Ác nữ đầy phong tình - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:04:38
ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt đầy lo lắng của họ, rời khỏi nhà. Khi bước gara, lên chiếc xe thể thao của , trong lòng hò reo:
Wuhu! Cất cánh nào!
Điểm đến đầu tiên của là trung tâm thương mại lớn nhất thành phố.
chọn quần áo, cũng móng. Việc đầu tiên là… ăn bánh kẹp.
Dạo ở nhà xem mukbang (phát sóng trực tiếp khi ăn uống), thèm chếc .
Sau khi đỗ xe ở bãi đậu xe của trung tâm thương mại, sang dép lê — vì giày cao gót khó lái xe, mỏi chân nếu bộ lâu.
Gần trung tâm thương mại một bệnh viện, cổng bệnh viện mấy quầy hàng rong. Trong đó một quầy bánh kẹp mùi thơm nức mũi.
bước tới, gọi một phần bánh kẹp, xuống bên đám bệnh nhân đang chờ khám, ngửa đầu trời, bắt đầu thả hồn.
Không mang tai bluetooth nên xem video cũng tiện…
lúc đó, cảm thấy đang chỉ trỏ , kèm theo một giọng nữ sắc nhọn vang lên:
“Ồ… ai đây nhỉ? Chẳng là Bạch Trúc ? Sau khi hại chị gái thì tinh thần suy sụp đến mức viện tâm thần ?”
ngẩn đầu , liền thấy một “bộ ba nguyên tử” đang về phía , trong đó, Tống Vũ Phàm và Tống Vũ Trần, hai hai bên, một bên là nữ chính, một bên là nữ phụ thứ ba trong cuốn tiểu thuyết .
Mà đối diện , cũng là ở vị trí chính giữa “bộ ba”, ánh mắt sâu thẳm đang chằm chằm — chính là nam chính, Lục Mẫn Dật.
03
Tống Vũ Trần là điển hình của loại đầu óc vấn đề.
Chị cô nhờ dẫm lên , gần như sắp vị trí chính thất , còn cô thì ? Thân phận là em vợ, tâm thế là nữ chủ nhân, liếc cánh tay cô , sắp dính hẳn lên Lục Mẫn Dật kìa.
Dù bánh kẹp của còn xong, tiện thể trêu chọc cô một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ac-nu-day-phong-tinh/chuong-2.html.]
“Tống Vũ Trần, cái miệng cô dạo bôi mật , là uống nhầm dầu bôi trơn tưởng là collagen dạng nước đấy?”
khoanh tay, mỉm nhàn nhạt cô .
“Còn nữa, hai chị em nhà cô cùng bu một đàn ông, đang học theo Nga Hoàng và Nữ Anh ?”
Tống Vũ Phàm lập tức liếc Tống Vũ Trần, còn Tống Vũ Trần thì cuống cuồng rút tay về một chút.
Tống Vũ Trần đầu óc đơn giản, châm chọc vài câu liền rối lên, loay hoay nghĩ cách biện minh.
Lục Mẫn Dật nhướng mày, ánh mắt mang theo hứng thú và dò xét, từ xa quan sát .
Hôm nay chẳng trang điểm gì, cũng ăn diện lộng lẫy, nhưng dù nguyên chủ cũng là từng mẫu, đến mặc bao tải còn .
Làn da mộc mạc của ánh nắng càng sáng sủa, trông sức sống hơn hẳn vẻ tinh tế gượng ép lúc mới xuyên đến. Thư thái tự nhiên thế càng thu hút ánh hơn.
và nguyên chủ khuôn mặt tương tự , đương nhiên bản thuộc hàng mỹ nhân rực rỡ. Thế là ngẩng cao đầu, ngạo nghễ nhướng mày :
“Sao?”
Lục Mẫn Dật sững , khóe môi khẽ nhếch lên, bật trầm thấp.
lập tức đầu chỗ khác, mặc kệ ba quan hệ rối rắm , đợi quán bánh gói xong phần của liền cầm lên, nghênh ngang rời .
Tống Vũ Phàm thấy tương tác giữa và Lục Mẫn Dật , trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an. Nhìn bóng xa, cô cắn môi, ngẩng đầu Lục Mẫn Dật:
“Anh Mẫn Dật, còn chuyện sự kiện của chúng …”
Lục Mẫn Dật liếc cô một cái, ánh mắt như như :
“Cô Tống, giữa chúng chỉ là quan hệ hợp tác.”
Câu mang đầy ẩn ý, sắc mặt Tống Vũ Phàm chợt trắng bệch, nhịn liếc sang Tống Vũ Trần.
Tống Vũ Trần thì chẳng nhận gì, chỉ vì thấy khí vẻ căng thẳng nên chột : “Anh Lục sẽ giận vì tự ý đến đây đấy chứ?”