Ám Sát Bạn Trai Đại Boss - Chương 2: Hỗn loạn
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:16:32
Mẹ nguyên chủ gõ cửa mà xông thẳng .
Cơ thể theo bản năng hoảng loạn, nhanh chóng giấu di thư túi.
"Bây giờ ông thu căn nhà tân hôn tặng cho em trai mày, mày mau cầu xin ông cho tao!"
Người phụ nữ kéo , véo mạnh thịt , đẩy ngoài cửa.
Mất thăng bằng, ngã một lồng n.g.ự.c cứng rắn.
Tần Tứ ôm lấy eo , tiếng mang theo ghen tị.
"Chị , em cần nhà tân hôn gì cả, chị đừng ."
cảm thấy buồn nôn trong bụng đẩy , lưng lãnh một cú đánh mạnh.
"Nó kiếm nhà cho mày thì mày lấy vợ kiểu gì? Tiền vốn của nhà bố mày phá hết !"
Cây phất trần vốn chẳng còn mấy lông, cú đánh giáng xuống mạnh.
mãi vẫn hồi phục .
"Em mới lấy vợ gì cả, em chỉ cần chị thôi."
Tần Tứ lẩm bẩm nhỏ trong miệng, nhưng dám để thấy.
Lúc , cánh cửa lớn đá tung .
Bố nguyên chủ say khướt lảo đảo bước , đôi mắt đỏ ngầu đục ngầu.
"Đồ con đĩ, nuôi mày lớn như , xin mày mấy đồng tiền thì ? Đó là thứ mày nên cho!"
Hôm qua ông đòi tiền nguyên chủ , trong lòng vẫn luôn nghẹn một cục tức.
Bây giờ uống rượu , cục tức bộc phát .
Vừa , xông cuộc hỗn chiến .
Lại vì uống quá nhiều, bước chân loạng choạng, cái bụng phệ ục ịch ngã xuống đất.
Giống như một con giòi đang ngọ nguậy, bò đến chân .
Con trai ôm eo , chồng ôm mắt cá chân .
Một cảnh tượng vô luân như , mà nguyên chủ những quan tâm, mà còn tinh mắt thấy cái túi phồng lên của .
"Con hồ ly tinh, còn giấu cái gì ở đây đấy?"
Trong lúc giằng co, tờ di thư gấp và tấm danh đen mạ vàng cùng rơi xuống đất.
Mẹ nguyên chủ ngay lập tức nhặt tấm danh đen từ đất lên, vẻ mặt tham lam.
"Ông chủ lớn mới quen ? So với lão đại Tang thì thế nào?"
Tần Tứ vui, buông giật lấy danh trong tay .
Ngón tay hận thể khoét một lỗ danh .
Hoàn ai chú ý đến tờ di thư đầy những uất ức và bi thương của nguyên chủ.
"Là đưa mày về đúng ?"
Mãi mới đá bố , cái ôn thần sáp đến túm lấy cổ tay .
Đôi mắt tràn ngập vẻ đỏ ngầu và cam tâm.
"Chị ai cũng ? Kể cả em!"
Lời , cả nhà náo động.
Nước bọt của nguyên chủ văng tứ tung.
Bố nguyên chủ dậy từ đất, chống đầu lên vẻ cũng tỉnh táo vài phần.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
câm nín liếc mặt, ánh mắt dừng con d.a.o gọt hoa quả bàn.
Ngay lúc Tần Tứ đè xuống bàn ăn, cầm lấy con dao.
Một d.a.o đ.â.m sườn trái , nhưng nụ mặt Tần Tứ càng thêm rạng rỡ.
Cậu dường như khuynh hướng thích ngược đãi, nắm lấy tay , ấn con d.a.o sâu thêm vài phần.
"Chị , loại d.a.o nhỏ , chị dùng thêm sức mới ."
Nghe tiếng d.a.o đ.â.m thịt, da đầu tê rần.
Tay bỗng chốc mềm nhũn, lùi mấy bước, suýt chút nữa thì ngã nhào.
Mẹ nguyên chủ lập tức tái mét mặt mày, ấn chặt vết thương của con trai thúc giục bố gọi 120.
cái gã những hoảng, còn túm lấy đòi tiền.
Tần Tứ cũng đẩy : "Vết thương bé tí, gọi xe cứu thương gì."
Rồi bôi một vốc m.á.u lên tay, xông đến túm lấy .
Cả nhà lũ điên!
Ngay lúc còn đường lui, ngoài cửa rộng mở vang lên một tiếng quát lớn: "Buông cháu dâu !"
Một bà lão mặc sườn xám vân mây, đeo kính gọng vàng bước qua cánh cửa khép hờ.
Dáng vẻ ung dung, bước vững chãi, cái là phú bà ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-sat-ban-trai-dai-boss/chuong-2-hon-loan.html.]
Những mặt đều khí thế của bà cho sững sờ, u uất buông tay đang giữ chặt .
Ánh mắt bà lão đảo quanh căn phòng, lộ vẻ khinh bỉ.
Khi ánh mắt dừng , biến thành vẻ mặt hiền từ.
Bước những bước nhỏ đến mặt , nắm lấy tay xuýt xoa.
"Thật là một cô nương xinh xắn."
Ánh mắt cặp kính trách cứ liếc những khác, "Đây là cháu dâu tương lai của , các gì thì nhằm mà ."
6
Nhìn bà lão ghế sofa, bố nguyên chủ ngơ ngác.
thái độ đều vô cùng cung kính.
Mẹ nguyên chủ thì rót , thì đưa trái cây.
Bố nguyên chủ ngừng ném cho ánh mắt dò xét.
Tần Tứ thì tự về phòng băng bó vết thương, đóng sầm cửa rung trời.
"Ngoan, về nhà với bà nhé?"
Bà nắm tay xoa xoa, vẻ mặt từ ái.
ngơ ngác: "Về... về nhà?"
Mắt bà lão sáng lên: " , chuyện tối qua bà đều cả ."
Rồi đầy ẩn ý.
bật dậy khỏi ghế sofa.
Chẳng lẽ bà cũng là Boss trong giới xã hội đen...
"Tối qua chỉ là..."
"Cháu cứ yên tâm, chuyện tối qua đều lan truyền hết , bà sẽ chủ cho cháu."
Lan... truyền... ?
Bố nguyên chủ nhịn nữa, vẻ mặt hưng phấn xông đến.
Bị nguyên chủ liếc cho một cái, bà giả vờ tức giận biến sắc.
Đập mạnh tấm danh đen lên bàn.
"Vậy nên tối qua con gái về nhà, là ở nhà các ?"
"Hay lắm! Ăn thì thôi , bây giờ còn hốt hết cả nồi?"
" cho các , cửa !"
Hiểu ý, bố nguyên chủ vội vàng phụ họa:
", cửa !"
Ánh mắt bà lão tấm danh mạ vàng đen, ánh mắt tỉnh táo một lúc, bỗng nhiên trở nên hỗn độn.
Nụ bình thản mặt cũng dần biến mất.
Trong lòng dâng lên một dự cảm lành.
Quả nhiên giây tiếp theo, bà vẻ mặt nghi hoặc mở miệng:
"Điện thoại á?"
"Mỏng nhẹ ghê, mua ở ? bảo cháu trai đặt cho một cái."
Rồi hì hì nhặt tấm danh đen lên, bắt đầu "gọi điện thoại".
Một loạt thao tác tự nhiên vô cùng, nhưng thấy bố rẻ tiền của ngơ ngác cả .
Náo loạn nửa ngày, hóa là một bệnh nhân Alzheimer lạc đường.
Mẹ nguyên chủ tức giận cầm chổi đuổi .
ngăn , kết quả một chổi quét trúng đùi .
"Hồ ly tinh, mày cũng cút ngoài cho tao! Hoặc là tìm lão đại Tang, hoặc là kiếm cho tao một đại gia to hơn nữa! Nếu tao sẽ xé nát giấy báo nhập học của mày!"
Nguyên chủ luôn ước mơ trở thành cảnh sát.
Dù xui xẻo gặp một gia đình như , nhưng vẫn dựa nỗ lực của bản , thi đỗ một trường cảnh sát.
Vì điều cô trả giá nhiều, nhưng cuối cùng ngay cả giấy báo nhập học cũng trở thành công cụ để cô thao túng cô.
Cánh cửa "ầm" một tiếng đóng sầm .
cũng hạ quyết tâm.
sẽ nguyên chủ dọn dẹp sạch sẽ những rác rưởi con đường đời của cô .
Trả cho cô một tương lai tươi sáng thể mong đợi.
"Bà già đó hung dữ quá!"
Sau lưng, bà cụ ngớ ngẩn rụt rè túm lấy vạt áo .
vui vẻ khoác tay bà.
" ? cũng thấy ."