Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Âm Thanh Mùa Hè - Chapter 2

Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:44:18

5.

, ưu điểm lớn nhất chính là việc kế hoạch, bao giờ đánh trận mà chuẩn kỹ.

Trước khi tán trai, quyết định sai Hổ Tử điều tra lịch trình hàng ngày của Trang Dục.

Hổ Tử hoảng hốt: “Ba là cảnh sát đấy chị ơi, ?”

nghịch bộ móng tay gắn đá lấp lánh : “Ổn cái gì? , cưa đổ . Chẳng lẽ cảnh sát quản chuyện yêu đương ? Hay là tiện thể quản luôn cả nửa đời của ?”

Hổ Tử lúng túng: “ mà…”

nheo mắt : “ mà cái gì? Cậu điều tra ?”

Cuối cùng, Hổ Tử đành cúi đầu quyền lực của : “Điều tra… em điều tra.”

Rất nhanh, nắm trong tay bộ thông tin và lịch trình của Trang Dục.

Anh học năm ba, chuyên ngành Luật, trường Đại học Chính pháp, thích mô-tô, sách, chơi bóng rổ, hiện đang thực tập tại một văn phòng luật sư ở Giang thị.

Chuyện chúng gặp ở đồn cảnh sát, thật chỉ là tới đó để gặp chủ vì công việc. Sau đó, chính thức phát động chiến dịch "tấn công tổng lực", xuất hiện ở nơi nhất định qua.

Ví dụ như cổng trường. cầm chìa khóa chiếc coupe Porsche, mỉm : “Anh trai?”

Trang Dục chỉ liếc lạnh băng một cái, thẳng.

Ví dụ như quán ăn sáng quen thuộc của .

“Anh trai nhỏ?”

Rồi cổng thư viện.

“Hi, Trang sir?”

Hoặc ký túc xá của .

“Trang Dục!”

Lần , đến cả ánh mắt cũng chẳng thèm cho, cứ thế lướt qua vai thẳng.

Cho đến một , khi đang ngoài nhà vệ sinh nam chơi điện thoại, thì Trang Dục bùng nổ. Anh kéo cầu thang thoát hiểm gần đó, nghiến răng ken két: “Rốt cuộc cô gì?”

cúi đầu, khẽ thổi tai : “ .”

Trang Dục khựng một giây, bàn tay đang nắm cổ tay cũng nới lỏng: “Cô quá nhiều đấy.”

xoa cổ tay, nhẹ giọng: “Trang Dục, kết bạn WeChat với mà~!”

Anh nghiêm mặt cảnh cáo: “Đừng theo dõi nữa.”

chỉ theo dõi đến khi đồng ý mới thôi.”

“Rồi đó?”

“Đó là bước đầu tiên để xây dựng cầu nối tình bạn, thể từ từ tìm hiểu qua WeChat.”

Anh liếc một cái.

Hôm nay chú ý cảnh, dù cũng đang ở trong trường nên mặc áo lông chồn màu nhạt, trang nhã đủ.

Trang Dục lạnh nhạt : “Chúng cùng một thế giới.”

bĩu môi: “Đừng vội phán sớm thế chứ. Anh còn hiểu , cùng thế giới?”

Anh cay nghiệt: “ thích kiểu con gái ‘ngấy mỡ’ như cô.”

6.

“Ha, dầu mỡ? Anh dám bảo ‘dầu mỡ’?”

Hổ Tử nhỏ giọng dỗ dành: “Chị Lâm , đừng giận nữa, đàn ông đời thiếu gì…”

“Từ đến giờ từng ai ‘dầu mỡ’ cả.” đặt ly rượu xuống, chống cằm, lẩm bẩm: “Anh khác hẳn với tất cả…”

Hổ Tử và Tiểu Kim đưa mắt , ánh mắt kiểu như: Thôi , tiêu thật .

Tiểu Kim gượng: “Chị , cũng thôi, con gái 21 tuổi bình thường ai mà ngày nào cũng khoác áo lông chồn?”

Ánh mắt chùng xuống, nhấp một ngụm rượu: “Chính các cũng , chị đây mới 21 tuổi, nếu mặc đồ khí chất thì lấy gì áp tràng?”

Năm mười bảy, trượt đại học, thi .

Năm 18 tuổi, dùng tiền để mở một quán bar tên là Vượt Giới.

Cả Tiểu Kim và Hổ Tử đều im lặng.

ngẩng đầu liếc hai : “Vậy mấy đứa xem, chị nên mặc gì?”

Ngày hôm , xuất hiện mặt Trang Dục với vẻ ngoài khác: áo màu nhạt, quần jean ống suông, trang điểm nhẹ.

Trang Dục suýt rơi tai : “Cô phát điên gì nữa ?”

xinh ?” đầy tự tin. Dù cũng thừa hưởng nhan sắc từ , từ nhỏ đến lớn. Bỏ lớp makeup khói mắt , trang điểm nhẹ khiến trông trẻ hơn vài tuổi.

Biết Trang Dục thích kiểu ?

mặt : “Không xinh.”

“Anh thẳng thắn chê một cô gái là xinh đấy ?”

“Xin , hành vi của cô khiến thể cảm nhận cô là… con gái.”

Miệng cay thật. thích.

“Không , chị đây mời ăn cơm nha?”

“Cô mà mời khác , thời gian, cũng ăn với cô.” Nói định .

lập tức đuổi theo: “Vậy kết bạn WeChat với . Kết bạn , sẽ phiền nữa.”

Trang Dục với ánh mắt kiểu “cô nghĩ tin nổi chắc?”, vẫn kiên quyết: “Không thể.”

túm lấy gấu áo , lay lay, hạ giọng nũng nịu: “Làm ơn mà…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-thanh-mua-he/chapter-2.html.]

Trang Dục lạnh lùng: “Đừng nũng.” Anh gỡ gấu áo khỏi tay , thẳng: “Đừng là nũng nịu, đến lóc ăn vạ cũng vô dụng.”

7.

Tưởng chuyện kết bạn WeChat vượt qua tám mươi mốt kiếp nạn, ai ngờ tự dâng tới cửa.

“Có thể tiện kết bạn WeChat một chút ?”

Lúc đang quầy bar chơi điện thoại.

Nghe thấy giọng quen thuộc, thêm câu quá bất ngờ , lập tức ngẩng đầu - thì thấy Trang Dục đang mặt với vẻ mặt chán nản, tay còn giơ sẵn mã QR.

Phản ứng đầu tiên của là: “Anh uống nhầm thuốc hả?” Nói xong liền thấy hối hận, sợ đổi ý thêm nữa.

Trạm Én Đêm

Trong quán khá ồn, Trang Dục cúi , mắt sang bên, rít qua kẽ răng: “Thua game… Giúp với.”

định theo hướng đang liếc thì lập tức ngăn : “Đừng .”

Tình huống đúng là vượt ngoài dự đoán của luôn.

nhịn bật , “Kết bạn thì thôi, nhưng chặn đó. Đồng ý thì thêm.”

Trang Dục , nghiến răng : “Chơi thua thì chịu.”

Cũng giữ lời cơ đấy.

Tốt lắm.

Trong ánh đèn mờ mờ của quán bar, vẫn thấy rõ tai Trang Dục ửng đỏ.

Miệng thì độc, mà dễ đỏ mặt thế?

nảy ý . bước khỏi quầy, nghiêng gần , giọng đùa cợt xen chút quyến rũ: “Chỉ cần mỗi WeChat thôi ? Không lấy gì khác ?” Vừa xong, ánh mắt vô tình bắt gặp Lâm Nhạc Kỳ.

đang đảo mắt tìm , sang chỗ chúng thì bỗng khựng .

lòng chợt động, giữ nguyên tư thế đó, hôn nhẹ lên má Trang Dục, “Coi như tiền công giúp . tự thu nhé.”

Khóe mắt liếc thấy Lâm Nhạc Kỳ sững tại chỗ, vành mắt đỏ hoe.

Còn đỏ y như vành mắt Lâm Nhạc Kỳ, là… cả mặt Trang Dục.

8.

[Cô quen Trang Dục như thế nào?]

[ cảnh cáo cô, tránh xa , thì đừng trách khách sáo với cô!]

[Cô định khách sáo kiểu gì?]

tin nhắn của Lâm Nhạc Kỳ, tay gõ phím liên hồi: [Cô cả can đảm để mặt đối mặt bảo cút khỏi mặt đàn ông cô yêu quý, đúng là loại vô dụng.]

Tối đó, về nhà, tắm xong rót một ly rượu vang đỏ chơi điện thoại sofa. Nhìn thấy Lâm Nhạc Kỳ phát điên trong chat, vui hẳn.

tìm WeChat của Trang Dục, gửi cho một sticker, tin nhắn báo .

Tốt, ít nhất đến giờ bạn bè vẫn xóa.

Ly rượu đỏ rực trong tay uống cạn, bắt đầu lướt xem khoảnh khắc WeChat của Trang Dục.

Không nhiều bài, nhưng bài nào cũng lượt thích của Lâm Nhạc Kỳ.

khẽ lạnh, thoát khỏi trang cá nhân.

Trang Dục trả lời, cũng trong dự đoán của .

bỏ cuộc, tiếp tục nhắn: [Sao thèm trả lời, ngại hả?]

Lần trả đúng một dấu chấm: [.]

, gửi tiếp sticker mèo con hôn đáng yêu.

Sáng hôm , bắt lấy cơ hội, đón lõng Trang Dục cổng trường. Anh định thì lao nhanh xuống xe, ngờ vấp, trẹo chân: “Í—”

Bước chân dừng hẳn , ánh mắt theo cử động của xuống tận cổ chân. Anh nghiến chặt hàm, do dự vài giây bước tới, giữ lấy tay : “Cô cẩn thận một chút ?”

đau mà vẫn quên trêu chọc: “Quan tâm ?”

“Cô đúng là hết thuốc chữa .” Trang Dục cảnh cáo, “Đừng giày cao gót lái xe, nên chịu trách nhiệm với an của .”

mang giày bệt xe, xuống xe đổi đấy, cao hơn thì hợp với hơn.” nũng nịu, “ trẹo chân, lái xe nữa. Anh thể ngơ đó chứ?”

Trang Dục thở dài: “ đưa cô bệnh viện.”

Anh cõng đến bệnh viện, cố gắng để ý mấy câu y tá hai đứa “hợp thật”, đưa về nhà.

Trời đông lạnh, chuyện đều thấy thở trắng bay .

Anh đáp mấy lời trêu ghẹo, chỉ đồng ý đưa đến thang máy.

Thang máy yên ở tầng 10, khí tĩnh lặng đến đáng sợ.

Anh ánh mắt dày vò đến bất lực, cuối cùng thở dài: “Rốt cuộc vì ngày nào cô cũng đến tìm ?”

trả lời bình thản: “Vì thích mà.”

Trang Dục rõ ràng hiểu nổi: “Thích ? Cô mới quen bao lâu?”

nghiêm túc đáp: “Anh ‘tiếng sét ái tình’ ? nghĩ đơn giản thôi, thích thì để họ , thích thì dễ dàng từ bỏ. Rõ ràng cuộc sống của chúng chẳng mấy giao thoa, sợ nếu bỏ cuộc, sẽ đánh mất cơ hội.” Mí mắt hạ xuống, ánh mắt đượm buồn.

Bất ngờ, Trang Dục lúng túng nơi khác.

Không khí im lặng ngột ngạt.

Gió ngoài cửa thổi rít, len lỏi trong.

Ding—

Tiếng thang máy đến vang lên tỉnh .

nhẹ mắt: “Anh mau , cảm ơn đưa về, phiền thực tập , xin nhé.”

Trang Dục cổ họng nhúc nhích, giọng trầm trầm: “Không .”

Loading...