AN Ý - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:46:03
Sau khi và Tạ Huy hồi tưởng chuyện cũ, luôn lấy chuyện để trêu chọc , rằng cặp vợ chồng tân hôn nào mà đêm tân hôn chỉ ngủ thôi ?
2
Sau khi kết hôn với Tạ Huy, cuộc sống gì khác biệt. Ta vẫn dậy sớm nhào bột bánh như thường lệ. Huyện Bình An nghèo khó, chậm trệ một ngày buôn bán là mất một phần thu nhập, huống chi bây giờ trong nhà còn thêm một Tạ Huy.
Tạ Huy là một thư sinh, thể yếu ớt, trông giống việc nặng. ngờ việc nặng như chặt củi, nhào bột cũng . Lúc đó còn kinh ngạc một phen, dù đây cũng là thiếu gia Tạ Phủ, còn tưởng từng động tay việc nặng bao giờ.
"An Nương, việc nặng cứ để ." Mãi mới nhận , Tạ Huy thực thể việc nặng, vác củi đến mức vai trầy hết cả da.
Lúc đó chút xót xa, hỏi tại cho .
"Bởi vì là phu quân của nàng, đây là việc nên ."
Ta trông vẻ vô tư, nhưng thực dễ nhận sự đổi cảm xúc của những xung quanh. Tạ Huy sẵn lòng những việc vì thương , mà là vì đang gánh vác trách nhiệm của một chồng.
Lúc bán bánh, Tạ Huy cạnh , giúp thu tiền. Khách hàng qua đều là những quen cũ, thỉnh thoảng còn trêu chọc đôi câu, nhưng sắc mặt hề đổi.
Sĩ, nông, công, thương. Từ một học giả cao quý nhất nay trở thành một thương nhân thấp kém, mà hề cảm thấy chút nào thoải mái.
Mỗi tối khi dọn hàng, chúng thắp một ngọn đèn nhỏ, kiểm đếm xem hôm nay kiếm bao nhiêu, trò chuyện về những chuyện thú vị gặp khi bán bánh. Hầu hết là , lắng .
Trong nhà còn là nữa.
Trước đây luôn các bà ở đầu phố kết hôn thế nào. Lúc đó nghĩ, thêm một nữa đến chia tiền của thì gì chứ? Ta kết hôn. khi kết hôn với Tạ Huy, mới hiểu lời các bà là đúng, kết hôn nhiều lợi ích.
nhiều gia đình trong phố đều coi thường Tạ Huy, cho rằng cưới là ăn bám. Dương Nhị Cẩu hàng xóm thậm chí còn công khai gọi Tạ Huy là kẻ ăn bám mặt , thế là cầm chổi đuổi ngoài.
"Đồ thô lỗ như ngươi thì gì, Tạ Huy chữ, ngươi ? Miệng mồm thối hoắc như , ngươi ăn đòn ?" Đánh Dương Nhị Cẩu xong mà vẫn hả giận, ở cửa mắng to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/an-y/chuong-2.html.]
Mắng đời xong, , thấy Tạ Huy đang chằm chằm.
Mặt thoáng đỏ ửng, giọng cũng nhỏ mấy phần: "Chàng cũng thấy thô tục ?"
Dù Tạ Huy bây giờ còn học nữa, nhưng trong xương cốt vẫn mang theo lễ nghi phép tắc. Những trận cãi vã đường phố trong mắt hẳn là ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục.
ngờ Tạ Huy đưa cho một cốc nước: "Cổ họng mệt ? Uống chút nước ."
"An Nương, nàng đang bảo vệ , là điều như , nhưng cần như thế nữa. Đó chỉ là lời tiếng của hàng xóm láng giềng thôi, hề để bụng."
Nhìn vẻ mặt thờ ơ của Tạ Huy, hiểu trong lòng chút thoải mái. Tạ Huy rõ ràng đang ở bên cạnh , nhưng cảm thấy cách thật xa xôi.
3
Hôm nay vẫn như thường lệ bán bánh nướng. Ta và Tạ Huy thời gian phối hợp ăn ý, bán bánh, thu tiền.
Tranh thủ lúc bận, nhà uống một ngụm nước, thì thấy hai nam nữ trẻ tuổi đang ở cửa, lớn tiếng mắng nhiếc Tạ Huy.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Tạ Huy, ngươi mà thật sự ở đây bán bánh nướng! Thương nhân thấp kém, ngươi đúng là hạ thấp phận của !"
" bán bánh nướng cũng khá hợp với ngươi đấy, kẻ vong ân bội nghĩa, lòng độc ác như ngươi cũng nên những việc thấp kém !"
"Nghe ngươi vì ăn bám mà cưới một con nhỏ nhà quê xí, thô lỗ, ngươi cũng thật là nuốt trôi !"
"Ta xem bánh nướng ngươi bán, trông còn chẳng bằng thứ chó nhà ăn! Tạ Huy, ngươi quỳ xuống dập đầu cho mấy cái, sẽ thưởng cho ngươi chút bạc vụn."
Người đàn ông đó mặt đầy vẻ đắc ý, trong mắt mang theo sự khinh miệt và kiêu ngạo, mỗi câu như giẫm Tạ Huy xuống bùn. Người phụ nữ bên cạnh thì luôn lấy khăn tay che mũi miệng, vẻ chê bai tột độ.
"Tạ Kính, ngươi loạn thì cút xa một chút, đừng cản trở việc buôn bán của chúng ." Tạ Huy mắng lâu như mà lông mày cũng hề nhấc lên, lời điềm tĩnh định, khiến đàn ông đối diện trông như một kẻ hề nhảy nhót.