Anh Thật Đáng Sợ Mà - chương 34
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:15:30
Chương 34
Tống Từ Sơn dùng băng gạc và cồn giúp cô băng bó , Vũ Đình vì quá đau đớn cộng thêm việc cô căng thẳng cả ngày, cô ngất lịm nữa.
Cậu đặt cô xuống chiếc giường bên cạnh, m.á.u chảy ướt cả áo , đây là đầu tiên thương một khác nặng như thế .
“ thật lòng xin ”
Tống Từ Sơn lầm bầm trong miệng, cầm ngón tay kẹp đứt lên, đưa điện thoại chụp một tấm gửi đến điện thoại của Lục Tử Sâm, chỉ cần Chu Phượng Vũ c.h.ế.t sẽ dừng tay.
Cảnh sát truy đuổi bất thành, bỏ đó, hiện tại rõ Tống Từ Sơn , Lục Tử Sâm kiệt quệ tinh thần, nhưng cho phép bản gục ngã lúc , Vũ Đình cô đang cần hơn bao giờ hết.
Tiếng tin nhắn MMS gửi đến điện thoại, Lục Tử Sâm cau mày lạ , dòng tin nhắn hiện lên kèm hình ảnh, bấm xem đó là gì, hình ảnh một ngón tay áp út kèm chiếc nhẫn, m.á.u đỏ tươi thấm xung quanh.
Đôi tay run rẩy bấm phóng to ảnh lên, biến thành tro cũng nhận , đây là ngón tay của Vũ Đình, chiếc nhẫn là chiếc nhẫn lén đeo cho cô sáng hôm nay.
Đây chính là lời cảnh báo, như rút mất linh hồn, tim vỡ vụn, nhanh chóng gửi tin nhắn cho đó, bên Tống Từ Sơn đáp bằng một địa chỉ, yêu cầu đem Chu Phượng Vũ đến cùng.
Suy nghĩ một lúc, Lục Tử Sâm âm thầm quyết định, tay nắm chặt điện thoại, dậy tiến đến chỗ cảnh sát, đưa cho họ bộ thông tin nhận.
Nhận thấy tình hình , cảnh sát nhanh chóng huy động thêm lực lượng, Lục Tử Sâm khi cảnh sát dặn dò cũng gật đầu đồng ý, họ dần di chuyển đến điểm cho.
Anh lên xe biệt thự, mưa vẫn trút xuống như thác đổ, ngày hôm nay biển sẽ động đây, nhanh chóng tiến nhà, cả ướt ít.
Ông bà Lục thấy con trai cũng dậy hỏi han, hiện tại gần 11h đêm, thứ vẫn mịt mờ như màn đêm , ba vì lo lắng mà nhợt nhạt hẳn , cất giọng trấn an ba .
“Ba yên tâm sẽ , tiểu Vũ ạ?”
“Con bé đang trong phòng, vẫn gì cả, ba giấu kỹ, con yên tâm”
“Con cần em ý cùng con một chuyến, chỉ là khiến tên bắt cóc tưởng là trao đổi con tin thôi, cảnh sát theo nữa”
Hai cảnh sát theo , họ mới thở phào, ôm ba vỗ họ an ủi, đích lên phòng Chu Phượng Vũ, khẽ đẩy cửa , cô vẫn ngủ, thơ thẩn màn mưa.
Nghe tiếng cửa mở, cô nhận là Lục Tử Sâm, cô chạy tới ôm chầm lấy , tay ghì buông, miệng liên tục xin .
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-that-dang-so-ma/chuong-34.html.]
“Em xin , ơi em sai , tha thứ cho em mà, nể tình ba em hãy tha thứ cho em, hức hức”
Lục Tử Sâm cũng ôm cô , vỗ nhẹ lưng cô cất tiếng .
“Anh tha thứ cho em , hiện tại quan trọng, em cần sự tha thứ từ khác hơn là từ ”
Cô buông tay , ngước đôi mắt ngập nước lên , Lục Tử Sâm nắm lấy vai cô đẩy , giọng cất lên nghiêm túc.
“Bây giờ hãy với , em hãy thành tâm xin , chỉ chuyện sẽ kết thúc, em chứ”
Chu Phượng Vũ mím môi gật đầu, thở phào một , nắm tay cô dắt xuống lầu, cảnh sát cũng theo , ba vẫn đó đoàn rời , ba , kéo tay Chu Phượng Vũ lên xe.
Trên xe hai cảnh sát lên, nhưng một lúc thảo luận, đưa ý kiến tách xe, do bên bắt cóc yêu cầu thấy cảnh sát, họ đồng ý, xe tách thành ba chiếc, xe đầu.
Trời mưa lớn tầm che khuất dần, đến một ngã tư khá đông đúc chỉ còn 3 giây nữa là đèn đỏ, Lục Tử Sâm nhấn chân ga lao về , đoàn xe phía cắt đuôi đợt đèn đỏ.
Chu Phượng Vũ kinh ngạc hành động của , cô đột nhiên cảm thấy lo lắng thôi, nếu như , khi nào trao đổi với con tin với cô .
Lục Tử Sâm chỉ lời xin từ cô mà thôi, cô chắc chắn sẽ tráo đổi cô , cô xin thì định gì Vũ Đình.
Để suy nghĩ đó trong lòng, cô âm thầm suy tính, chiếc xe vòng theo một con đường khác, gần đến bến cảng thì dừng , để Chu Phượng Vũ mặc chiếc áo mưa và dặn.
“Đến đó, em chỉ cần theo chỉ thị, đừng gì khác chứ”
“Vâng, hãy tin em”
Lục Tử Sâm hài lòng, xuống xe mở cửa xe cho cô xuống, cả hai lên một chiếc cano, cano thấy cả hai lên, chỉ tay chiếc áo phao bên cạnh và lớn.
“Mau mặc , ngoài chỉ đưa hai đến nơi chỉ định thôi, đó sẽ rời ngay”
“Cảm ơn, chúng cũng chỉ cần ”
Dứt lời cano nổ máy ngoài xa,từ từ tiến về chiếc thuyền đang đậu giữa biển động.