A Hằng - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:40:21
Đại hôn thành, Trường Lạc phố xảy hỏa hoạn, cùng đường tỷ của Bùi Viêm vây trong lầu son.
Hắn thúc ngựa vội vàng đến, cứu đường tỷ của , mà quên mất .
Ta những tưởng chỉ vì tình , nhất thời sơ sót, cho đến khi thẳng thắn cùng Bùi phu nhân rằng:
“Kiếp con cùng Chi Yên khả năng đến với , thì cưới ai cũng thôi.”
Lúc mới thấu hiểu, thầm mến chính đường tỷ của , phận ngang trái, tình sâu mà đành nhẫn chịu.
Hắn đồng ý cưới , một cô nương thôn dã thế, chẳng qua chỉ để chọc giận song , ép duyên uyên ương tan tác.
Song, bằng đất sét cũng ba phần nóng nảy.
Ta bình tĩnh thư từ hôn, mang theo giá y tự tay thêu, quyết rời .
Chỉ là, cửa phủ hầu canh phòng nghiêm ngặt, nửa đêm khóa, đành cắn răng, nhắm cái lỗ chó bên cạnh.
Khi đang mắc kẹt nửa trong lỗ, tiến thoái lưỡng nan, đúng lúc , Đại lý tự Thiếu khanh – Tạ Trường Tiêu, kẻ khiến ai ai trong kinh thành cũng kiêng dè ngang qua.
Hắn , gương mặt hiếm hoi hiện nụ :
“Người Tạ mỗ liều c.h.ế.t cứu về, thoắt cái c.h.ế.t kẹt trong cái lỗ chó , chẳng uổng công ?!”
01
Ta cúi đầu, chẳng kịp đáp lời, nghiến răng nhích tiến thêm một chút.
Đá vụn nơi cửa động đ.â.m đầu gối, đau thấu xương.
Bọc hành lý vì động tác của mà bung , để lộ một góc giá y đỏ thắm.
Dựa vỏ đao Tạ Trường Tiêu đưa tới, dồn sức kéo mạnh một cái, hít mấy ngụm bụi đất, rốt cuộc cũng chui qua cái lỗ chó.
Tạ Trường Tiêu khẽ nhíu mày, ánh mắt dừng bọc hành lý của :
“Cô nương đây là ... đào hôn?”
Cố nén nỗi hổ trong lòng, chỉ lắc đầu, giọng khàn khàn do bụi đất xông qua cổ họng vẫn còn đau rát:
“Không bỏ trốn, mà là... gả nữa.”
Tạ Trường Tiêu kinh ngạc:
“Chẳng chỉ còn một tháng là đến ngày thành ? Sao ...”
Hôn ước giữa và Bùi Viêm, trong kinh ai ai cũng .
Ba năm , Bùi Viêm đến Vĩnh Châu du học, ngang qua thôn Hứa gia thì gặp thổ phỉ, chính cứu từ trong đống xác .
mãi đến khi đưa về kinh, mới là thế tử của Hầu phủ.
Còn , chỉ là một cô nương thôn dã, phận cách biệt một trời một vực.
Hôn ước , vốn nên chấm dứt từ sớm.
Thế mà Bùi Viêm trái lời , kiên quyết đòi cưới thê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/a-hang/1.html.]
Bùi phu nhân giận lắm, nhưng chẳng gì đứa con trai cưng .
Việc náo động khắp nơi, đến nỗi Hoàng hậu cũng chinh hỏi đến.
Cành cao khó bề với tới, nay buông bỏ, chẳng trách Tạ Trường Tiêu lấy kinh ngạc.
Chưa kịp phủi sạch tro bụi vạt váy, liền hành lễ với :
“Đại nhân hai phen cứu A Hằng, ngày nếu chỗ cần dùng đến, xin cứ mở lời.”
Thấy nhiều lời, Tạ Trường Tiêu cũng ép hỏi, chỉ ngẩng đầu sắc trời:
“Đêm khuya sương lạnh, nữ tử một bên ngoài chẳng yên . Cô nương định , đưa một đoạn.”
Câu khiến nghẹn họng.
Trước khi lâm chung, A nương dặn dò trở về kinh tìm giúp bà, nay vẫn thể quê nhà.
Vốn định tìm một tửu điếm tá túc tạm một đêm, sáng mai sẽ đến nơi giao dịch mua nhà.
Chỉ là, quá nửa đêm , khách điếm cũng mấy tiện lợi.
Ta ước lượng túi bạc trong bọc, đành thở dài một tiếng.
“Chẳng Tạ đại nhân nơi nào trong kinh cho thuê nhà giá rẻ nhất chăng?”
Tạ Trường Tiêu mím môi , ánh mắt lạnh lùng mà tuấn nhã:
“Chỉ sợ sáng mai cô nương còn thuê nhà, thì nhà họ Bùi tìm tới .”
Ý là ?
“Nay cô nương hạ quyết tâm rời , thì nên tìm nơi an mà trú chân.”
Hắn , trong phủ đang thiếu một thêu nữ.
Dù ngốc đến , cũng hiểu đang vì mà chỉ đường.
Tạ Trường Tiêu là thế nào? Cháu trai Hoàng hậu, nắm giữ hình ngục thiên hạ, xử án công minh, thủ đoạn nghiêm minh.
Tuổi trẻ mà quyền cao chức trọng, triều đình đều dè chừng ba phần.
Dù phủ Định Viễn Hầu quyền thế ngút trời, cũng dám vọng động đến Tạ gia.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ta vốn cũng chút e sợ , nhưng hôm qua cứu là , hôm nay giúp thoát hiểm, cũng là .
Giờ phút trong lòng chỉ còn cảm kích, vội vàng gật đầu.
Ngoảnh đầu , thấy đại môn son đỏ đóng chặt, cột đá sừng sững, sư tử đá uy phong lẫm liệt.
Là môn hộ cao quý mà thể dung hợp.
Ta ôm chặt bọc hành lý trong lòng.
Bước chân nhanh hơn.
Tuyệt ngoái đầu.