Áo cưới đỏ thẫm - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 05:45:44
Bình Nguyên Thường Quân ngủ mới bước trở phòng thờ. Vừa trở thấy muối trắng rắc xung quanh Đình Tuấn, nến thắp sáng rực cả căn phòng. Tiền vàng bay tứ tung khắp nơi, thầy Phán đang nhắm mắt đưa miệng lẩm bẩm gì đó. Theo tình hình thể thấy nếu cẩn thận lẽ chỉ Bạch Phi mà ngay cả Đình Tuấn cũng biến thành lệ quỷ về ám lấy cả cái gia đình . Mồ hôi mặt thầy Phán rơi khác gì cơn mưa ngoài .
Xác bất thình lình chết bật dậy, dòng chất lỏng sệt sệt từ thất khứu tiếp tục chảy . Mọi đều kinh hãi những gì màhọ đang thấy. Thầy cau mày, tay run rẩy. Thấy cũng bắt đầu lẩm nhẩm trong miệng nhưng cố gắng ở một góc khuất để ai thấy. Trán Bình Nguyên cũng lấm tấm mồ hôi. Được một lúc thì dòng chất lỏng thôi chảy, xác chết ngửa . Thầy Phán thở phào nhẹ nhõm, nhưng ông chắc hẳn ai đó giúp đỡ để trấn áp cái xác chết , chứ ông lẽ oán khí đả cho nộ ithương nghiêm trọng.
Thường Quân tỉnh dậy, mới hơn 8 giờ, đầu cô vẫn đau như búa bổ. Không hiểu cô rời khỏi phòng xuống tầng 1, cửa phòng của thím Chu và A Hương, 2 đều chết một cách bất ngờ. Cô đẩy cửa bước , căn phòng trang trí khá đơn giản, chỉ một chiếc tủ quần áo, tủ để đồ và một chiếc giường. Đồ đạc để gọn gàng nhưng mà cô thấy gì đó bất thường. So với sự trật tự của những đồ đạc khác thì rõ ràng những thứ chiếc giường vấn đề. Cảnh sát để kiểm tra nhưng họ sẽ bao giờ xáo trộn hiện trường. Một chiếc gối lệch so với chiếc còn và ga giường chỗ nhăn nhúm, thể thấy là vết tích mới chứ nếp gấp từ lâu. Chuyện gì xảy trong căn phòng khi A Hương chết? Cô gần chiếc ga hơn chút nữa, vết ố bẩn nên ga màu xám, cô qua suy nghĩ một chút.
Cô uống nước bước lên tầng 2, tầng 2 và 3 chủ yếu là phòng ngủ, phòng của cô ở tầng 2, còn phòng của mấy tên con trai thì ở tầng 3. Cô bước lên tầng 3 một cách vô thức, đó bước qua phòng của Khánh Linh, Bình Nguyên và phòng của Bạch Tuấn, Gia Phúc, đến cuối hành lang một căn phòng khóa cửa im lìm, móc khóa thể thấy từ lâu lắm căn phòng . Ổ khóa những căn phòng khác còn khá mới và cùng một kiểu. Cô lắc lắc ổ khóa bám đầy bụi, lẽ do lâu ngày nên cô chỉ mới lắc lắc vài cái ổ khóa tự bung kèm theo một làn bụi mặt Thường Quân. Cô đẩy nhẹ cửa, một âm thanh két vang lên giữa đêm mưa mịt mù, cô soi đèn pin từ điện thoại lướt qua một lượt căn phòng, đồ đạc của căn phòng đều thuộc kiểu cũ. Một chiếc giường chạm khắc cầu kỳ, chiếc tủ cùng bàn uống nước và bàn trang điểm như đến từ thế kỉ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ao-cuoi-do-tham/chuong-10.html.]
Cô bàn trang điểm, đó một chiếc gương phủ bụi thời gian, bất giác cô một bóng hình mờ mờ hình như đang gương, cô giật đầu nhưng bộ căn phòng ngoài cô dường như còn sự tồn tại của ai khác. Cô tự nghĩ chăng đây là phòng ngủ của Bạch Lam, căn phòng lãng quên từ hồi đó đến giờ. Cô kéo ngăn bàn bên mặt bàn trang điểm, bên trong chỉ còn một vài đồ trang điểm, trâm cài tóc hoen ghỉ theo thời gian.
Bỗng một cơn đầu ập đến, mắt cô thứ như mờ , cô ngã xuống nền nhà, bộ cơ thể cô mềm nhũn, cô thấy một con gái ăn mặc cổ điển, tóc dài ngang vai. Ban đầu vô cùng trong sáng, tươi vui nhưng đó con gái mặt mày tái nhợt, vùng vẫy kêu cứu, xung quanh là xiềng xích, đó là một cảnh chôn sống vô cùng đáng sợ. Thường Quân cảm giác thể thở nổi, đổ mồ hôi, nhưng cô thoát khỏi ảo cảnh . Sau đó cô cảm thấy như lửa đốt, tay chân thể cử động nổi như ai đó ghì chặt cô kêu cứu nhưng thể mở miệng. Cô cảm giác như nhốt trong ngục tối quanh năm thấy ánh sáng mặt trời. Cô nghĩ tới bạn trai - Bình Nguyên, cầu mong thể nhanh chóng tìm cô, giúp cô thoát khỏi nơi giống như đây từng mang cô khỏi ảo mộng ở bệnh viện.
Cô thầm nghĩ và Bạch Lam vốn thù oán, cái chết của bà cũng liên quan đến cô tại hại cô như thế ? Chỉ thể cái chết năm xưa hề đơn giản, lẽ còn uẩn khúc nào đó. Đầu cô đau nhức thể suy nghĩ gì thêm, cơ thể nặngnề chìm dần vô thức.
Bình Nguyên cảm nhân gì đó khác lạ, hình như thêm một oán khí nữa. Oán khí từ lâu , là loại mới hình thành. Anh rõ khi nào sư phụ thể đến biệt thự nhà họ Bạch nhưng nếu tình hình cứ như thế , chắc bản và thầy Phán trụ đến bao giờ.