A DIỆU - Ngoại truyện
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:42:14
Năm thứ ba gả cho Trần An, cửa tiệm đậu hũ thứ hai cũng khai trương.
Công công cùng bà bà cửa tiệm, dòng khách dứt, mặt tươi rạng rỡ.
Giờ đây trong nhà dư dả bạc tiền, tiểu nhị chạy việc, bọn họ cũng cần bận rộn sớm hôm như .
Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Hàng xóm quen trêu ghẹo:
"Ôi chao, Trần gia thẩm, nhà các ăn thật phát đạt! Giờ đến cửa tiệm thứ hai cũng mở , quả là một bước lên mây!"
Lời tuy chút ghen tị, nhưng bà bà cũng chẳng để tâm.
"Ai ? tất cả đều nhờ phúc của nàng dâu đây! Nếu nó, nhà thể buôn bán như hôm nay?"
Bà bà vui vẻ khoác tay , nhẹ nhàng sửa lọn tóc bên thái dương.
Đám đầy ẩn ý:
"Nàng dâu đúng là , chỉ tiếc đến giờ vẫn cháu nối dõi, mai cửa tiệm chẳng cũng rơi tay ngoài ?"
"Hahaha, Trần gia thẩm, nếu An nhi nhà bà con trai, là nhận nhi tử nhà con thừa tự !"
"Ngươi gì ? Con ngươi mà con An nhi, chẳng loạn bối phận ?"
"Có gì mà lo! Chỉ cần cái tiệm , cháu cũng nữa là! Hahahaha..."
Tiếng cợt vang lên rôm rả, sắc mặt bà bà càng lúc càng sa sầm.
Trước khi bà kịp mở miệng mắng, lên tiếng:
"Chuyện thừa tự e là cần nữa . Đại phu Trương của Hồi Xuân Đường , thai."
Lời dứt, bốn phía lặng ngắt như tờ.
Có kẻ nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Không uống tuyệt tự thang ? Sao vẫn thể mang thai?"
Bà bà sững sờ, bàn tay run run đặt lên bụng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-dieu/ngoai-truyen.html.]
"A Diệu, là thật ?"
Trần An bên cạnh phấn khởi như con gà trống gáy vang:
"Đương nhiên là thật! Chính Trương đại phu đích chẩn đoán, thể sai ? Nương, sắp tổ mẫu !"
Công công lúc mới bừng tỉnh, năm mươi tuổi nhưng nhảy dựng lên ba thước:
"Miễn phí! Hôm nay ai tới ăn đậu hoa, tất cả đều miễn phí! Lão Trần mời khách!"
Mọi hò reo ùa tiệm, Trần An vội vàng che chắn , sợ đụng trúng.
Trong dòng chen chúc, nhẹ giọng hỏi :
"Chàng thích con gái con trai?"
Tai đàn ông thoáng đỏ, ánh mắt sáng ngời mong đợi.
Chưa kịp trả lời, công công cướp lời:
"Không kể nam nữ, nhũ danh đều gọi là Bình An!"
Tên tuy phần đơn giản, nhưng ý nghĩa vô cùng .
Trong lòng thầm gật đầu tán thưởng, nhưng Trần An chịu.
Hắn nhăn mày: "Vậy chẳng trùng với tên con ? Sao thể để nữ nhi mang cùng tên với phụ ? Sau gọi An An, là gọi nàng gọi ?"
Bà bà , cũng gật gù: "Có lý."
"Vậy con trai, là con đổi tên ."
Trần An cứng đờ tại chỗ, còn thì đến thẳng nổi.
Chỉ cảm thấy đời bao giờ vui vẻ đến thế.
— Hoàn —