Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

ÁNH TRĂNG KHÔNG CÒN - 13

Cập nhật lúc: 2025-07-12 21:46:25

Nàng lập tức ngã nhào xuống đất, nước mắt lập tức dâng đầy trong mắt, vẻ mặt đau đớn đáng thương:

“Hạ tiểu thư, chỉ khuyên ngươi hãy quan tâm điện hạ hơn một chút thôi, ngươi hạ độc nữa chứ?”

 

Khi , ánh mắt nàng dán chặt một chỗ lưng .

Ta cũng đầu theo.

 

Quả nhiên, Phó Thanh Yến lưng từ bao giờ.

Mà trong lòng , từ khi nào xuất hiện thêm một cái hũ sứ đen sì.

 

Ta lập tức hiểu rõ chuyện, lạnh một tiếng.

Cái trò hãm hại rẻ tiền , giở thêm nữa.

 

sẽ hoảng loạn như nữa.

Phó Thanh Yến lướt mắt qua Thẩm Yên, bước lên hỏi:

“Chuyện gì đây?”

 

Thẩm Yên định mở miệng, lên tiếng :

“Như điện hạ thấy đấy, là hạ độc Thẩm Yên.”

Ta thản nhiên lắc lắc cái hũ trong tay:

“Trước , chỉ hạ độc nàng , một ngày nào đó cũng sẽ hạ độc cả điện hạ đấy…”

 

Lời là thật.

Ánh mắt lúc còn mang theo sát ý rõ ràng, khiến Thẩm Yên cũng run lên vì sợ.

 

Chỉ tiếc, còn xong, Phó Thanh Yến cúi đầu bịt miệng .

Hắn như trút giận, như trừng phạt, nghiến răng cắn môi mà than thở:

“Miệng nàng, đúng là độc.”

“Lúc nào cũng những lời khiến đau lòng.”

 

Ta rùng , chỉ thấy một cơn ghê tởm trào lên.

Người thật sự là một kẻ điên chẳng theo lẽ thường.

 

Mà bên , Thẩm Yên sững .

Nàng nhịn lên tiếng ngắt lời:

“Điện… điện hạ, thấy khó chịu quá…”

O mai Dao muoi

Ta nhân cơ hội phụ họa:

“Phải đấy điện hạ, giờ thấy Thẩm Yên là kiềm g.i.ế.t nàng , chi bằng cứ đuổi khỏi cung .”

 

Phó Thanh Yến chỉ lạnh nhạt liếc qua Thẩm Yên:

“Khó chịu thì tìm thái y, là lang trung mà trị bệnh?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trang-khong-con/13.html.]

Sau đó đầu :

“Ta nàng hạ độc.”

 

Dù miễn cưỡng, vẫn nghiến răng bổ sung thêm:

“Nhược điểm của nàng vẫn trong tay , vì đó, nàng sẽ việc dại dột.”

 

“Nào, điều tra xem là ai giá họa cho Giao Giao.”

 

Đám thị vệ đồng thanh “”, lập tức tỏa lục soát khắp các cung.

 

Thật nực .

Rõ ràng năm xưa lóc đến khản giọng, chỉ mong tin một chút.

Vậy mà chẳng buồn tra xét, liền kết tội chút do dự.

 

Thế mà giờ đây, khi dứt khoát nhận hết tội, tin.

Ngược còn đòi điều tra chân tướng.

 

Ta biểu cảm gì, chỉ thấy nực nghĩ:

là loại hèn hạ. Lúc thì dẫm đạp thương tiếc, đợi đến khi mất mới hối hận, mới chịu động não suy nghĩ.

 

Không ngoài dự đoán, chẳng bao lâu , sự thật sáng tỏ.

Thị vệ ôm một cái hũ sứ khác đến mặt Phó Thanh Yến:

“Điện hạ, tra .”

 

“Trong phòng Thẩm cô nương giấu một lượng lớn ‘Thực Tâm Tán’. Loại độc chỉ nguyên liệu mọc ở Hoài Nam, ngoài địa phương khó tiếp cận, chỉ thể tới đó hái.”

 

“Mà quê Thẩm cô nương chính là ở Hoài Nam, gần đây còn lui tới với vùng đó, cho nên…”

 

Hắn hết nhưng mặt đều hiểu rõ tất cả.

 

Là chính Thẩm Yên tự hạ độc , giá họa đổ lên đầu .

 

Thì ... chân tướng đơn giản đến .

 

Rõ ràng chỉ cần tra một chút là thể trả trong sạch cho .

 

Thế nhưng ngày đó, Phó Thanh Yến trúng kế hèn mọn như thế, thẳng tay nhốt trong tẩm điện hẻo lánh tra tấn suốt một đêm.

 

Hại tim đập loạn, suýt nữa thì sụp đổ.

 

Nghĩ đến đoạn ký ức đó, sắc mặt càng lạnh .

 

Ở phía xa, Phó Thanh Yến dường như cũng đang nhớ điều tương tự.

 

Ánh mắt trở nên phức tạp.

 

Trong đó mang theo một chút thương xót, hối hận, đau đớn.

 

vung tay áo, lạnh giọng lệnh:

 

“Không cần cứu Thẩm Yên nữa, lôi xuống đánh c.h.ế.t .”

 

Loading...