Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

ÁNH TRĂNG KHÔNG CÒN - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-12 21:46:16

Mang theo tâm trạng như thể sắp tiêu đời, cuối cùng nhắm mắt ngất .

 

Không qua bao lâu, một mùi hương thuốc đắng nhẹ nhưng thanh mát xộc mũi.

 

Mùi hương từ từ xua tan cảm giác khó chịu trong .

 

Ta từ từ mở mắt.

 

Nhìn thấy một thanh niên đang bên giường.

 

Bên cạnh là một ngọn đèn tròn dịu sáng, chiếu lên làn da trắng như ngọc của một lớp ánh sáng ấm áp.

 

Cả tỏa khí chất dịu dàng tuấn tú, thanh cao thoát tục.

 

Khác hẳn với vẻ tuấn mỹ lạnh lùng sắc bén của Phó Thanh Yến, vẻ của ôn hòa và khiến cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

 

từ đến nay vốn chẳng chút kháng cự nào với trai .

 

Nhất thời khuôn mặt cho ngơ ngẩn, quên cả mở miệng gì.

 

Vẫn là đối diện dịu dàng nở nụ , với :

 

“Hạ tiểu thư tỉnh .”

 

“Vừa nãy tiểu thư ngất xỉu cửa nhà vì hồi hộp, nên mạo đưa về đây. Mong tiểu thư đừng trách.”

 

Mỹ nhân mỉm , ánh mắt lấp lánh như gợn sóng ánh sáng.

 

Ta lập tức mê hoặc đến choáng váng: 

 

“Đa-đa tạ công tử...”

 

cảm ơn nửa chừng, đột nhiên thấy gì đó sai sai.

 

“Không đúng, ngươi… ngươi ?”

 

Ánh mắt mỹ nhân thoáng chốc ảm đạm

 

“Hạ tiểu thư nhớ ?”

 

Thấy , lập tức lo lắng.

 

Khiến mục tiêu công lược thất vọng là tối kỵ! Sẽ dễ tụt điểm hảo cảm!

 

Thế là vội mở hệ thống .

 

Bắt đầu xem kỹ bộ tư liệu của .

 

Hắn tên là Tạ Hoài Chiêu.

 

Là một dược sư ở vùng Giang Nam, tinh thông y thuật.

 

Tính tình ôn hòa, thường xuyên khám bệnh miễn phí cho dân nghèo, dân yêu mến.

 

Không tệ, lý lịch khá .

 

mà…

 

Ta rốt cuộc từng gặp bao giờ ?

 

Mỗi một dòng thông tin đều quen thuộc chút nào!

O mai Dao muoi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trang-khong-con/6.html.]

Ta nghi hoặc lật sang trang tiếp theo.

 

Kết quả ánh mắt lập tức run lên, kinh ngạc trợn to:

 

Thanh tiến độ hảo cảm… thế mà là 80!

 

Từ đến giờ quen thấy điểm hảo cảm là con 0 tròn trĩnh, đầu tiên thấy con cao đến , cả choáng váng:

 

“Ngươi… rốt cuộc là ai …?”

 

Ánh mắt Tạ Hoài Chiêu thoáng chút cô đơn.

 

khi câu hỏi của , vẫn cố gắng nở một nụ :

 

“Ta vốn là kẻ thấp hèn, Hạ tiểu thư nhớ là điều dễ hiểu.”

 

…”

 

Hắn chăm chú:

 

“Ân tình mà Hạ tiểu thư dành cho năm , tuyệt đối dám quên.”

 

Lúc mới chú ý đến trong tay Tạ Hoài Chiêu là một miếng ngọc bội.

 

cũ kỹ, nhưng rõ ràng chủ nhân gìn giữ cẩn thận, đó khắc một chữ “Hạ” vô cùng rõ ràng.

 

Là ngọc bội của phủ .

 

Ta đột nhiên nhớ .

 

Mấy năm , một đám con cháu quyền quý đang trêu đùa một tiểu ăn mày gầy gò, xương sườn nhô thấy rõ.

 

Chúng đá văng bát cơm, bắt tranh giành đồ ăn với chó, hả hê.

 

Cảnh tượng thảm thương khiến chịu nổi.

 

Ta liền xông lên đuổi hết đám công tử bột , đó tiện tay lấy một miếng ngọc bội đưa cho đứa bé, bảo dùng mà đổi lấy tiền.

 

Đứa bé chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt nhạt màu lấp lánh ánh nước…

 

Giờ đây, đôi mắt trùng khớp với ánh mắt của Tạ Hoài Chiêu mặt .

 

Hắn nghiêm túc :

 

“Miếng ngọc Hạ tiểu thư tặng năm đó, vẫn luôn giữ kỹ bên .”

 

“Ân tình của tiểu thư, luôn ghi nhớ, từng quên một khắc nào.”

 

“Vì hôm nay giúp đỡ tiểu thư, thật lòng cảm thấy vui mừng.”

 

Nói , Tạ Hoài Chiêu khẽ mỉm , trong mắt như ánh lấp lánh lan tỏa.

 

Đẹp đến mức khiến choáng váng đầu óc.

 

Ta chịu nổi mà ôm ngực, cảnh giác dâng tràn:

 

Người chỉ vài câu mà khiến lòng mềm nhũn ?!

 

Hơn nữa, cái giọng điệu mềm mỏng vô hại , khiến bất giác nhớ đến Thẩm Yên trong Đông cung.

Không .

 

Loading...