AN Ý - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:46:10
Nghe , chút tủi , giọng nghèn nghẹn: "Chàng đến ?"
"Không hề! Ý là đường xá xa xôi, nàng một con gái quá nguy hiểm. An Nương, gặp nàng vui." Tạ Huy vội vàng giải thích với .
Nghe sự vui mừng và lo lắng trong giọng điệu của , tâm trạng hơn nhiều: "Hôm nay là sinh thần của , đến thăm ."
Tạ Huy hé môi, gì đó, nhưng cuối cùng chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y hơn.
Chàng kéo đến bên bạn bè, giới thiệu: "Giang Huynh, Lý Huynh, đây là phu nhân An Ý của . An Nương đến, hôm nay xin phép tụ tập ăn uống với các vị nữa."
Đứng cạnh Tạ Huy, công khai giới thiệu phận, sợ khác sẽ vì thế mà coi thường , nhưng trong lòng dâng lên sự cảm động.
"Ha ha ha, cứ , đỡ hơn là ngày nào cũng lầm bầm lẩm bẩm về ."
Tạ Huy gật đầu với họ, kéo tay về một con phố khác. Ánh mắt ghen tị hằn học phía như thể đ.â.m xuyên qua .
Ta chút vui, Tạ Huy học gây nhiều theo đuổi như chứ?
Chàng nhận tính khí nhỏ mọn của , cúi đầu khẽ giải thích: "Ta từng để ý đến nàng , cũng với nàng là vợ ."
Ta , Tạ Huy thích nàng , thậm chí còn chút chán ghét.
Thôi bỏ , khó khăn lắm mới đến gặp một , đừng để tâm sức những cần thiết.
Ta lấy lá bùa bình an mà cầu cho : "Mấy hôm một vị đại sư vân du qua huyện Bình An, đặc biệt cầu xin ông cho . Chúc học hành thuận lợi, bình an vui vẻ."
Muôn vàn tâm ý của đều trong đó.
Thời gian của Tạ Huy eo hẹp, vội vàng ăn xong bữa trưa liền về học phủ. Trước lúc chia tay, chút nỡ, thời gian ở bên quá ngắn ngủi.
Trong mắt đầy vẻ áy náy: "An Nương, đợi nhé."
Sau khi trở về từ Châu Phủ, luôn nhớ cảnh Tạ Huy lúc chia tay, câu của luôn cảm thấy ẩn ý sâu xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/an-y/chuong-7.html.]
Quả nhiên ngoài dự đoán, nửa tháng từ Phủ học trở về, mở miệng liền hỏi cùng đến Châu Phủ .
Thì giúp một vị quý nhân giải quyết một rắc rối ở Châu Phủ, vị quý nhân đó thưởng cho một trăm lượng bạc, dùng bạc đó thuê một căn nhà, đón đến ở cùng.
Nghe tin , lòng đương nhiên là vui mừng khôn xiết, nhưng niềm vui đó, cảm thấy chút hụt hẫng.
Tạ Huy quá thông minh, tùy tiện liền kiếm tiền mà cả đời cũng thể kiếm .
Sau còn thể xứng với Tạ Huy ?
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Trong góc khuất sâu thẳm nhất của lòng dấy lên một nỗi mặc cảm tự ti.
Đến Châu Phủ, nỗi mặc cảm tự ti càng lúc càng mạnh.
Tạ Huy ở Châu Phủ kết giao nhiều bạn bè, ai nấy đều miệng lưỡi trôi chảy, ăn phi phàm, vợ của họ đều là con gái của các quý tộc hào phú, ai nấy đều khéo léo, tinh tế, bàn luận những chuyện phong hoa tuyết nguyệt. Họ chuyện, căn bản chen .
Tạ Huy ngày càng hơn, còn thì tiến bộ chút nào.
9
Tạ Huy nhanh chóng nhận tâm trạng sa sút của .
"Tạ Lang, mất mặt ?"
"Mất mặt? Ta thấy . An Nương, nàng là may mắn lớn nhất đời . Nếu nàng, lẽ vẫn đang ở huyện Bình An, ngày ngày sống cảnh đủ ăn, ngày hôm nay yên trong học đường sách chứ? Tất cả thứ của đều là do nàng mang ."
"Ta cũng thấy nàng từng trải sự đời. Tiểu thư nhà quan thưởng đánh đàn, nhưng họ bếp núc gạo củi. Họ thế giới của họ, nàng thế giới của nàng, ai hơn ai cả. Trải sự đời, là trải qua mặt của thế giới."
Giọng Tạ Huy ôn hòa, ánh nến nhảy nhót chiếu lên gương mặt , khiến vẻ lạnh lùng cũng nhạt mấy phần. Ta Tạ Huy thông minh, nhưng đây là đầu tiên cảm thấy chấn động từ , những lời là những điều từng thấy đây.
"Tạ Lang, học chữ sách."