Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ác Mộng Lúc Nửa Đêm - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:14:04

8

 

Khi theo, cửa còn chút dấu vết nào.  

 

chỉ lờ mờ thấy một bóng cao gầy trong chiếc áo khoác màu đen,  

tóc rối, vẻ bồng bềnh.  

 

lắc lắc đầu.  

 

Có lẽ gần đây công việc áp lực quá, ảo giác chăng?  

 

cảm giác ai đó dõi theo vẫn biến mất, mãi đến tận khuya…  

 

Sau bữa ăn, rời khỏi hầm rượu.  

 

Tuyết rơi dày như lông ngỗng, đọng thành một lớp trắng xóa cửa.  

 

Dưới ánh trăng, tuyết mịn và nhẵn bóng.  

 

Nơi xa, khó bắt xe.  

 

Chờ đến khi các đồng nghiệp từng nhóm rời , chỉ còn một .  

 

Gió rét buốt luồn qua cổ áo, khiến tỉnh táo hẳn.  

 

kéo chặt áo khoác, cố gắng ngăn cái lạnh xâm nhập.  

 

Trên màn hình điện thoại hiển thị vẫn còn hơn mười xếp hàng chờ xe.  

 

khoanh tay, tại chỗ quan sát xung quanh.  

 

Gió lạnh quất mặt đến tê cứng, vài lọn tóc thổi rối, lòa xòa mắt.  

 

Danh sách chờ xe hề giảm, 10 giờ tối.  

 

Hầm rượu rộng lớn, tĩnh lặng như tờ.  

 

Bầu trời vàng nhạt, tuyết rơi điên cuồng.  

 

Xa hơn một chút là bóng tối vô tận.  

 

lúc đó.  

 

Từ trong bóng tối, hai luồng ánh sáng vàng kim dần xuất hiện.  

 

kỹ, là một chiếc xe sang trọng, màu đen như hòa màn đêm, tựa như một bóng ma trong đêm.  

 

Cửa xe mở .  

 

Một đôi giày da sáng bóng dẫm lên nền tuyết trắng.  

 

Thân hình cao ráo thẳng tắp, gương mặt góc cạnh sắc nét, đôi kính gọng vàng tinh tế.  

 

Ánh đèn đường mờ ảo phủ lên Cố Hoài An, khiến dáng hình cao lớn của càng thêm nổi bật.  

 

Một chiếc ô đen dài che đỉnh đầu .  

 

Áo khoác màu đen, vây kín lạnh khi tiến về phía .  

 

Tim đập dồn dập.  

 

Cố Hoài An đang từng bước tiến gần, bước chân qua ánh sáng.  

 

Tuyết trắng bay lượn mắt, lướt qua gương mặt tuấn của , thở lạnh lẽo quen thuộc bao trùm lấy .  

 

Hắn dừng , cách chỉ mười centimet.  

 

Chiếc ô che trọn đỉnh đầu .  

 

ngước lên , chỉ cảm thấy nhịp tim càng lúc càng nhanh.  

 

Cố Hoài An đưa tay vuốt tóc , nhẹ nhàng siết chặt.  

 

Cả ngã thẳng lòng .  

 

Hơi thở thanh lạnh bao trùm, từng viên đường ngọt trong cơ thể lượt nổ tung, chẳng mấy chốc tràn ngập cả trái tim.  

 

Vài giây , cảm giác theo dõi lúc chợt ùa về, một nỗi ấm ức mơ hồ, bất giác phóng đại.  

 

ôm chặt lấy , gì.  

 

"Mộ Mộ."  

 

Hắn ôm chặt, khiến mũi cay cay.  

 

"Cố Hoài An, bây giờ mới đến?"  

 

"Mộ Mộ, là đến trễ ."  

 

chui khỏi lòng , thẳng mắt :  

 

" em ở đây?"  

 

Môi cơn gió rét, tựa như phủ một lớp son lỳ màu đỏ thẫm, tôn lên làn da tái nhợt bệnh trạng.  

 

Hắn khẽ mở môi:  

 

"Mộ Mộ quên mất đăng bài lên vòng bạn bè ?"  

 

Mặt lập tức đỏ bừng.  

 

Cả buổi tối nhắn tin, cố tình đăng bài kèm theo địa chỉ, thầm mong thấy.  

 

bây giờ vạch trần, cảm giác như kẻ trộm bắt tại trận.  

 

Hắn nâng cằm , trong đôi mắt đen thẫm như vực sâu, bóng dáng phản chiếu rõ ràng.  

 

Ngay đó gương mặt phóng đại mắt .  

 

Môi chợt nóng rực.  

 

Dưới ánh đèn đường, Cố Hoài An bao bọc bởi một lớp ánh sáng vàng nhạt,  

chói lọi mà cuồng nhiệt.  

 

Môi tê rát, một vị tanh ngọt lan tỏa.  

 

Hắn buông .  

 

Trên đôi môi mỏng của , vương một chút đỏ tươi.  

 

Ánh mắt sắc lạnh, giọng nhẹ nhàng, nhưng băng giá:  

 

"Mộ Mộ, em ngoan ."  

 

rõ, vô thức hỏi :  

 

"Anh gì cơ?"  

 

Hắn bật khẽ:  

 

"Đôi khi thật sự giam em , cắt đứt em khỏi thế tục ."  

 

Tối nay, Cố Hoài An gì đó bình thường.  

 

nghĩ, lẽ vì quá muộn, nên lo lắng cho .  

 

ôm chặt lấy , cam đoan:  

 

"Sau em sẽ ít tham gia mấy bữa tiệc kiểu , về nhà sớm hơn."  

 

Hắn tựa cằm lên đầu , vuốt tóc , gì.  

 

Chỉ thở xung quanh, lạnh đến mức khó tả.  

 

Trở về nhà 11 giờ đêm.  

 

Sau khi tắm rửa xong, thấy tiếng động trong phòng khách, liền đẩy cửa xem.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ac-mong-luc-nua-dem/chuong-3.html.]

 

Phòng khách tối om, lẽ Cố Hoài An ngủ .  

 

lúc đóng cửa,  

"Cạch"— một âm thanh giòn vang vang lên.  

 

rùng , cả nổi da gà.  

 

Trấn tĩnh , bật đèn phòng khách, chỉ thấy một cái cốc vỡ sàn.  

 

cúi xuống dọn dẹp, thì cửa chính đột nhiên mở .  

 

Một luồng gió lạnh tràn cổ áo ngủ của .  

 

thấy Cố Hoài An ở cửa.  

 

Hắn trông như một khác hẳn.  

 

Khoác chiếc áo màu đen, tắm xong, mái tóc ngắn bên thái dương dài, khiến khuôn mặt thêm phần góc cạnh.  

 

Đôi môi so với lúc nãy càng căng mọng, cả còn chút mềm mại đáng yêu.

 

9

 

sững sờ : "À... ngoài ?"  

 

Đôi mắt Cố Hoài An đỏ hoe, trong đó tràn đầy tình yêu cực đoan.  

 

Hắn lao về phía , đó vùi đầu vai , mái tóc bồng bềnh mềm mại của là thứ duy nhất thể thấy.  

 

nhất thời gì.  

 

Hắn bao giờ như thế .  

 

"Đừng rời xa ."  

 

bật :  

 

"Chẳng ở đây, em sẽ gặp ác mộng ? Em sẽ cả."  

 

thể thấy rõ ràng hoảng hốt, bàn tay nắm lấy cánh tay run rẩy, lộ sự bất an thể che giấu.  

 

"Hứa với .”

 

"Hứa với ."  

 

vỗ nhẹ lên lưng , nhưng cảm giác gì đó đúng.  

 

từng thấy Cố Hoài An mặc chiếc áo khoác dài màu đậm bao giờ.  

 

"Được."  

 

Đêm đó, ngủ yên.  

 

Trong cơn mơ màng, thấy hai giọng đang tranh cãi.  

 

Một giọng lạnh lẽo quen thuộc, giọng còn mang theo sự sợ hãi thấu tận xương tủy.  

 

cố gắng dậy, nhưng cơ thể như đè nặng, thể cử động.  

 

Giọng mang theo chút nức nở vang lên chất vấn:  

 

"Anh! Cô là của em, tại cho em chạm ?"  

 

tự nhủ đây chỉ là ảo giác, chỉ vì hôm nay về muộn, chỉ cần ngủ sớm là sẽ nữa.  

 

"Anh! Anh đổi , đây như . Em vẫn còn là em trai ?”

 

"Anh sẽ chỉ đối với em.”

 

"Anh! Anh nhường cô cho em , ?”

 

"Anh để em ôm cô một cái , lâu em ôm cô ..."  

 

Đầu đau như nổ tung, mí mắt nặng trĩu, mở nổi.  

 

Giọng lạnh lẽo cắt ngang:  

 

"Em đến đây nữa."  

 

Người gần như sụp đổ:  

 

"Dựa chứ?!"  

 

Ngay đó là một tiếng điên cuồng như ép đến phát điên, giọng vốn mang theo sự non nớt nay trở nên dữ tợn:  

 

"Nếu cho em chạm , cũng đừng mong yên .”

 

"Em sẽ hủy hoại cô .”

 

"Anh, sẽ hối hận đấy!"  

 

Cánh cửa đập mạnh, vang lên tiếng "rầm" chói tai.  

 

Một bàn tay ấm áp vuốt ve gương mặt , kéo đầu lòng .  

 

Ngửi thấy mùi hương thanh mát pha lẫn chút mùi thuốc sát trùng nhàn nhạt, dần an tâm .  

 

Nửa đêm còn , ngủ khá , nhưng khi thức dậy sáng hôm , quầng thâm mắt vẫn hằn rõ.  

 

Ra khỏi phòng ngủ, thấy Cố Hoài An chuẩn bữa sáng.  

 

cầm hai ly sữa bước tới, đưa cho .  

 

Khoảnh khắc , ánh mắt trở nên khó đoán:  

 

"Mộ Mộ, tối qua ngủ ngon ?"  

 

Trong lòng khẽ giật , nhưng nghĩ vẫn thường hỏi nên cũng suy nghĩ nhiều.  

 

"Khá , nửa đêm đầu lắm, chắc do hôm qua về trễ. Sau như nữa chắc sẽ thôi."  

 

Nói xong, ôm lấy từ phía :  

 

"Cảm ơn , nếu , lẽ em vẫn đang chìm đắm trong những ảo tưởng của ."  

 

Cố Hoài An ngửa đầu uống một ngụm sữa, yết hầu khẽ chuyển động, quyến rũ kiêu ngạo.  

 

Ngón tay thon dài nắm lấy tay , giọng trầm thấp đầy từ tính:  

 

"Mộ Mộ, , sẽ luôn đối với em."  

 

Trong lòng tràn ngập cảm giác ngọt ngào, nỗi sợ hãi của đêm qua cũng như tan biến trong khoảnh khắc.  

 

chuyện bất ngờ luôn đến một cách báo .  

yyalyw

 

Sau bữa sáng.  

 

mặc áo khoác như thường lệ, chuẩn đến công ty việc.  

 

Gió lạnh mùa đông buốt giá, nhưng mặt trời rực rỡ khác thường.  

 

Ánh nắng ấm áp khiến choáng váng.  

 

Ngay khi băng qua đường, một chiếc xe màu đen mất kiểm soát lao thẳng về phía .  

 

Còn kịp phản ứng, hất văng xa vài mét.  

 

Lồng n.g.ự.c ép chặt đến mức thở nổi, đôi chân mềm nhũn, còn chút sức lực.  

 

Một ngụm m.á.u trào từ miệng.  

 

Trước mắt ngày càng tối sầm .  

 

Trong màn sương mờ mịt, thấy gương mặt đến mê hoặc của tay lái.  

 

Hắn cúi đầu tựa vô lăng, đôi mắt ngước lên tràn đầy hưng phấn và đỏ rực.

 

Loading...