Ai mới là con vàng con bạc của mẹ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:23:34
3
Ban đêm, khỏi phòng uống nước, thấy bưng bát súp phòng Khương Chân.
Qua cánh cửa khép hờ, âm thanh hai chuyện vọng sót một từ.
"Mẹ, bất công lắm , chiều Khương Ngưng như thế? Trước giờ chửi mắng chị bao gì ??"
"Nó chỉ hơn tý, kiếm nhiều tiền hơn tý thôi mà?"
"Nó là nhờ nó trang điểm, nếu hồi nhỏ cũng đưa con đóng phim thì..."
"Con tưởng cho ngoài tô son trát phấn nhảy nhót cho từ nhỏ là lắm ?" Mẹ cắt ngang lời em , dùng ngón trỏ chọc trán Khương Chân, "Con lòng thương con? Nó đóng phim kiếm tiền, lấy hết tiền đó cho con học thêm đấy."
Khương Chân nức nở đáp: "Mẹ mua váy cho nó thôi, con chẳng cái nào."
"Mấy thứ đó đẽ lắm ? Toàn biến con gái thành bình hoa di động thôi con ạ." Mẹ mỉa một tiếng lành lạnh, "Một cái váy chỉ giá vài nghìn tệ, mấy năm nay cho con học thêm tốn cả hàng trăm vạn tệ."
Khương Chân nữa.
Mẹ cầm khăn giấy dịu dàng lau nước mắt cho em .
"Chân Chân, con nhớ cho thật kỹ, chỉ con mới là cục cưng dốc lòng bồi dưỡng."
"Con học cho thật giỏi, tương lai mới thành công ."
"Cái loại ngu ngốc chỉ mỗi khuôn mặt như chị con , nắm thóp nó cả đời, bắt nó kiếm tiền về cho ..."
Khương Chân mắng là đồ ngu, cuối cùng cũng , bưng bát súp đặt tủ đầu giường uống cạn.
"Mẹ cứ yên tâm, con nhất định sẽ học cho thật giỏi, sẽ dẵm Khương Ngưng lòng bàn chân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ai-moi-la-con-vang-con-bac-cua-me/chuong-2.html.]
Mẹ gật đầu, mỉm xoa tóc cô .
Bây giờ c.h.ế.t sững bên ngoài cửa, đau đớn như kim châm chọc thẳng trái tim.
Ai ai cũng nghĩ, thiên vị nhất.
Hồi còn nhỏ, sẽ mua cho váy áo đẽ, đồ chơi đắt tiền.
Khương Chân thì cố gắng học tập, đạt yêu cầu thì mới khen thưởng.
gì ngửa tay là .
trong lòng rõ, thiên vị nhất nhà là Khương Chân.
Lúc đóng phim, chỉ đại diện ở phim trường cùng .
Còn thì đang đưa Khương Chân khắp các lớp học thêm, bổ túc.
Khác hẳn với cách đối xử với Khương Chân, giờ mắng chửi , cũng kệ xác thèm dạy dỗ .
Mặt ngoài trông là chiều chuộng hết mực.
Truyện được Mâu dịch, xin đừng bê đi đâu, bê là Mâu khóc đấy
hoá nuôi thành hỏng.
Cả đời yên yên phận trói chặt bên cạnh , biến thành cây rụng tiền cho .
Mẹ nhớ rõ từng cái thành tích của Khương Chân.
Lại quên mất rằng, cũng từng giới truyền thông ca ngợi là ngôi nhí thiên tài.
Bản , giờ là loại ngu xuẩn óc.