Ánh Trăng Sáng Thích Đi Đường Vòng - Phần 16
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:58:54
12
Sau đó Toại Ninh hỏi : "Sao điện hạ giận?"
Ta : "Ta thích cảm giác khác nắm thóp."
"Nô tỳ mạo một câu, nếu là Bùi đại nhân những việc cho điện hạ, điện hạ lẽ sẽ cảm động. Đổi thành Hoàng đế bệ hạ, điện hạ giận như ."
Ta liếc nàng , nhưng Toại Ninh là kẻ sợ trời đất: "Bùi đại nhân là trưởng của điện hạ, nên điện hạ an tâm nhận lòng của ngài . Còn về bệ hạ. . ."
Ta nhẹ nhàng ngước mắt: "Bệ hạ thế nào?"
"Bệ hạ là phu quân của điện hạ, nên điện hạ giận ngài lừa dối dỗ dành ."
Ta hừ một tiếng: "Nói bậy."
"Điện hạ , nô tì tức bệ hạ thông suốt, ngờ cũng là kẻ khờ khạo."
Ta bực bội: "Cất những lời lẽ ngược ngạo đó ! Còn nữa, đừng gọi là điện hạ nữa, gọi là Triệu nương tử!"
Bùi Thuật nghỉ phép cưới xong đến thăm , : "Triều đình vì hậu cung mà náo loạn."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Hắn một cái, thôi: "Bệ hạ chịu lập hậu."
Ta : "Tứ ca ca cũng đến trách . Ta xin thư hòa ly, chịu."
Bùi Thuật là biểu ca bên cữu gia của , đây là đầu tiên gọi như . Hắn khựng , thở dài: "Thôi, quản ngươi. Bệ hạ quá cứng rắn, tấu chương của Lễ bộ và Ngự sử đài như bông tuyết rơi, ngài chỉ một câu 'Trẫm thê tử' ."
Ta : "Rõ ràng là đặt lên lửa nướng."
Bùi Thuật uống một ngụm .
Ta : "Hắn , chỉ là Hoàng đế, hiểu triều đường khác chiến trường. Sẽ sớm thôi, một Công chúa mất nước như thể Hoàng hậu."
Hắn bật : "Bệ hạ là bậc thành đại sự, nghĩ đến điểm ."
Ta thản nhiên: "Vậy để lo lắng, thành đại sự."
Sau khi đông, Đào Chi thu dọn hành lý phát hiện một chiếc rương nhỏ: "Điện hạ, đây là gì ?"
Ta nghẹn: "Toàn là những thứ đáng giá."
"Vậy vứt nhé?"
". . . Ngươi cất cho kỹ."
Đào Chi tìm thấy nửa cuộn tranh: "Chế tác công phu tỉ mỉ thế , bỏ dở?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trang-sang-thich-di-duong-vong/phan-16.html.]
Ta đáp.
Qua đông, sinh nhật Lý Chấp sắp đến.
Có lẽ cũng tặng nữa.
Mùa đông gặp một vụ ám sát.
Kẻ đến huấn luyện bài bản.
Chỉ là Toại Ninh cũng dạng .
Huống chi sớm phát hiện, bên cạnh ngày ngày đều âm thầm bảo vệ, tuy đến gần nhưng ai cũng võ nghệ cao cường.
Sau khi giải quyết xong sát thủ, một nhảy đến mặt , giọng lo lắng: "Người chứ?"
Ta lắc đầu.
Ngày hôm , Hoàng đế nổi trận lôi đình.
Các quý nhân trong kinh thành đầu tiên chứng kiến thủ đoạn sấm sét của vị Hoàng đế thống nhất hai mươi sáu châu .
Thiên tử giận dữ, m.á.u chảy thành sông.
Ta nghĩ nghĩ, gọi đêm qua đến: "Đi với chủ tử ngươi, tối nay ở Thanh Tuyền tự, gặp mặt ."
Vẫn căn thiện phòng đó.
Ta cây bồ đề ngắm trăng.
Lý Chấp đẩy cửa , cách sân .
Hồi lâu, : "Là của ."
"Sao là của ngươi." Ta thở dài ôm lấy : "Chỉ là ngươi , là Công chúa mất nước, lưng chỗ dựa. Chỉ cần còn thông gia với Hoàng đế, sẽ nhiều kẻ chết."
Lý Chấp cứng .
Ta ngẩng đầu: "Sao ôm ?"
Hắn một lúc, chậm rãi giang tay, ôm lòng. Hắn tựa vai , giọng trầm thấp: "Ta sẽ để nàng ."
Ta ừm một tiếng: "Cùng uống một chén rượu ."
Ta từng uống rượu với Lý Chấp, càng ngờ , vị công tử mà Trường Phong là nghìn chén say, say thành thế .
Hắn gọi : "Sao nàng để chỗ dựa của nàng."
Nghĩ chắc nhớ gì, hỏi: "Hôm nay ngươi lập , ngày mai thế gia dâng một vị Quý phi, ngươi cưới ? Ca ca của nàng cùng ngươi sinh tử, Quý phi cung, ngươi co sủng ái ? Nhi tử nàng và nhi tử của tranh đoạt, ngươi xử trí thế nào?"