Ác Độc Thố Ti Hoa Nhưng Câu Hệ Vạn Nhân Mê - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-15 21:41:35
Ôn Lạc Nghi khỏi bụi cây.
Ngọc Tu Hành lau tay bằng khăn tay, nắm tay cô: “Đi thôi, đến giờ .”
Hạ Xán vẫn cố chấp chắn mặt họ, ánh mắt ấm ức kiên quyết Ôn Lạc Nghi.
Ngọc Tu Hành lạnh nhạt: “Dù là sức mạnh mị lực, đều bằng . Mau tránh , đừng mất mặt thêm nữa.”
Hạ Xán như chẳng thấy, ánh mắt như hỏi: Em thực sự cần nữa ?
Ôn Lạc Nghi cảm thấy bối rối, khẽ ôm tay, bỗng nhiên cô chỉ lên trời : “Nhìn kìa! Đám mây hình con gấu nhỏ đó!”
Cô lôi điện thoại , xoay mấy hướng để chụp , khi chụp xong thì thấy Ngọc Tu Hành bình tĩnh , còn Hạ Xán thì mắt đỏ hoe, vẻ mặt đầy đau khổ.
Hạ Xán trai, gia thế , bình thường luôn ngạo mạn, đào hoa vô . Giờ phút đầy vẻ đáng thương, đến Ôn Lạc Nghi cũng thừa nhận trông như dễ khiến d.a.o động.
lòng cô kiên định như sắt.
Cô vỗ vai , tươi : “Chia ly đúng là buồn thật, nhưng thiên hạ nào cuộc vui nào tàn. Anh yên tâm, khi em tìm trai, sẽ tìm !”
Hạ Xán định gì thì Ngọc Tu Hành cắt ngang: “Lạc Nghi, thôi.”
Cô xoa đầu Hạ Xán: “Đồ đạc em còn để hết đấy. Nếu nhớ em thì cứ đến xem chúng là !”
Nói xong cô lên xe, chẳng thèm liếc Hạ Xán một , cúi đầu chăm chú chỉnh ảnh chụp khi nãy.
Chỉnh xong, cô gửi ngay cho Hạ Xán mặt Ngọc Tu Hành, kèm dòng chữ: [Nghe thời tiết ở thành phố B cũng như thế . Chúng cùng ngắm một bầu trời xanh, như lẽ sẽ buồn đến thế nữa đúng ?]
Phía xe bỗng vang lên tiếng gào rú như heo chọc tiết, khiến cô giật suýt thì Ngọc Tu Hành : “Ảnh em chỉnh thật. Cho xem chút ?”
Ôn Lạc Nghi lập tức quên béng chuyện định , kiêu ngạo: “Vậy cho xem một chút.”
Ngọc Tu Hành chăm chú ngắm, còn khen ngớt, thậm chí “màu trời em chỉnh thật vặn”, lạc quẻ nhưng Ôn Lạc Nghi chẳng để tâm, vui vẻ lắc đầu như đuôi cún, tóc xoăn nhẹ rung theo. Sau đó cô chỉnh váy, hắng giọng bắt đầu kể từ bước chỉnh ảnh đầu tiên, dường như dạy cách .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ac-doc-tho-ti-hoa-nhung-cau-he-van-nhan-me/chuong-2.html.]
Là thừa kế xuất sắc nhất đời trẻ nhà họ Ngọc, Ngọc Tu Hành cần học quản lý gia tộc, cần học chỉnh ảnh.
cả tài xế lẫn Ngọc Tu Hành vẫn im lặng lắng .
Ôn Lạc Nghi ngừng, ríu rít bên tai , khiến nhớ đầu thấy cô , khi đó cô cũng ríu rít như thế – nhưng là trong điện thoại của Hạ Xán.
Chỉ ba tháng thôi, mà từ điện thoại của Hạ Xán, cô trở thành bên cạnh .
Cho nên dù cô yêu cũng chẳng . Họ còn nhiều cái ba tháng phía .
Ngọc Tu Hành mỉm , đáp từng câu của cô.
Cô vui mừng mặt, như quét thêm màu sắc rực rỡ, một hồi thấy khát, uống chút nước đưa, mất hứng chuyện. Cô chống tay lên cửa xe, mở to mắt ngoài.
“Em ở thành phố S gần hai năm . Ban đêm ở đây lắm, đồ ăn cũng ngon.”
“Thành phố B sẽ còn tuyệt hơn.”
“Em chứ. Em từng xem mạng. Em nhất là khu vui chơi kỹ thuật đó! Lúc với Hạ Xán, còn chẳng chịu đưa em .” Nghĩ một lát, cô nở nụ thỏa mãn, “Vậy thì trai em chắc đang hạnh phúc nhỉ?”
“Anh ruột ?”
“Ừ ừ! Trước đây hai em nương tựa lẫn , chuyện quan trọng đến thành phố B…”
Ngọc Tu Hành hỏi tiếp.
Anh Ôn Lạc Nghi là từ vùng nghèo khó, khó liên hệ với thành phố đất chật đông như thành phố B. Một đôi em chật vật sống qua ngày, trai đột nhiên biến mất – khả năng cao bỏ em gái để tự sinh tồn.
Ngọc Tu Hành đầy thương cảm: “Đừng lo, sẽ giúp em tìm .”
Cô tin , hệt như từng tin Hạ Xán: “Ừ ừ! Em nhất định !”