Anh chồng đáng yêu của tôi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:55
7.
Nếu vụ tai nạn xe đó, lẽ và Hứa Trì cứ thế mãi.
Chỉ là bạn cùng lớp bình thường, nhiều năm thể sẽ chỉ ảnh nghiệp mà đùa với bên cạnh: "Nhìn , đây là mối tình đầu của đấy."
cuộc đời đổi bất ngờ, dù bây giờ nghĩ vụ tai nạn đó cũng chút sợ hãi.
từng hối hận.
...
Xin , .
hối hận !!!
Nhìn thấy video ngắn bạn học đăng vòng bạn bè, hận thể lập tức lao ngay đến phòng tự học!
nhanh, tự an ủi …Không giận, giận, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi.
Ai ngờ đó chỉ là khởi đầu.
Những ngày tiếp theo, Hứa Trì sớm về khuya, cùng Trì Duận đến thư viện, giúp cô lên kế hoạch học song bằng, còn giới thiệu cho cô mấy cuốn sách nhập môn ngành luật.
thể để tâm.
Sự thật là, ghen đến phát đ.iên .
Chẳng sẽ chăm sóc ? thương cũng là vì cơ mà? Thành ý của chỉ bấy nhiêu thôi ? Anh thấy áy náy chút nào với ?
nghĩ là đúng.
Như thế quá cay nghiệt .
Vì xét cho cùng, hành động của chỉ thể coi là nghĩa hiệp cứu , cũng quyền gì mà bắt ép .
vẫn kìm .
Tiểu Đường cầm một que kem dán lên mặt : "Ai dô, mặt bà sắp phồng lên thành con ếch ."
"Cho bà kem á, hai tệ, chuyển khoản ."
"Ồ." mở điện thoại, chuyển khoản cho Tiểu Đường hai tệ.
A Từ: "Sao mặt xị thế? Sao ?"
Mãn Mãn bóp má : "Buồn ? Da mặt bà mềm thật đấy."
do dự một chút, cuối cùng vẫn : "Tui ngoài một chuyến… đến phòng tự học."
Ký túc xá im lặng vài giây.
Cuối cùng, Mãn Mãn hùng hổ: "Được , đến lúc giúp chị em xả cục tức !"
Hả? Cũng nghiêm trọng thế mà!!!
chậm rãi bước về phía phòng tự học.
Thực tế trong trường khá nhiều phòng tự học, trùng hợp là ngay bên ngoài ký túc xá của chúng một phòng tự học tầng hầm, gần thư viện, nên nhiều sinh viên thích đến đây học.
Đó chính là nơi định đến.
lòng quyết tâm của bùng lên một chút thì piu… dập tắt ngay lập tức.
thấy Hứa Trì.
Anh đeo cặp sách, cách vài bước, thẳng .
lập tức cảm thấy chút chột .
"Em vẻ khác thì ." Anh .
À… là chuyện , mấy đứa phù thủy makeup cùng phòng của tay giúp trang điểm nhẹ, còn tết kiểu tóc thanh thuần ngây thơ nữa. Khà khà…
Đó chính là kiểu trang điểm mộc mà mộc. Không mộc mà mộc, độc nhất vô nhị….AHAHAHHAHA
nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng vẫn thừa nhận: "Tớ trang điểm một chút."
"Ừm."
Hứa Trì mỉm , nghiêm túc khen : "Bảo trông xinh thế."
Chắc thấy nhỉ?
Sự quyết tâm dập tắt của bùng lên, lan khắp mặt .
8
Khoảng nửa tháng khi trở trường, đến bệnh viện tái khám.
Ban đầu, bố cũng định cùng, nhưng khi Hứa Trì cũng sẽ , hai lập tức yên tâm:
“Ôi trời, thì bố nữa ! Xa lắm.”
“Hứa Trì chắc chắn lo mà! Con lời đấy nhé.”
“Vừa bố con một vụ ăn cần thương lượng, sắp xếp thời gian. Có chuyện gì thì gọi cho .”
“Ơ? mà…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-chong-dang-yeu-cua-toi/chuong-3.html.]
liếc Hứa Trì đang bên cạnh.
Thật lòng mà , ý đồ ghép đôi với thanh niên ưu tú của thật sự quá là lộ liễu. !
Ông trời ơi, chuyện cứ tác hợp là tác hợp chứ!!
Mẹ nên đến tận nơi mà xem, chỉ cần Hứa Trì một chút động cơ trong sáng với thôi thì … Nghe hết lời mà chẳng phản ứng gì cả.
đúng là Hứa Trì thể lo liệu thứ.
Anh nhanh chóng tìm bác sĩ phẫu thuật cho .
Bác sĩ hiền lành, mỉm kiểm tra vết thương cho , hỏi: “Dạo cháu chăm chỉ tập phục hồi chức năng và vận động ?”
liếc Hứa Trì.
Anh đáp: “Có ạ. Việc phục hồi và chế độ ăn uống đều theo hướng dẫn của bác sĩ. ít vì trường cháu nhiều cầu thang với cả dốc, đôi khi bất tiện nên cháu để em tự .”
“Ồ…” Bác sĩ gật đầu, mở tư liệu chụp Xquang đây, “Cháu , ca phẫu thuật của cháu lúc đó thành công. Quá trình hồi phục từ đầu đến giờ cũng .”
“Lời khuyên của bác sĩ là hãy cố gắng nhiều hơn, miễn là đừng quá sức. Bác sĩ hiểu con gái thường sợ đau, nhưng nếu cháu kiên trì rèn luyện, chân thể sẽ khập khiễng mãi đấy! Khi thì chẳng đáng chút nào .”
Nghe mà phát hoảng!
toát mồ hôi lạnh, khỏi bệnh viện kiên quyết đòi tự bộ, cho Hứa Trì cõng cõng bế bế nữa.
Có lẽ Hứa Trì cũng hiểu tầm quan trọng của chuyện nên gật đầu đồng ý. Anh ngay phía , cánh tay để ngang eo , nhưng vẫn cách một nhỏ, chạm .
Đây là một cách an tuyệt đối. Nếu cứ bình thường, Hứa Trì sẽ chạm , nhưng nếu sắp ngã, thể kịp thời đỡ .
Thật là chu đáo.
cảm thán một chút.
Chỉ tiếc là, Hứa Trì của .
9
Sau khi về trường, gọi điện cho bố.
Trong lúc trò chuyện, bố bất ngờ :
“Bố mua cho con một căn hộ ở khu chung cư đối diện trường , khi nào rảnh thì qua xem thử nhé. Sau năm ba, năm tư chuyển qua đó ở cho tiện.”
“Ơ? Chuyện xảy khi nào thế?”
“Tháng , , bận quá nên quên mất. Giờ nhớ thì với con luôn. Con gái ở một sẽ tiện hơn nhiều! Ý của bố là cứ mua , con dọn sang thì dọn, thì cứ ở ký túc xá, tùy tình hình của con.”
lúc bác sĩ bảo nên tập nhiều hơn, nghĩ thử, bên đó cũng tiện hơn một chút, nên quyết định mắt sẽ chuyển qua đó ở một thời gian để hồi phục.
Lần các bạn cùng phòng thật sự tuyệt, chạy qua chạy giúp dọn đồ dùng sinh hoạt.
Hôm , lúc chạng vạng tối, Hứa Trì cũng chuyển đến nhà mới.
phản ứng của lạ.
Sau giờ học, chủ động đề nghị: “Anh đưa em về nhà nhé?”
Đương nhiên là ! Cầu còn kịp !!
“Được thôi, cảm ơn nha.”
Từ tòa giảng đường đến chung cư mất… đến mười phút bộ.
Chúng chầm chậm, gió chiều thổi nhẹ, xa xa vọng tiếng chim sẻ ríu rít.
Đi nửa đường, cổ tay đột nhiên Hứa Trì nắm lấy.
: ?
: !!!
lập tức hóa đá, lòng bàn tay đổ mồ hôi ngay tại chỗ, mặt nóng lên thể rán trứng luôn .
A… Không thấy tiếng tim đập thình thịch nữa. Xấu hổ quá…
…
Suốt quãng đường ngắn ngủi còn , cả hai đều im lặng.
Mãi đến khi tòa chung cư, Hứa Trì mới buông tay .
Chúng đối diện . Trong khu trường tiểu học, buổi tối sân thể thao mở cửa, nhiều chơi bóng, chạy bộ, tiếng rộn ràng truyền đến tận đây.
Giữa bầu khí náo nhiệt , mở lời : “Cảm ơn nhé.”
Hứa Trì cũng lịch sự đáp : “Không gì.”
Anh ngước mặt trăng. Trăng treo ngọn cây, trông như đang đu đưa chiếc xích đu .
Rồi tiếp: “Ngày mai… thể tiếp tục đưa em về ?”
nghĩ một lúc, đáp: “Được mà.”
“Vậy… cũng chứ?”
“Được thôi.”
“Vậy thì,” Hứa Trì mím môi, ngập ngừng mãi mới câu cuối cùng, “Em nghĩ… thể bạn trai em ?”