Anh Trai Tôi Là Kẻ Biến Thái - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:09
Vì , cũng nổi giận: "Là tin em. Thuốc là Dư Trạch đưa cho em, em bỏ thuốc . Em nhận thuốc, chỉ là để mang kiểm nghiệm mà thôi. Là tại tin em."
ngẩng đầu thẳng mắt .
Khi cúi xuống định hôn nữa, rằng lời giải thích của với cũng như nước đổ lá khoai.
gạt tay ấy . Anh nhướn một bên mày, ồ lên một tiếng.
Giọng nhẹ nhàng, như vuốt ve vành tai : "Ừm, thuốc mang kiểm nghiệm."
"Không để g.i.ế.c ."
"Lục Hữu, tiếp theo em định , tất cả những gì em đều là vì ?Vậy em yêu dù chỉ một chút ?"
Vẻ mặt bình thản, nhưng ánh mắt hoảng loạn đến mức như sắp vỡ tan.
mấp máy môi, gì đó nhưng thể thốt nên lời.
Suy cho cùng, đây, để trốn khỏi Lục Minh, từng những chuyện vô liêm sỉ như bỏ thuốc ngủ bữa sáng của , nhét vôi hộp bút, vu oan ăn cắp đồ để báo cảnh sát bắt , vân vân và vân vân.
Có thể , danh tiếng của trong khu phố, một nửa là do gây .
Tất cả chỉ để dọn dẹp mớ hỗn độn do tạo .
Anh thể đổi cách về ngay lập tức, chỉ thể nhẫn nại thêm chút nữa.
Thế là dùng cú lộn như cá chép, hôn một cái.
Môi dễ hôn, mềm mại.
Anh sững sờ, trong mắt ánh lên vẻ ngỡ ngàng, như một bức tranh màu sắc đột ngột hiện .
Thế là như phát điên.
Đầu đập nệm giường, vội vàng lấy tay đỡ.
Giường lún xuống vì động tác của cả hai, đáp , tìm đến những ngón tay , đan chặt mười ngón tay .
Anh hôn lên cổ và : "Em giày vò đến c.h.ế.t ?"
...
nghĩ, kiếp , nợ quá nhiều.
Kiếp , cũng dám chắc thể chữa lành vết thương lòng cho .
thể đảm bảo sẽ cùng giày vò đến thở cuối cùng.
Anh trai nấu ăn ngon.
Nếu tay trói, và đút từng muỗng cho thì sẽ còn ngon hơn nữa.
"Anh ơi..."
nũng nịu gọi , chiếc thìa bạc chạm môi dừng .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Lục Hữu. Lần em nũng nịu với như thế , em suýt chút nữa tống tù ."
Anh thản nhiên nhắc một sự thật hiển nhiên.
Chân gầm bàn, khẽ cọ chân .
Anh khựng .
Gò má ửng hồng, thật là ngây thơ, nếu như nãy đè xuống giường hôn ngấu nghiến như sói đói, tin .
"Anh ơi, tin mệnh ? Thật tối qua em mơ thấy tương lai. Trong mơ, em kết hôn với Dư Trạch, gãy chân, đó Dư Trạch và Đoạn Nguyệt g.i.ế.c em. Anh lê lết cái chân tàn phế, truy sát chúng gần nửa vòng trái đất. Cho nên, bây giờ em hận Dư Trạch lắm."
thẳng mắt , thành thật những lời .
vẫn vô cảm, đôi mắt tựa mặt hồ phẳng lặng.
thể đoán đang nghĩ gì.
"Ồ, ?"
Anh tiến sát gần , thở ấm nóng phả cổ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trai-toi-la-ke-bien-thai/chuong-4.html.]
"Thật trùng hợp, tối qua cũng mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ, em gái tìm cách để trốn thoát khỏi trai.Thế là em dựng lên một câu chuyện dối trá hảo. Lừa gạt trai đến mức say mê cuồng dại, đó, rũ bỏ trai."
"..."
suýt chút nữa nghĩ rằng cũng sống .
Bởi vì kiếp , khi bỏ thuốc , dỗ ngọt .
vẫn nhớ như in ngày hôm , hốc mắt đỏ hoe, nắm chặt cổ tay , ôm ghì lấy .
Anh hỏi: "Lục Hữu, em sẽ rời bỏ , đúng ? Chắc canh sẽ rời bỏ , đúng ?"
Thế là tối hôm đó, bỏ thuốc , khiến gãy chân.
...
Nếu giấc mơ của là như .
Thì việc , cái kẻ thần kinh , trói chặt cũng là điều dễ hiểu.
trừ với , nhíu mày .
"Vậy thôi , trai. Anh đối xử với em thế nào, em cũng cam lòng."
thề đây là cuối cùng lừa dối Lục Minh.
vặn nước lạnh nhất khi tắm, sấy tóc thì dùng gió lạnh thổi thẳng đầu.
Từ nhỏ sức khỏe yếu.
Khi cảm thấy lạnh buốt óc, mũi bắt đầu dấu hiệu lạ.
hít sâu, sắp cảm . Có sốt thì còn tùy vận may.
lau tóc bước khỏi phòng tắm, trai đang sofa, đôi mắt đen láy thẳng .
tới, kêu lên một tiếng ngã lòng .
Tuy rằng hành động của đột ngột, vẫn đưa tay ôm lấy .
cảm giác như con hồ ly tinh đang quyến rũ thư sinh.
ánh mắt kiên định như tu.
Anh lạnh lùng : "Đi ngủ."
"..."
bóp nhẹ đùi , đây giống phong cách của .
Ngón tay nắm chặt, yết hầu đang di chuyển của .
"Sao thèm quan tâm đến em?"
"Đừng nghịch. Đi ngủ."
Khi mở miệng nữa, giọng mang theo vẻ cảnh cáo.
"Anh ơi, em đối xử với như , thích ?"
lên đùi , tay chạm yết hầu .
Con ngươi run rẩy, khẽ rên một tiếng.
Anh đang cố kiềm chế, trai của .
"Vậy em đối xử với nữa nhé?"
"Là cần em, Lục Minh."
"Anh xem, chính khiến em gái ..."
Một lực quen thuộc truyền đến từ gáy.
Môi chặn đột ngột, lời nghẹn ứ trong cổ họng.
Anh chuyện nữa , đồ đáng ghét.