Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Anh Có Quyền Giữ Im Lặng - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 11:03:44

Sau khi xử lý xong vết thương tay, vẫn ghế dài ngoài phòng bệnh của Úc An Thừa. Không ai hỏi han, cũng ai gọi , nên dám liều lĩnh xông , đành chơi điện thoại cho đỡ chán.

 

Giấy đăng ký kết hôn chắc chắn thể lấy , nhưng dù cũng bộ tịch chờ tỉnh tính tiếp. Với , cơn phát bệnh hôm nay của Úc An Thừa thể do dáng vẻ hung dữ, mất kiểm soát của gây .

 

Trợ lý Đông chỉ giải thích với một câu: “Tim của An Thừa chút vấn đề, gì nghiêm trọng.”

 

rõ ràng, tình trạng của Úc An Thừa nhẹ nhàng như . Có thể thấy, trợ lý Đông và tài xế bình tĩnh xử lý những tình huống, họ lập tức đưa Úc An Thừa lên xe, cạy miệng đút cho viên thuốc. Tài xế lái xe nhanh nhưng vẫn định, tới cửa bệnh viện sẵn một đội ngũ y bác sĩ chờ.

 

khỏi đem tình trạng sức khỏe của liên hệ với cuộc hôn nhân quá chênh lệch giữa hai chúng .

 

Xem đời , chẳng mấy chuyện suôn sẻ. tất cả chuyện đó liên quan đến , chỉ cần đạt mục đích của .

 

Số phận bao giờ ưu ái . chật vật đến hiện tại, đây là bước ngoặt quan trọng nhất, dù kết quả vẫn bước tiếp.

 

***

 

Chiều tối, Úc Quảng Đông dẫn theo vài trợ lý đến. lập tức cất điện thoại, cung kính lên, cố gắng chào ông bằng giọng mang đầy sự cảm kích và sợ hãi như đây:

 

“Chào ông Úc.”

 

Thái độ của Úc Quảng Đình đối với còn ôn hòa như trong buổi lễ trao học bổng. Ông liếc như một dư thừa, thẳng phòng bệnh của Úc An Thừa.

 

MIKO

Qua khe cửa, thấy Úc An Thừa tựa giường. Không nhà họ Úc đều quen năng nhỏ nhẹ , mà thời gian Úc Quảng Đình phòng lâu, nhưng bên trong phát một tiếng động.

 

Lúc bước , sắc mặt ông vẻ vui, ánh mắt càng lạnh lẽo.

 

cảm thấy khí lạ. Quả nhiên, khi tiễn Úc Quảng Đình , trợ lý Đông mời một phòng tiếp khách.

 

kịp chuẩn tinh thần, nhận một tin chấn động: Vừa nãy, Úc An Thừa đề nghị hủy bỏ cuộc hôn nhân ngay lập tức.

 

cảm thấy đầu như đặt lưỡi dao, mà họ chẳng cho ch.ết một cách thoải mái. Cơn phẫn uất và lo sợ dâng trào trong :

 

“Tại ?”

 

Trợ lý Đông vẫn điềm tĩnh như khi: “Cô Tân, chuyện … An Thừa nghĩa vụ giải thích với cô.”

 

hoang mang: “Vậy còn chuyện của thì ? Đây đơn phương hủy hôn? Trong thỏa thuận ghi rõ…”

 

“Nếu An Thừa cự tuyệt cuộc hôn nhân , thỏa thuận đương nhiên còn giá trị.” Trợ lý Đông lịch sự ngắt lời .

 

gần như phát điên: “Các phá vỡ thỏa thuận mà chịu trách nhiệm gì ?”

 

“Không chuyện bên phá vỡ thỏa thuận, trong hợp đồng điều khoản nào quy định việc .”

 

tức thổ huyết.

 

Không ngờ thứ thỏa thuận bất công như ! Chưa kịp đánh thất bại thảm hại.

 

chấp nhận thất bại rõ ràng như . sống vì .

 

Dù trong lòng chỉ túm cổ áo, đ.ấ.m cho ông răng rơi đầy đất, vẫn cố giữ bình tĩnh:

 

biểu hiện hôm nay ở trường của quá khích, nhưng tất cả đều lý do. hy vọng cơ hội giải thích một chút với ngài Úc An Thừa.”

 

Trợ lý Đông lắc đầu: “Thật ngại quá, An Thừa nghỉ ngơi .”

 

hít một thật sâu: “ thể chờ!”

 

Trợ lý Đông hứng thú qua cặp kính gọng vàng: “Cô Tân, cô khiến An Thừa đổi quyết định ?”

 

do dự gật đầu: “Chỉ cần đổi suy nghĩ, thể cứu một mạng .”

 

Nghe xong, trợ lý Đông đổi nét mặt: “Theo thấy, thái độ của An Thừa kiên quyết. Mong cô Tân đừng phí công nữa.”

 

dài dòng, lập tức chạy về phía phòng bệnh.

 

Không ngờ trợ lý Đông phản ứng cực nhanh, dù chậm nửa nhịp nhưng chạy mấy bước bắt .

 

vùng vẫy , đành chơi liều: “Ông đang ở trong trại tâm thần ? Cứ dăm bữa nửa tháng đến thăm bà, lâu dần khi cũng nhiễm cái điên đó. Hoặc khi từ nhỏ m.á.u điên trong . Nếu ông còn cho gặp thiếu gia nhà ông, sẽ ầm cả khu VIP lên! Có khi ch.ết cũng gọi dậy. Ông nghĩ xem, thiếu gia nhà ông còn nghỉ ngơi ?”

 

Gương mặt trợ lý Đông biến sắc.

 

tiếp: “ chỉ cơ hội giải thích. Nếu ông thấy gì kích động đến trái tim yếu ớt của Úc , cứ cho kéo !”

 

Cuối cùng trợ lý Đông thở dài: “Cô Tân, mong cô đừng khó .”

 

sợ ông đổi ý: “Liên quan đến mạng sống, khó .”

 

Trợ lý Đông buông tay. định đẩy cửa bước thì ông gọi : “Cô Tân, đợi chút.”

 

Ông phòng tiếp khách, lấy từ trong cặp một thiết nhỏ trông như máy tính cầm tay, kèm theo một cây bút điện tử: “Bấm nút để , nút để xóa chữ.”

 

kịp hỏi, ông nhẹ giọng giải thích: “An Thừa thấy, cũng . Cô hãy dùng cái để giao tiếp với .”

 

đang vội, mà ông xong vẫn ngẩn mấy giây vì kinh ngạc.

 

Giọng của trợ lý Đông văng vẳng bên tai : “Haizz… cũng mong một đoạn nhân duyên như kết thúc.”

 

Đoạn nhân duyên ? Nghe thật châm chọc.

 

Một vì sống sót mà cúi đầu nhượng bộ, bán rẻ chính . Một sinh trong nhung lụa mà sức khỏe, thính giác. Hai chẳng hề liên quan, đều thể chủ vận mệnh của chính , buộc chặt với bởi sợi dây phận, đoạn nhân duyên ” đến mức tàn nhẫn.

 

với , ít nó vẫn là một cuộc giao dịch xứng đáng. Giờ phút , chẳng còn thời gian suy nghĩ, đẩy cửa bước .

 

***

 

Trong phòng, Úc An Thừa ngủ, thở nặng nề nhưng đều đặn. Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn ngủ màu cam nhạt. Ánh đèn rọi xuống hàng mi đổ bóng lên vỏ gối.

 

theo phản xạ bước nhẹ chân. đúng lúc , điện thoại bỗng reo lên. cuống cuồng lấy tắt máy, hạ giọng xuống thấp hết mức.

 

Chỉ là cuộc gọi nhầm. nhanh chóng ngắt kết nối, lo lắng sang giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-co-quyen-giu-im-lang/chuong-2.html.]

 

Anh hề động đậy.

 

Lúc mới sực nhớ , những âm thanh quấy nhiễu chúng , vốn chẳng tồn tại đối với thể thấy.

 

Cuộc sống của … sẽ một thiện như chi phối ?

 

Bỗng một suy nghĩ tò mò và ác ý, nảy lên trong đầu . mở điện thoại, chọn một bài nhạc sôi động nhất, mở âm lượng tối đa đặt ngay bên gối của .

 

Hàng mi của như run lên vì giật . hoảng sợ   rút điện thoại, nhưng chỉ xoay , lưng về phía , tiếp tục ngủ.

 

Quả nhiên… tỉnh!

 

bạo gan hơn, bắt đầu nhảy theo tiếng nhạc, hình lắc lư điên cuồng như trút bỏ hết những mệt mỏi, ấm ức trong thời gian qua.

 

Úc An Thừa vẫn phản ứng.

 

Bước chân của càng ngày càng mạnh, bắt đầu xoay , nhảy lên, mái tóc dài tung bay. Bóng in tường như một nữ phù thủy đang điên cuồng thi triển phép thuật.

 

Từ khi bố đột ngột qua đời, phát điên, lượt ghét bỏ , chỉ còn một cách duy nhất để trút bỏ nỗi đau đó là nhảy múa. Từ năm năm tuổi, bố cho học múa, từng là thành viên chủ lực của đội múa trong trường. từng tự đắc khoe khoang kỹ năng của mặt ba , đó là những ngày tháng tươi nhất của .

 

Cũng là những ngày tháng bao giờ trở .

 

cứ nhảy ngừng, nhảy đến khi rã rời, cuối cùng đổ gục xuống ghế sofa bên tường, .

 

***

 

Sáng hôm , tiếng bác sĩ kiểm tra phòng bệnh đánh thức . Bác sĩ hỏi tự nhiên: “Tối hôm qua xảy tình huống gì đặc biệt ?”

 

liếc sang thấy Úc An Thừa dậy, sắc mặt tệ, liền qua loa trả lời: “Không .”

 

Theo thông lệ, khi kiểm tra xong, trong phòng chỉ còn .

 

Tuy trông khá hơn, nhưng thái độ với lắm. Anh đầy chán ghét, cầm cái máy tính bên giường giống của , hai chữ: “Ra ngoài.”

 

tỏ vui vẻ, thật nhanh đưa xem: “Anh ăn gì ? mua giúp .”

 

Anh vẫn để hai chữ: “Ra ngoài.”

 

vẫn giận: “Anh ăn món “ ngoài” ? Món đó ngon ? Mua ở ?”

 

Anh thẳng tay ném máy tính cầm tay về phía .

 

tránh kịp, máy tính rơi xuống ghế sofa.

 

Nếu nó hỏng thì với giao tiếp với đúng là “ông gà bà vịt”. hoảng hốt quỳ rạp , sức thò tay gầm ghế tìm nó.

 

“Ôi, chuyện gì ?”

 

Nghe thấy giọng , ngẩng lên thấy một phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị đang bước , trong tay bà cầm bình giữ nhiệt, bát, thìa.

 

Chắc là giúp việc nhà họ Úc mang bữa sáng tới. Dù đến là ai, vẫn lấy lòng: “Cháu chào dì. Anh An Thừa lỡ rơi máy tính cầm tay xuống ghế, cháu đang lấy giúp .”

 

vẻ sợ hãi hỏi : “Cô là cô Tân ? Ôi trời, cô gọi là A Tú , để đó, cho.”

 

nhặt máy tính cầm tay, nhanh chóng dậy, dùng tay áo lau ít bụi dính đó, dùng hai tay trả cho Úc An Thừa. Chưa đợi phản ứng, cầm lấy đồ trong tay A Tú:

“Dì A Tú, dì cứ việc khác , để cháu giúp dì chăm sóc An Thừa.”

 

Dì A Tú dường như hứng thú với , cứ chăm chú, còn giúp vuốt mấy sợi tóc rối tai:

 

“Cô Tân thật xinh, chẳng trách bà cụ thích. Cô xem, trán cô cao thế …”

 

rảnh tìm hiểu vì tướng mạo như mệnh khổ như , càng “bà cụ” trong miệng dì là ai. chỉ dùng cái miệng như bôi mật của phụ họa theo dì , khiến dì tin rằng sẽ phục vụ chủ nhà dì.

 

Úc An Thừa hình như còn dùng tay hiệu với A Tú, nhưng dì mang theo vẻ mặt ám , vui vẻ chào tạm biệt .

 

rửa tay sạch sẽ, mở bình giữ nhiệt, hương thơm của cháo nóng lan tỏa. Trong ngăn còn trứng muối bóc sẵn và mấy món ăn kèm nhỏ.

 

“Anh cũng thích ăn trứng muối hả? thích món ! Món quá nhiều dầu, mặn nhạt mới ngon.”

 

múc cháo bát huyên thuyên: “Ngày xưa năm nào cũng ướp trứng muối, đến tận vùng Tô Bắc mua trứng vịt nuôi. Bà nấu thơm lắm! Một bữa thể ăn hết mấy quả trứng.”

 

chắc cháo còn nóng , bèn đưa thìa lên miệng thổi vài cái, đưa tới miệng : “Gạo thật thơm, chắc nóng , ăn thử xem…”

 

bỗng khựng . Lông mày nhíu chặt, chạm ánh mắt liền mặt .

 

quên mất! Anh thấy! Những lời lôi kéo ban nãy, chỉ là tự độc thoại!

 

thể bỏ cuộc giữa chừng. kiên nhẫn đặt bát xuống, lời ít ý nhiều lên thiết :

 

“Ăn sáng , thơm lắm.”

 

Lần dứt khoát gì, chỉ lạnh lùng chỉ , chỉ cửa.

 

Xem đường vòng mới . suy nghĩ :

 

“Anh ăn ? Ăn xong mới sức đuổi .”

 

Anh cầm bát cháo ném xuống đất. Cháo và mảnh sứ văng tung tóe khắp nơi.

 

May mà vẫn còn bình giữ nhiệt và một cái bát dự phòng. bình tĩnh, nhanh chóng chuyển chúng đến chỗ an , còn múc thêm một bát khác đặt cạnh tay , : “ , ăn.”

 

Có lẽ vì bất ngờ, tay Úc An Thừa run. mỉm , dài dòng, vẫy tay với , rời khỏi phòng bệnh.

 

***

 

Bên ngoài bệnh viện nhiều quán ăn nhỏ, tùy tiện một quán gọi một bát cháo trắng và bánh quẩy, bánh nướng. Mặc dù chất lượng trứng muối bằng của nhà họ Úc, nhưng vẫn ăn cho no cái bụng .

 

Ăn no mới sức xông pha tranh giành c.h.é.m giết, bỏ lỡ một chút hy vọng để tồn tại.

 

ngẩng mặt lên trời, thở dài một về phía cổng bệnh viện.

 

Loading...