ANH TA CHỈ LÀ HẠT BỤI - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:10:04
4
Mùi rượu…. Đau đớn.
Bộ hỉ phục thêu Tô Châu đắt giá xé đến biến dạng, trâm ngọc trai rơi vãi đầy đất. cắn chặt răng, đầu nhẫn nhịn.
Biết bao dịu dàng, bao lời ấm áp, cuối cùng chẳng thể thốt dù chỉ một chữ.
Sau chuyện đó, Ứng Phù chuyển sang thư phòng ngủ.
co trong lớp chăn mềm, nhưng vẫn cảm thấy lạnh thấu tâm can.
Hôm , cùng Ứng Phù gặp cha .
Anh vẫn giữ dáng vẻ lạnh nhạt, kiêu ngạo như từng chuyện gì xảy .
Trong xã hội cũ, thất và con rể ở rể địa vị, thậm chí cùng bàn khi ăn. cha áp đặt quy tắc đó lên Ứng Phù.
Ngược , chính tự chọn cách ăn chung với gia đình . thử chuyện với , nhưng thường tỏ mất kiên nhẫn.
Chỉ hiếm hoi lắm, chúng mới thể trò chuyện đôi chút về văn chương, thơ ca. Thế nhưng hứng thú với thơ ca, theo học kinh tế quốc tế, mà từng quan tâm đến điều đó.
Mỗi hỏi mà đáp , ánh mắt ánh lên vẻ bất lực và giễu cợt… Như thể giữa chúng một cách thể lấp đầy, như thể tư tưởng của và vĩnh viễn thuộc về cùng một thế giới.
Điều duy nhất quan tâm ở , chỉ là nghĩa vụ vợ chồng.
---
5
Mãi , mới rằng cha hy vọng khi kết hôn, thể cùng Ứng Phù nước ngoài du học.
Ứng Phù đưa theo, nên nghĩ cách khiến mang thai.
như ý , lâu khi cưới, thai.
Ứng Phù thở phào nhẹ nhõm. cũng .
tiếp tục đối xử thô bạo như thế nữa.
Ngày Ứng Phù lên đường du học, tiễn đến cảng Thượng Hải – Nam Kinh.
Tiếng còi tàu trầm đục vang vọng, thúc giục liên hồi.
dặn dò: "Vé tàu mang theo đủ ? Em chuẩn cho quần áo đủ cho hai mùa, những thứ còn sẽ gửi sang ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-ta-chi-la-hat-bui/chuong-2.html.]
"Đến nơi , nhớ thư về nhé. Em và con sẽ nhớ …"
"Mùng mười hằng tháng, nhớ gửi tiền.”
Ứng Phù lạnh lùng cắt ngang lời .
gật đầu, đáp rằng nhớ .
Anh chút lưu luyến, bước thẳng lên tàu.
---
6
Sau khi Ứng Phù nước ngoài, từng thư cho , rằng định chỗ ở, đang thuê nhà, cần sắm sửa quần áo, mỗi tháng tiền bạc cần tăng thêm.
Thời kỳ mang thai của suôn sẻ. Ban đầu, nôn suốt hai tháng, gầy trông thấy, đó huyết, dấu hiệu sả*y thai. may mắn , đứa trẻ vẫn giữ .
Mùa xuân năm , con trai chào đời. Cha đặt tên cho con là Tạ Đình, tên tự là Vi Trúc.
Sau khi sinh con, Kim Lăng tiếp tục việc học. Ngoại trừ bà nội nỡ rời xa cháu, cha và trai đều hết lòng ủng hộ.
Mẹ chỉ đích đưa mà còn chọn lựa v.ú nuôi, giúp việc, để thể chuyên tâm học hành, cần lo lắng chuyện chăm sóc con cái.
Cha mua một căn nhà kiểu Tây gần Đại học Kim Lăng, khi lên đường, thứ thu xếp thỏa.
học , dù nghỉ sinh con nhưng thành tích vẫn hề ảnh hưởng.
Khi đó, một cơ hội để du học miễn phí. Hầu như tất cả sinh viên ngành Kinh tế Quốc tế đều tranh giành cơ hội . Dựa lợi thế thông thạo ba ngoại ngữ Anh, Pháp, Đức cùng thành tích gần như hảo, giành suất du học .
thư cho Ứng Phù, rằng dự định du học.
Lần , hồi âm nhanh, đây là đầu tiên thư riêng cho , ngoài những lá thư chỉ để đòi tiền đó.
Bức thư dài, rằng phụ nữ du học ở nước ngoài thường kỳ thị, huống hồ còn là chồng, thể an phận đợi trở về?
Lá thư trai thấy. Anh trai lập tức xé nát bức thư, giận dữ chửi một câu: "Ứng Phù xuất từ Đại học Bắc Bình, em gái cũng là tài nữ của Đại học Kim Lăng, tại thể du học, còn em gái thì ở nhà đợi cả đời?!"
So với sự phẫn nộ của trai, chỉ khẽ mỉm .
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
"Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, cổ huấn dạy ."
"Vũ Vi?!" Anh trai đầy kinh ngạc.
" mà..." điềm nhiên lệnh cho dọn dẹp những mảnh giấy vụn đất, "em từng gả cho Ứng Phù, việc gì ?"