Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

ÂM DƯƠNG SONG SINH - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:59:31

"Sau con nhất định sẽ trở thành đại minh tinh. Mẹ hy sinh cho con nhiều như , đừng bao giờ quên nhé!"

 

nhẹ nhàng vỗ vai bà, giọng dịu dàng: "Tất nhiên , con nhất định sẽ hiếu kính ."

 

Đến khi nghiệp năm tư, trở thành một trong những nữ diễn viên hot nhất showbiz. Hợp đồng, quảng cáo, tài nguyên… thứ ùn ùn kéo đến.

 

Bố cũng theo chuyển một căn biệt thự xa hoa. Đến sinh nhật 45 tuổi của , dành tặng bà một món quà ai thể ngờ tới.

 

tìm Tiêu Nhiễm.

 

Từ đến nay, bao giờ thực sự từ bỏ việc tìm kiếm cô . Dù , cô vẫn là em gái song sinh của .

 

Khi Tiêu Nhiễm xuất hiện cửa nhà, gần như dọa đến mức suýt ngất. Bố cũng bàng hoàng, sững ở cửa, miệng há hốc nhưng thốt lời nào.

 

Tiêu Nhiễm bây giờ, khác với ký ức của họ. Cô đó lúng túng, dáng vẻ tiều tụy. Làn da thô ráp và hình béo mập, mái tóc rối bù.

 

Rõ ràng mới chỉ hơn hai mươi tuổi, nhưng trông chẳng khác nào một phụ nữ già nua và cằn cỗi. Bộ dạng của cô lúc … giống hệt của năm đó.

 

Lúc , Tiêu Nhiễm cuối cùng cũng nhận những của .

 

bật , lao đến ôm chầm lấy :

 

"Mẹ ơi… Là con, Nhiễm Nhiễm đây! Mẹ còn nhớ con ?"

 

"Bao năm nay, tại tìm con? Tại ai tìm con?"

 

"Bố ơi… Ngay cả bố cũng nhận con nữa ?"

 

Mẹ dần lấy bình tĩnh, chằm chằm gương mặt nhòe nước mắt của cô , ánh mắt phức tạp. Bà vỗ nhẹ lưng cô , giọng điệu mơ hồ: "Bao năm qua… con ?"

 

Vừa thấy những lời đó, Tiêu Nhiễm lập tức như phát điên: "Con bán , chúng ép con lấy một lão già độc . Hắn ngày ngày đánh đập mắng nhiếc con, còn bắt con sinh con cho …!"

 

Mẹ kiên nhẫn để tiếp. Bà nhanh chóng ngắt lời cô :

 

"Về là , về là !"

 

"Sau cứ ngoan ngoãn ở nhà, giúp đỡ chị con ."

 

"Bây giờ nó tiền đồ, là một đại minh tinh !"

 

Tiêu Nhiễm đờ . Cổ cứng ngắc về phía cửa… nơi đang .

 

Dường như mãi đến lúc , cô mới thực sự nhận . tháo kính râm xuống bước về phía cô .

 

Giữa ánh mắt đầy phức tạp của Tiêu Nhiễm, nhẹ nhàng ôm lấy cô : "Em gái, chào mừng em trở về."

 

Tiêu Nhiễm để mặc ôm. nhưng ba giây … Cô thô bạo đẩy .

 

"Tiêu Doanh? Mày là con heo béo Tiêu Doanh đó ?!" Cô trợn trừng , ánh mắt ngừng quét qua từng đường nét .

 

hét lên như điên dại:

 

"Là mày hại tao!"

 

"Chính mày khiến tao trở nên béo phì và xí, tất cả đều là tại mày!"

 

ngoắt , hét lên với :

 

"Mẹ, mau giúp con trở như cũ!"

 

"Mẹ bắt Tiêu Doanh ăn nhiều . Đưa nó nắng phơi khiến nó xí và béo phì trở !"

 

Sắc mặt tái , giận dữ quát lớn: "Con nhảm cái gì thế? Nó là chị của con!"

 

Bố cũng kéo Tiêu Nhiễm , giọng điệu đầy thản nhiên:

 

"Bây giờ gia đình cuộc sống , con cứ yên tâm ở đây ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-duong-song-sinh/5.html.]

 

"Sau lời chị con."

 

Tiêu Nhiễm chằm chằm bọn họ, cuối cùng cũng hiểu tất cả: "Các từ bỏ , để chọn cô ?"

 

phát điên, định đánh về phía . bàn tay đó còn kịp chạm mặt , thì bố giữ chặt .

 

Mẹ sang , nở một nụ đầy lấy lòng:

 

"Doanh Doanh, con yên tâm. Mẹ sẽ để nó tổn thương con ."

 

"Nó trở về cũng đúng lúc, chắc chắn con sẽ càng ngày càng xinh !"

 

Ẩn ý trong câu quá rõ ràng. Bà định dùng Tiêu Nhiễm như một ‘vật liệu nuôi dưỡng’ cho , giống như cách họ từng hy sinh để thiện cô .

 

Tiêu Nhiễm chec lặng.

 

tới sững sờ, giọng run rẩy: "Mẹ… đang ? Con là Nhiễm Nhiễm đây mà, từng yêu con nhất ?"

 

sang bố, cố tìm kiếm chút hy vọng cuối cùng: "Bố, bố gì? Chẳng bố thương con nhất ?"

 

, trong lòng chỉ còn sự thương hại.

 

thât ngốc nghếch.

 

Thứ mà họ yêu thương nhất, bao giờ là . Họ chỉ yêu chính họ mà thôi.

 

lạnh nhạt : "Con cần."

 

từ chối lời đề nghị của :

 

"Những gì con , con sẽ tự đạt ."

 

"Dáng thon gọn, gương mặt xinh — con thể tự kiểm soát."

 

"Những kịch bản , những tài nguyên — con sẽ tự giành lấy."

 

chỉ Tiêu Nhiễm, bình thản : "Hai chăm sóc cho em gái là ."

 

Nói xong, bước khỏi căn nhà đó. và họ còn sống chung một thời gian. 

 

nơi ở riêng của .

 

Sống chung với bọn họ chỉ khiến cảm thấy ghê tởm.

 

11.

 

Công việc của bận rộn, hầu như mỗi tuần chỉ thể về nhà một . Tối hôm đó, bước đến cửa thấy một bóng xổm cửa nhà.

 

.

 

Thấy về, bà nhanh chóng dậy niềm nở bước tới: "Doanh Doanh , con xong việc ?"

 

gật đầu: "Có chuyện gì ?"

 

gượng: "Không gì, gì… Mẹ sợ con ăn quen đồ bên ngoài, nên ít đồ ăn mang qua."

 

liếc hộp thức ăn tay bà: "Cảm ơn ."

 

Nụ môi bà càng rộng hơn.

 

tiếp: " dạo con đang giảm cân, ăn uống theo chế độ nghiêm ngặt. Những món con ăn ."

 

Vừa , mở cửa bước .

 

Mẹ cũng theo nhà, ngay ngưỡng cửa vẻ lúng túng: "Không , mang về cho Tiêu Nhiễm ăn cũng ."

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

 

Nói thở dài, cố ý nhấn mạnh : "Gần đây, nó béo lên ."

Loading...