Ai Nói Nữ Phụ Không Có Kết Cục Tốt? - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:24
Thật sự… trông cứ như một chú chó .
ngơ ngác nghĩ.
ngay khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt chuyển xuống tay .
Sắc mặt lập tức sa sầm , lông mày nhíu chặt thành một cục. Khuôn mặt căng cứng, bàn tay lớn giơ lên, đưa thẳng về phía .
hoảng hốt giơ tay ôm đầu.
Mấy cái mưa đạn đó lừa thôi!!!
nũng , mà vẫn đánh ?!
Không xa nhạo:
"Cái đồ hồ ly tinh hổ! Còn dám nũng với đội trưởng Thạch ?"
"May mà đội trưởng thích đàn bà con gái, ghét nhất là mấy đứa yếu ớt, lười biếng!"
"Chậc, lát nữa kiểu gì cũng đánh thôi, đáng đời!"
ngay giây tiếp theo,
Thạch Cửu nắm chặt cổ tay , cúi đầu lòng bàn tay.
Đôi tay trắng trẻo như ngọc, lưỡi liềm cứa đến nổi đầy vết phồng rộp, chỗ còn rỉ máu.
Nhìn mà xót xa.
Sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Nắm lấy cổ tay kéo thẳng.
Mưa đạn xuất hiện:
[Đau lòng , đau lòng kìaaa! Áaaaa!]
[ mà, nũng chắc chắn tác dụng! Trai thô bạo cơ bắp vs cô bé mong manh yếu đuối, chịu nổi, thích quá mất!]
7
Thạch Cửu hành động, chỉ mấy nữ thanh niên trí thức bên cạnh sững sờ, mà ngay cả cũng c.h.ế.t lặng.
Bị lôi thẳng về phía , ngơ ngác tấm lưng rộng lớn mặt.
Tay khỏe, nắm chặt đến mức cổ tay đau.
Anh lời nào, chỉ cúi đầu bước nhanh.
Hơi ấm càng lúc càng thấp, tâm trạng rõ ràng tệ.
bặm môi, dám vùng kêu đau.
Không lâu , Thạch Cửu lôi đến chỗ thầy lang trong thôn, nhờ ông băng bó cho .
Mãi đến khi bàn tay buông lỏng, mới phát hiện cổ tay bóp một vết bầm tím.
Thầy lang liếc xéo, giọng điệu phần kỳ quái: "Cậu đấy ?"
Thạch Cửu cúi đầu, ánh mắt đen nhánh dừng cổ tay … Ánh sâu thẳm đến mức khiến tự nhiên.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
vô thức rụt tay .
Anh mới chịu dời mắt , đầu tai ửng đỏ.
Khẽ ho một tiếng, lẩm bẩm: "Sao mềm thế ."
Mưa đạn xuất hiện:
[Này nhóc, rung động cành cạch nữa chứ gì?]
Mặt cũng nóng lên theo, cúi gằm xuống im lặng chờ thầy lang băng bó.
Cồn sát trùng vết thương đau đến nỗi khiến tê dại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ai-noi-nu-phu-khong-co-ket-cuc-tot/chuong-4.html.]
cắn chặt môi, dám kêu dù chỉ một tiếng.
trời sinh nước mắt nông, cố nhịn thế nào cũng kìm , dù rơi xuống nhưng long lanh đọng trong hốc mắt.
Ngẩng đầu lên, Thạch Cửu thấy dáng vẻ của , chân mày lập tức nhíu chặt.
Ánh mắt mấy thiện mà trừng thầy lang bên cạnh.
Nghe thầy lang là chú hai của , dĩ nhiên chẳng sợ chút nào.
Chưa kịp để Thạch Cửu mở miệng, ông trừng mắt ,
Một phát đuổi cả hai ngoài.
Mưa đạn xuất hiện:
[Thạch Cửu thích Ương Ương , nhưng thích khác cho . Chậc chậc, giận kìa.]
8
[Ai mà thích Ương Ương chứ, huhuhu.]
[Đừng nữa, bắt đầu tức đây. Đám khốn kiếp trong khu đại viện Bắc Kinh, từng thằng coi việc chọc cho em là thú vui, cách dăm ba hôm tụ tập khoe khoang xem ai em nhiều hơn.]
chằm chằm những dòng mưa đạn, sững sờ.
Không hiểu mấy lời ý gì.
Ai… cơ?
bây giờ lúc để nghĩ về chuyện đó.
vội lau nước mắt, với Thạch Cửu:
"… việc đây."
Nói xong, xoay định .
Thạch Cửu giữ lấy cổ tay .
Lần , chú ý, còn siết chặt như .
Chỉ nhẹ nhàng vòng .
Anh trầm giọng :
"Cô thương , để cô."
Nói xong, cầm lấy liềm của , xoay rời .
ngẩn ngơ bóng lưng , tâm trạng phức tạp vô cùng.
Hóa mưa đạn lừa .
Gọi một tiếng "", thật sự cần việc nữa…
……
Buổi tối.
nhận thư từ Bắc Kinh.
Có thư của trai – Đặng Quân,
Còn cả thư của mấy trong đại viện.
cầm thư trong tay, lòng bỗng chua xót vô cùng.
Một tháng , vẫn là cô con gái nhỏ nhà họ Đặng nâng niu trong lòng bàn tay.
Không ngờ chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, trở thành đứa trẻ mồ côi cha .
Lúc rời , dứt khoát bao nhiêu, quyết tâm trả thứ cho con gái đó bấy nhiêu.