Anh chồng đáng yêu của tôi - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:00:00
17
Được , thừa nhận, tình cảm của chúng vẫn bền chặt.
Bởi vì Hứa Trì luôn mấy lời cảm động những lúc ngờ tới.
Chiếc khăn lạnh cuối cùng vứt lên tủ đầu giường, ai thèm ngó đến, nhưng trái tim của Hứa Trì trao trọn cho .
Ban đầu, định bù đắp cho Hứa Trì, mua một món quà dẫn du lịch.
đời mà, luôn bất ngờ xảy đến, còn kịp nghĩ xem bù đắp thế nào, thì một chuyện khác còn kinh khủng hơn xảy !!!
Hôm đó là một buổi chiều, hai chúng ở nhà dọn dẹp đồ cũ, chủ yếu là đống đồ… lặt vặt của .
kho để thu dọn mấy bộ quần áo cũ, còn Hứa Trì bận rộn dọn dẹp phòng khách cùng phòng ngủ.
Kết quả là khi từ trong kho tìm Hứa Trì, mở cửa phòng ngủ thấy sàn nhà lưng về phía . Từ góc nghiêng đang tiến gần, vặn thể thấy những ngón tay thon dài của đang đặt một quyển sổ bọc bìa màu hồng đậm.
Anh cúi đầu, cổ nghiêng về phía , mái tóc mái mới cắt chải chuốt, chỉ tùy tiện rũ xuống trán, hòa cùng những hạt bụi nhỏ li ti trong khí ánh mặt trời.
Tuy nhiên, thể nảy sinh bất cứ suy nghĩ mơ mộng nào khung cảnh đẽ , bởi vì rõ thứ mà Hứa Trì đang cầm trong tay.
Cứu mạng!!!! Đó là quyển nhật ký của !!
Có ai hiểu ? Trên đời một kiểu trông thì vẻ nghiêm túc, nhưng thực chất trong lòng đang phát .ên, bề ngoài ung dung tự tại, nhưng bên trong thì hỗn loạn tan hoang vô cùng.
Chính là đây.
Thích lâu như , những lời dám mặt , do tính sĩ, còn sợ “tóm tại trận”.
nhật ký là bạn thiết của chúng , nó lắng bí mật của bạn, giấu kín cả bóng tối lẫn ánh sáng từng con chữ, mà bao giờ lung tung.
Bây giờ thì nhật ký phát hiện .
Xong đời .
chắc chắn tiêu !
hét lên một tiếng, sải bước lao đến định giật cuốn sổ từ tay Hứa Trì.
giả vờ hùng hổ hét lên: “Anh xem!”
Hứa Trì né tránh, thậm chí còn dang tay ôm lòng, xoa lưng dỗ dành: “Được , xem mà.”
ngập ngừng một cái, dậy hỏi: “Thật sự xem?”
“Thật, ừm… chỉ xem hai trang thôi.” Hứa Trì xoa đầu .
“Vẫn còn thói quen nhật ký ?”
“hừ” một tiếng: “Thì ? Không chắc?”
“Được chứ.” Anh bộ thở một , chống một tay xuống đất, cầm quyển nhật ký dậy, …
Hứa Trì cao , giơ quyển nhật ký lên cao.
“Có lấy ? Nếu lấy thì coi như em đồng ý cho đấy nhé?”
ch.ết sững.
Hứa Trì, còn là ?
vội nhảy lên, như gấu túi, cố gắng trèo lên , giơ tay hết cỡ cố gắng với tới cuốn sổ.
Hứa Trì im như cây cột, ánh mắt đầy ý .
Chưa bao giờ hối hận vì kén ăn hồi nhỏ như lúc , nếu ăn nhiều lên, bây giờ thể cao 1m9 như một nữ hán tử !!!
Cuối cùng, đuối sức, bắt đầu nghĩ xem cách nào khiến chủ động từ bỏ .
18
Nhật ký của Hứa Trì tịch thu .
Cuốn nhật ký ghi những cảm xúc thật sự trong lòng nam chính trong nhật ký lấy , với , đây là thảm họa lớn nhất chỉ động đất và sóng thần mà thôi.
Hỏi: Nếu bây giờ chuyển nhà lên Hỏa ngay trong đêm, liệu thể giữ một chút thể diện cuối cùng ?
Đáp: chắc nữa.
Hành vi đáng phẫn nộ của Tạ Trì, theo thấy, ngược với đạo đức con .
Lén nhật ký của , những thấy chột , mà còn ngang nhiên tịch thu quyền riêng tư của khác!
Hứa Trì vẫn giữ nguyên tư thế giơ tay cao, nhướng mày một cái: “Đối với mà , đây rõ ràng là một ‘công cụ gây án’, dựa theo các quy định liên quan trong Bộ luật Dân sự về hôn nhân và gia đình, với tư cách là một bên của quan hệ hôn nhân pháp luật công nhận, tức là…”
Nói đến đây, bỗng dưng dừng , tay vẫn giơ cao, nhưng eo cúi xuống, nhanh chóng hôn một cái.
Sau khi đắc ý, Hứa Trì thẳng dậy, nhanh chóng trở tư thế ban đầu: “…chồng của em, quyền xác nhận xem em trong nhật ký .”
, chỉ là mấy câu nhạy cảm mà thể thẳng mặt thôi.
câu còn khó hơn cả nội dung nhật ký nữa.
kiễng chân, hai tay níu lấy cánh tay đang giơ cao của Hứa Trì, cả như bạch tuột bám , rơi trầm tư.
Chuyện , nếu càng chống cự, chẳng sẽ càng chứng tỏ rằng “giấu đầu lòi đuôi” …
Vài giây , rút tay về, cố tỏ bình thản nhún vai: “Được , thì … nhưng thật cũng chẳng gì quan trọng .”
Không giả vờ nữa, thẳng thắn luôn, thật chính là “sắc nữ” chính hiệu.
Hy vọng cuốn nhật ký sẽ ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng của chúng , dẫn đến việc phá hoại một gia đình. Anh đấy, em vẫn yêu .
Nếu cũng yêu em, thì khi xong nhật ký, hãy coi như chuyện gì xảy .
Xin cảm ơn, cúi chào.
19
Một cuốn nhật ký thì thể trong bao lâu chứ?
Hơn nữa, cũng đầy cả quyển.
Thế nhưng, sáng hôm , Hứa Trì mang cuốn sổ .
ở nhà yên, luôn cảm giác rằng ngày năm chính là ngày giỗ của .
Thế nhưng, một ngày thấp thỏm lo sợ, lúc Hứa Trì tan về, chẳng hề nhắc đến chuyện .
nghĩ, hoặc là xong, hoặc là đang âm thầm chuẩn một đòn chí mạng.
Bất kể là trường hợp nào, đầu vẫn đang lơ lửng một lưỡi d.a.o c.h.é.m thể xuống bất cứ lúc nào.
Hứa Trì điềm nhiên, dù cho trong bữa cơm len lén mấy .
Mãi đến khi chúng ăn xong, đùi xem xong tập phim mới cập nhật tối nay, Hứa Trì mới vỗ nhẹ lên eo .
“Dậy . Chúng … mở cuộc họp gia đình ngắn nào.”
miễn cưỡng dậy.
Cúi đầu , âm thầm chống bi kịch thể xảy tiếp theo.
Ban đầu Hứa Trì cũng thẳng , nhưng chẳng mấy chốc nhịn mà bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-chong-dang-yeu-cua-toi/chuong-7.html.]
Bầu khí giữa chúng nhờ đó mà bớt nặng nề hơn.
Hứa Trì véo má , mạnh tay khiến thấy đau.
“Lại thế nữa, hỏi cũng chẳng cần , vội định tội cho ? Đây là chuyện mà một trưởng thành nên ?”
sai, ậm ừ đáp: “Không .”
đó là những thứ em từ mà!!!
“Đương nhiên là .” Hứa Trì thu nụ , nhấn mạnh.
Sau đó, thêm gì nữa, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.
Lời của chậm rãi, từng chữ cân nhắc cẩn thận, vẻ mặt nghiêm túc và trầm lắng, nhưng giọng phần thấp , mang theo một chút buồn khó tả:
“Anh giận, vì cảm thấy em tin tưởng nhiều lắm… Em thể chỉ vì ít mà cho rằng yêu em.”
Mắt lập tức ươn ướt.
gì.
Dường như tất cả những đang yêu đều tránh khỏi việc một chiều đặt yêu cầu cho đối phương, đôi khi còn rơi lối mòn, nghĩ rằng chỉ những gì tưởng tượng mới là tình yêu đích thực.
thế giới , chúng chẳng thể dễ dàng vẽ một hình mẫu cụ thể cho tình yêu, cũng thể áp đặt một định nghĩa cứng nhắc cho nó.
Tình yêu khắc cốt ghi tâm, nhưng cất giấu thật sâu trong lòng.
Với một , tình yêu chính là như thế.
Hứa Trì chẳng hề sai, chỉ là giỏi thể hiện bằng lời mà thôi.
Hơn nữa, cũng là quá kém.
ngẩng đầu Hứa Trì, nhỏ giọng rụt rè phủ nhận: “Em …”
Hứa Trì : “Có.”
“Vậy em sửa ?”
Anh ôm một cái, buông , giọng điệu đầy ý nhắc nhở:
“Không sửa, mà là bỏ hẳn .”
Hôm đó, về chủ đề , câu kết luận cuối cùng của là:
“Anh cũng , luôn nghĩ rằng chỉ cần dùng hành động để thể hiện là đủ. quên mất rằng em cũng sẽ cảm thấy bất an. Rõ ràng là theo đuổi em , thể đủ như . Sau … sẽ cố gắng nhiều hơn một chút, chúng cùng sửa, ?”
20
Đương nhiên là !
Kể từ hôm đó, Hứa Trì bắt đầu cố gắng thêm hai câu khi một việc gì đó.
Ví dụ, nếu tiện đường mua cho một bó hoa, thì khi đưa , sẽ :
“Thấy hoa , nghĩ em chắc sẽ thích, nên mua.”
đây, Hứa Trì chỉ :
“Tiện đường, tặng em.”
Lại ví như, nếu hôm nay Hứa Trì , hoặc công việc bận, sẽ hỏi :
“Em ngoài chơi ? Có món nào ăn ?”
đây, chỉ đặt vé cửa một khu du lịch nào đó, đặt bàn tại một nhà hàng nào đó, trực tiếp dẫn .
“Thông báo” và “thương lượng” ý nghĩa khác .
Dù đó chỉ là những chuyện nhỏ, nhưng vẫn khiến thấy vui.
Dù đôi khi những lời thêm đó chẳng ý nghĩa gì, nhưng vẫn .
Có thể nhiều hơn một chút ? Em mãi.
Dựa những đổi , cuộc sống của chúng dần trở nên hòa hợp hơn.
Mọi khía cạnh đều .
Một ngày nọ, Hứa Trì với , thời gian tới, định xin nghỉ phép.
“Em chơi ? Hay kế hoạch gì khác ?”
đang cạnh Hứa Trì, đầu gối lên đùi , nhàn nhã lật quyển tạp chí địa lý:
“Anh du lịch ?”
“Cũng , bây giờ trời còn nóng lắm, chơi chắc sẽ tuyệt.”
“Ừm… để em nghĩ xem.”
Rồi tiếp tục lật tạp chí.
“Ê, xem ,” chỉ một trang tạp chí, “Sri Lanka.”
“Hả? Em đến đó ?”
“… Có chút.”
cảm giác nét mặt Hứa Trì chút do dự, bèn thêm:
“Anh xem, mấy tấm ảnh quá mà! Hơn nữa, Sri Lanka còn mệnh danh là ‘Viên ngọc trai Ấn Độ Dương’, là ngọc trai đó! Anh thấy động lòng ?”
“Oh.”
“Oh là ?”
Tạp chí tiện tay vứt sang một bên, Hứa Trì ôm xuống, để đối mặt, áp lên .
“ Ý là, ngọc trai thì gì lạ chứ, em cũng là viên ngọc trai của mà.”
Hừm, nam nhân, thành công chọc giận .
Chẳng lẽ em đặc biệt ?
Em là độc nhất vô nhị đấy!!!
21
Trong cuốn nhật ký, từng một đoạn như thế :
" cưới trong lòng . Tin là, cuối cùng cũng chỉ thuộc về một .”
“Tin là, hình như thích đến thế."
Sau , khi cuốn nhật ký trở tay ,
Câu cuối cùng của đoạn khoanh tròn bằng bút đỏ, giống như một giáo viên nghiêm khắc chấm bài cho học sinh, còn ghi chú thêm bên cạnh.
Bốn chữ to tướng, còn cả dấu chấm than, trông vẻ phục.
"Tin giả!"
Hoàn chính văn.