Anh Trai Tôi Là Kẻ Biến Thái - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:06
Dư Trạch lẽ nghĩ rằng việc đe dọa " dẫn bỏ trốn" sẽ khiến sợ hãi.
thậm chí buồn nhướn mày, chỉ hỏi: "Thuốc g.i.ế.c c.h.ế.t trai ?"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Và đúng lúc đó, cô "bạn " Đoạn Nguyệt của xuất hiện, tay cầm que kem, xuống cạnh : "Hữu Hữu, đơn giản thôi mà. Cậu chỉ cần canh liều lượng, cho trai ngủ là . Vả , loại cặn bã như , c.h.ế.t là đáng đời."
Đáng đời ?
Kẻ đáng đời, khi c.h.ế.t sẽ truy đuổi kẻ chủ mưu đến cùng trời cuối đất ?
Kẻ đáng đời, sẽ lê lết cái chân tàn tật để báo thù cho đứa em gái lời, luôn dè chừng ?
Anh trai là như thế nào, chẳng lẽ rõ ?
ngước hai con mặt, hận thể xé xác họ thành từng mảnh ngay lập tức.
bây giờ lúc.
chằm chằm túi thuốc mê trong tay.
Trong đầu hình thành một kế hoạch.
"Em gặp Dư Trạch ?"
Vừa bước nhà, kéo chặt lòng.
Sống mũi cao của khẽ cọ cổ , thở nhẹ nhàng.
Trên trai thoang thoảng mùi hoa hòe.
Dưới ánh đèn, Lục Minh tái nhợt, ngũ quan sắc sảo như mực tàu loang nền giấy trắng. Dễ vỡ tan.
"Anh ơi, em ..."
"Im miệng."
Anh thô bạo ngắt lời , những đốt ngón tay sượt qua bả vai , cảm giác xa lạ khiến rùng .
, né tránh.
chợt thấy trai giống như một chú chó đang cố xác nhận con búp bê rách mà nhặt còn thuộc về .
bật , khẽ vuốt mái tóc mái rối bù của .
Rồi bất chợt khựng .
Nóng quá. Nóng khủng khiếp.
Anh đang sốt.
Lúc , mới nhận sắc mặt tái nhợt hơn thường ngày.
Rõ ràng đang khó chịu, vẫn cố chấp .
"Anh ơi, chịu đến bệnh viện?"
run rẩy đỡ lấy .
Giọng lạnh, khàn : "Em hứa sáu giờ sẽ về. Anh đợi em."
...
Kim đồng hồ điểm chín giờ tối.
giật nhận quên mất lời hẹn với vì bận giải quyết chuyện riêng.
Anh trai ngốc nghếch chờ về, dù đầu óc cuồng vì sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trai-toi-la-ke-bien-thai/chuong-2.html.]
Anh trai ghế sofa.
Anh bằng ánh mắt kinh ngạc từng .
Vì nấu bữa tối cho .
Đây là đầu tiên trong đời bếp nấu cho trai.
Tay nghề nấu nướng của tệ.
Kiếp , để lấy lòng Dư Trạch, ngừng đổi món, mang cơm đến cho .
với trai, luôn tỏ thái độ khinh thường.
Nhiều năm , mới , cái tên biến thái , cất giữ mẩu bánh mì ăn dở suốt một thời gian dài.
Nồi cháo sò điệp tôm tươi đạt đến độ hảo.
thổi nhẹ, múc một thìa cháo đưa đến môi .
Anh chằm chằm, ánh mắt đầy nghi hoặc, như thể sợ bỏ thuốc độc.
"Anh ăn ?" thản nhiên hỏi.
Anh ngậm lấy thìa, mắt cụp xuống, ngoan ngoãn lạ thường.
khó thể hình dung , cánh tay gầy guộc với những mạch m.á.u hằn lên , từng tàn nhẫn cắt đầu Dư Trạch và con bạn khốn nạn như thế nào.
"Anh ơi, bao giờ nghĩ về tương lai của chúng ?"
Trong lúc uống cháo, khẽ hỏi.
"Em sắp nghiệp , công việc của cũng định. Hay là chúng bán căn nhà , chuyển biển sống nhé? Em mở một tiệm hoa."
Trước đây, trong kế hoạch tương lai của , bao giờ hình bóng .
Câu với nhiều nhất, chính là bảo biến .
Rõ ràng là nuôi nấng , là từ bỏ tất cả vì .
"Anh ơi, thích hoa ?"
ghé sát : " em thấy lúc nào cũng mùi hoa hòe..."
kịp hết câu, giơ tay bóp cằm .
Bàn tay thô ráp của lướt qua môi .
Ánh mắt , lúc nào cũng lộ rõ vẻ chiếm hữu: "Em định gì? Ra biển, mở tiệm hoa, để em tiện đường chạy trốn ? Đừng lừa dối nữa, , Lục Hữu."
Anh gọi tên , như một lời thì thầm trong mơ.
"Anh rõ, khi đổi sang một môi trường mới, việc đầu tiên em ...Chính là vứt bỏ ."
"..."
Anh đúng. Nếu là của kiếp , chắc chắn sẽ .
Anh giống như một con chim tên bắn, sợ cành cây cong, tin tưởng nữa, nhưng chỉ coi là con rắn độc đang dụ dỗ nuốt lấy trái đắng.
Đã quá nhiều lừa dối , khiến chẳng còn gì trong tay.
Trong căn phòng trống vắng, và lặng lẽ .
"Em chứng minh." Anh ấy chằm chằm.
"Chứng minh thế nào?" hỏi, đèn nhấp nháy vụt tắt.