Ác Nữ Phong Tình Vạn Chủng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:22:42
05
Tâm trạng vốn đang của mấy phá hỏng, nên cũng còn hứng thú mua sắm nữa.
Tôi chỉ tùy tiện ghé vài cửa hàng, chọn vài bộ quần áo chuẩn .
Kết quả là khi đang đợi đóng gói quần áo, thấy tiếng ồn ào bên ngoài.
Xong .
Tôi thầm kêu .
Vừa bước khỏi cửa, quả nhiên thấy trong trung tâm thương mại bỗng đông đúc hơn hẳn.
Tống Vũ Phàm đang giữa đám đông, mỉm tươi tắn ký tên cho hâm mộ.
Lục Mẫn Dật cạnh cô , dù chỉ là cùng, nhưng khí chất và ngoại hình nổi bật đã thu hút mọi ánh .
Tôi đưa tay ôm trán, sớm biết thế đã chuồn từ nãy .
Thật sự gặp ba họ chút nào!
Cô nhân viên SA thấy vẻ khó xử, tưởng là vì tay xách nách mang tiện, liền chủ động đề nghị mang đồ cốp xe giúp .
Tôi gật đầu đồng ý, đưa cô chìa khóa xe, đó chuẩn tìm lối khác để .
Chị nhân viên quầy chỉ cho một lối , bảo phía nhà vệ sinh cũng một lối , dù xa bãi đỗ xe, nhưng thể tránh khỏi tầm mắt của đám và dòng đông đúc.
Tôi thấy hợp lý nên liền rẽ hướng đó, tách khỏi cô nhân viên.
Buổi ký tặng đã chính thức bắt đầu.
Ngoài những fan chân chính đến từ sớm, phần lớn đều là qua đường hóng chuyện.
Ai nấy đều giơ điện thoại lên lấy để.
Tôi giơ tay che mặt để tránh trúng, cố gắng chen ngược dòng .
điều nhất… vẫn xảy .
Một qua đường thấy thì ngẩn , đó vẻ mặt đầy kinh ngạc và phấn khích:
“Ơ kìa! Có cô là mẫu Bạch Trúc ?! Sao cô cũng ở đây ?!”
Hắn rõ ràng là một tên chuyên hóng hớt, nghĩ đến liền liên hệ với Lục Mẫn Dật.
“Không lẽ… cô đến tìm vị hôn phu của ?!”
Câu đó thốt , những xung quanh lập tức sang .
Vị hôn phu? Vị hôn thê?
Nam chính đang cùng phụ nữ khác?
Từng chiếc máy đồng loạt hướng về phía .
Lục Mẫn Dật nhanh chóng nhận chuyện đang xảy bên phía , lập tức dẫn theo vệ sĩ chuẩn sẵn cho sự kiện bước nhanh về phía .
“Xin nhường đường.”
Anh tách đám đông, hai cánh tay dang che chắn, tạo thành một an lưng , hộ tống tiến về phía .
“Xin đừng làm phiền vị hôn thê của .”
Giữa đám đông hỗn loạn, thấy giọng trầm thấp, điềm tĩnh vang lên bên tai.
06
Mấy lời khách sáo của Lục Mẫn Dật rõ ràng lực uy hiếp bằng mấy vệ sĩ áo đen to con bên cạnh chúng .
Mọi thấy thái độ kiên quyết từ chối tiếp xúc của , cũng dần hiểu ý mà tản .
Vừa đến cửa , lập tức gạt tay , định rút .
Lục Mẫn Dật dồn góc tường.
Tôi kinh hãi trái , mới phát hiện đám đông đã tan hết, đám vệ sĩ áo đen cũng chẳng biết đã rút lui từ bao giờ.
Tôi trợn mắt:
“Anh làm gì ?”
Lục Mẫn Dật giả vờ ngơ ngác, vẻ vô tội:
“Tôi giúp vị hôn thê của , chẳng lẽ cảm ơn ?”
Cảm ơn ?
Tôi thật sự lột cái mặt dày của xem thử dày đến cỡ nào.
Tôi mỉa mai:
“Cảm ơn.”
Lục Mẫn Dật hiểu từ lóng mạng, chỉ cảm thấy phát âm của tệ thế.
.
Anh trưng bộ dạng bao dung chiều chuộng, khóe môi nhếch lên một nụ nhàn nhạt:
“Không gì~”
Tôi cạn lời.
Lại cúi định chui khỏi vòng tay , thì tay đã hạ thấp, lần nữa chặn đường của .
???
Có thể là nét mặt quá hung dữ, nên trong mắt , ý càng đậm:
“Vừa đám paparazzi đã nhận tin chạy đến . Nếu bây giờ em một , họ sẽ nghĩ chúng tình cảm rạn nứt, chiều nay giá cổ phiếu bên và bên công ty nhà em thể sẽ sụt.”
Lúc đầu còn hừ lạnh, thèm bận tâm.
đến “cổ phiếu” thì khựng .
Không .
Không thể để mất tiền.
Tôi ngoan ngoãn , thèm vẻ mặt đắc ý thấp giọng của .
Lục Mẫn Dật mở miệng hỏi:
“Bạch Trúc, lần em ghen với nữa?”
Ghen?
Tôi trừng mắt:
“Anh bệnh ? Nhất định vài phụ nữ vây quanh thì mới thấy vui đúng ?!”
Tôi nổi giận khiến cứng họng, thoáng sững , chớp chớp mắt vội giải thích:
“Không ý đó.”
Không ?
Hừ.
Tin đàn ông, chi bằng hái rau dại còn lý hơn.
Tôi hừ lạnh một tiếng, hất tay phịch xuống băng ghế bên cạnh.
Anh cũng xuống theo, vốn định từ từ nhích gần.
Tôi liếc mắt cảnh cáo, lập tức ngoan ngoãn ngừng .
“Tới khi nào bọn họ mới hết hả?!”
Tôi cáu kỉnh hỏi.
Lúc tỏ vô cùng kiên nhẫn:
“Trợ lý của đang đến , chắc nửa tiếng nữa là xong.”
Nửa tiếng…
Tôi nhịn.
Hai im lặng đó, một lúc , bụng Lục Mẫn Dật vang lên tiếng “ọc”.
Anh sang :
“Vị hôn thê, đói .”
Tôi ngơ ngác.
Anh đói thì liên quan gì đến ? Chẳng lẽ còn cho bú sữa?
Lục Mẫn Dật tự nhiên tiếp:
“Anh đói quá, từ chiều hôm qua đến giờ ăn gì cả. Phải bảo trợ lý mua đồ ăn cho thôi.”
Chờ trợ lý mua về thì còn đây đến bao giờ nữa?
Tôi sốt ruột, lục túi hàng hiệu lấy cái bánh kẹp kịp ăn lúc nãy, đưa cho :
“Nè.”
Lục Mẫn Dật thoáng sửng sốt, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên hiếm .
Vị hôn thê của , cứ như Doraemon .
“Tận hưởng nhé~” Tôi một cách dịu dàng đầy thâm ý.
Ban đầu định đem cho chó hoang bên đường ăn.
Bây giờ thì cho tên đàn ông cẩu thả ăn cũng .
07
Lục Mẫn Dật dây dưa nữa, yên tĩnh ăn hết cái bánh kẹp trứng.
Còn thì lòng như lửa đốt, mẹ Bạch đã nhắn tin bảo về ăn cơm a a a!
Cơm nhà họ Bạch luôn ngon tuyệt, bỏ lỡ, đành hỏi lần nữa:
“Chưa xong nữa ?”
Lục Mẫn Dật làm bộ lướt điện thoại, đó bất đắc dĩ :
“Hình như trợ lý thuyết phục bọn họ rời .”
Tôi nắm chặt tay, trong lòng trào dâng một cơn bất lực:
“Vậy làm mới hả?”
Lục Mẫn Dật nghiêm túc đáp:
“Phải để bọn họ tin rằng quan hệ của chúng vẫn .”
Vẫn ?
Tôi suýt bật .
Ác nữ đã rút lui, còn đóng vai vị hôn phu tình cảm sâu đậm?
chẳng buồn cãi, chỉ đưa tay mặt :
“Đưa son môi.”
Son môi?
Lục Mẫn Dật hiếm khi lộ vẻ mơ hồ.
Anh .
Tôi đương nhiên biết, cố ý gây chuyện.
Tôi liếc xéo đầy mỉa mai, Lục Mẫn Dật ngoan ngoãn nhắn tin cho vệ sĩ.
“Giờ nhờ mua.”
Một tên đàn ông thẳng đơ như mà mua son?
Tôi yên chờ xem trò , định lát nữa thấy màu sai thì tiện mắng một trận.
Không ngờ vệ sĩ ôm đến cả một hộp quà.
Tốt thật đấy…
Phải đến mấy chục cây son là ít.
Tôi nghẹn lời.
Nhận lấy hộp quà, tiện tay rút một cây gần giống với màu đang đánh, đưa cho :
“Nè.”
Lục Mẫn Dật hiểu ngay, vụng về mở nắp son, chấm lên môi một chút.
Phải , môi đến mức dù bôi son cũng thấy nữ tính, ngược còn thêm vài phần sắc sảo quyến rũ.
Thấy mặt , nhướng mày khẽ, ánh mắt tràn đầy trêu chọc.
Trước mặt , cẩn thận nhét thỏi son túi áo ngực, giọng dịu dàng:
“Vị hôn thê, giờ thể .”
08
Lục Mẫn Dật mặt một đám paparazzi, đích thân đưa lên xe mới rời .
Tôi nhớ đến nụ đắc ý khi lưng bước , chỉ đành tăng tốc lái xe về nhà.
Ba mẹ nhà họ Bạch đã chờ sẵn trong phòng ăn, thấy về mới gọi hâm nóng thức ăn mang lên.
Tôi lên lầu thay đồ, khi xuống thì nhận vẻ mặt ba mẹ chút do dự, đã đoán tám phần.
Người giúp việc kéo ghế cho , xuống, múc một muỗng canh, ngon, mới lên tiếng:
“Ba mẹ, chuyện gì với con đúng ?”
Ba mẹ thấy bình thản như , liền nhẹ nhõm hơn.
Mẹ Bạch dịu giọng:
“Chúng còn sợ tâm trạng con nên mới dám hỏi …”
“Con … sáng nay cùng Mẫn Dật ?”
Tôi biết ngay mà.
Từ lúc khỏi nhà đã cảm thấy ánh mắt ai đó âm thầm theo dõi, chắc là ba mẹ sợ kích động tìm Lục Mẫn Dật nên cho theo dõi.
cho dù cử bám theo, thì chiều nay tin tức cũng đã tràn lan mạng, họ chắc chắn biết.
Tuy nhiên—
Tôi gắp thêm một đũa rau:
“Là chủ động đến tìm con.”
Ba mẹ .
Mẹ Bạch dò xét hỏi:
“Trúc Trúc, con nghĩ ?”
Đợi đúng câu .
Tôi đặt đũa xuống, nghiêm túc :
“Con hủy hôn với .”
Mẹ Bạch kinh ngạc, há miệng nhưng nhất thời biết nên gì.
Từ nhỏ đã thích chơi với Lục Mẫn Dật, hai nhà kết thông gia cũng là chuyện hợp lẽ, chỉ là ngờ mấy năm ba mẹ sang nước ngoài quản lý công ty, “lệch hướng”, vì mà làm đủ mọi chuyện.
Giờ đầu, là hủy hôn.
Ba Bạch hỏi :
“Trúc Trúc, vì con nghĩ như ?”
Tôi thản nhiên:
“Anh thích con, giờ con cũng thích nữa.”
Thế thì…
Cũng là chuyện .
Ba mẹ , mẹ Bạch suy nghĩ một chút gật đầu:
“Mẹ ủng hộ quyết định của con.”
Tôi chớp mắt, ngờ mẹ dứt khoát đến .
“Chỉ là… nhà và nhà họ Lục quan hệ vẫn , mẹ nghĩ nên tổ chức một buổi tiệc, mời nhà họ Lục và bạn bè hai bên đến, âm thầm hủy hôn, công khai với truyền thông.”
Tôi vốn cũng tính , nếu hủy hôn công khai thì càng soi mói hơn.
Tôi mỉm : “Như là quá . Cảm ơn mẹ.”