Âm Nữ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:09:16
4.
"..."
Mặt tái mét vì sợ hãi.
Mẹ sầm mặt hỏi:
“Mày thấy gì hả?”
"Nghe gì cơ ạ?"
giả vờ bối rối.
Mẹ bước tới, đá một cái quát tháo:
“Mày đực đây gì hả? Mày thấy trong nhà còn nhiều việc thế ?”
Ọc ọc.
Bụng réo lên, khổ:
“Mẹ ơi, đến giờ nấu ăn .”
"Mày đó, một thứ rác rưởi mà cũng xứng đáng ăn ?"
Mẹ cầm chổi đuổi đánh :
“Mày gầy , gầy mới là may mắn!”
Mẹ cho ăn gì suốt nửa ngày hôm đó.
Món thịt lợn luộc mà bà nấu cho chị trong bữa trưa và bữa tối ngon đến mức khiến ngừng chảy nước miếng.
Sau khi đưa bữa ăn cho chị gái , đành lòng rời , mong rằng chị thể để thừa một ít đồ ăn khi chị ăn xong.
"Mày đang gì hả?"
Miệng chị đầy dầu mỡ:
"Thằng khốn , mày ăn ?"
"Muốn!"
Suốt từ sáng đến giờ ăn một hạt cơm nào, chỉ cho nửa củ khoai lang, đói đến mức đầu choáng mắt hoa luôn .
Chị gắp một miếng thịt lớn, lắc lắc đưa mặt :
“Ăn .”
“Cảm ơn chị!”
chạy nhanh tới.
ngờ, mới bước đến gần, chị ném thịt xuống đất, dùng chân giẫm nát miếng thịt!
"Loại như mày mà cũng thể ăn thịt hả? Đồ khốn kiếp!"
Mặt đỏ bừng, mắt đỏ lên vì tức giận, kìm chế nổi mà hét lên:
"Mày đang cái quái gì hả? Mày là con 'heo béo' nuôi, sắp thịt !"
Nói xong, lập tức thấy hối hận.
Chị bằng ánh mắt quái lạ:
“Không mày mới là sắp chet ?”
5.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-nu/chuong-2.html.]
Người sắp chet là ư?
khẩy:
“Chính tai em chuyện với trưởng thôn, ngày chị trưởng thành chính là ngày chet của chị!”
“Em bọn họ lừa .”
Chị lắc đầu, thở dài:
“Lúc đó e rằng họ phát hiện em đang lén.”
“Chị đừng nhảm!”
mắng.
Sắc mặt chị trở nên bình tĩnh:
“Em nhớ ngày sinh nhật của ?”
“Ngày thứ năm tháng năm.”
mà cần suy nghĩ.
“Chính xác mà , là ngày dương tháng dương năm dương, em là cơ thể thuần dương.”
“Tác dụng của em, là đổi mạng cho ba chúng .”
Nghe thế, run, cứng cổ :
“Ba chúng chet lâu như , xương cốt sớm tan rã hết, thể đổi mạng chứ?”
“Những khác , thế nhưng đồng tử dương như em thì thể.”
Chị lau dầu mỡ miệng:
“Cơ thể thuần dương, là đồng tử, Bắc Đẩu che chở, âm tà thể xâm nhập.”
“Em đừng quên, ba chúng là nghề âm dương, thiếu âm đức nên mới chet sớm.”
“Chỉ cần chiếm đoạt thể của em, chỉ thể hồi sinh, mà cho dù âm sai câu hồn cũng thể gì .”
Chân tay lạnh buốt, nhanh chóng nghĩ đến mấu chốt trong đó:
“Vậy còn chị thì ? Mẹ nuôi chị để gì?”
Chị lạnh:
“Mẹ là phụ nữ, nếu nhận dương khí quá nặng sẽ dễ phá huỷ mệnh cách, dẫn đến tai ương. Sự tồn tại của chị chính là để cân bằng dương khí trong cơ thể em.”
“Thịt mà luôn cho chị ăn đều là thịt chet, nuôi dưỡng âm khí của chị, suy cho cùng theo cách tính của xưa, chị mười lăm tuổi trưởng thành . Còn em, khi sang mười bốn tuổi thì em vẫn là đồng tử.”
“Sau khi trưởng thành âm khí của chị giảm dần, thế nhưng dương khí của em thì sắp đạt đến đỉnh điểm.”
vội hỏi:
“Vậy cơ thể của em sẽ cướp khi em mười bốn tuổi ư?”
Năm mới tròn mười bốn tuổi.
“Nếu những gì chị đoán sai, một thời gian nữa sinh nhật của chị là khi âm khí thịnh nhất, đó cũng là ngày nhất để chiếm đoạt em.”
Da đầu tê dại, cố gắng trấn tĩnh bản :
“Chị với em những lời để gì?”
Chị hít một sâu:
“Chị hợp sức với em, chúng cùng chạy trốn!”