Ây Da, Lại Có Thêm Một Nữ Nhân Xuyên Tới Nữa Rồi. - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:50:17
Ta chỉ cần chịu chút ấm ức, đổi gia đình hòa thuận, bình an.
Như là đủ .
“Mẫu , xin cứ yên tâm, con thế nào mà.”
Mang thai, sinh Hoàng Tử.
Bỏ cha giữ con.
Con đường , chỉ thể tiến tới, thể đầu.
Lúc mẫu rời cung trong lưu luyến, bà còn ngày mai sẽ kêu đại ca mang bánh đậu đỏ tới cho .
ăn bánh đậu đỏ ?
Ta nhớ những ngày thơ ấu, thể rúc lòng mẫu , nũng để bà dỗ dành, để bà dẫn ngoài chơi.
thể trở thời thơ ấu đó nữa.
Cũng thể trở về nhà.
Lúc Hoàng Đế đến, hề .
Hắn lau nước mắt khóe mắt , vội đầu , tự lau sạch.
“Hôm đó là do trẫm quá càn rỡ, nàng thương ?”
Tên khốn .
Chẳng nhẽ tự bản ?
Còn đến đây giả nhân giả nghĩa cái gì?
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Ta đáp lời.
Hoàng Đế : “Về trẫm sẽ nhẹ nhàng hơn.”
Ta nhịn mà nghĩ: Khi nào mang thai? Khi nào thì sinh con? Và khi nào thì cái tên Cẩu Hoàng Đế mới chếc?
Hắn thấy im lặng.
Bất chợt, nắm lấy tay : “Đi thôi, trẫm đưa nàng đến một nơi.”
Ta kéo , lảo đảo theo bước chân .
Hắn chợt dừng , :
“Trẫm đưa nàng xuất cung, trở về nhà họ Chu.”
Ta kinh ngạc đến sững .
Hắn bế bổng lên.
Hoàng Hậu về nhà đẻ, gọi là về nhà đẻ.
Mà gọi là về thăm cha .
Từ khi tiến cung đến nay, từng trở về nhà.
Lúc xe ngựa khỏi cung, phố xá ồn ào náo nhiệt, vén rèm ngoài.
Người qua tấp nập, kẻ giàu sang, kẻ áo vải, kẻ vui vẻ, âu lo.
Đây mới là nhân gian chân thực, Vị Ương Cung tịch mịch, nặng nề.
Đứng cửa phủ Tướng Quân, cảm thấy xa lạ, cũng chút mơ hồ.
Cho đến khi nhà cuống quýt chạy , mừng sợ, hành lễ, vì vui sướng.
Bọn nhỏ , trong mắt là sự lạ lẫm, cũng chứa đầy cả sự kính sợ.
Mẫu nắm lấy tay , gì đó nhưng thôi.
Ta hiểu, bà sợ và Hoàng Đế cãi , sợ giận dữ mà đày trở về nhà họ Chu.
“Mẫu , chúng chỉ về ăn một bữa cơm thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ay-da-lai-co-them-mot-nu-nhan-xuyen-toi-nua-roi/chuong-8.html.]
“Nếu Hoàng Hậu ở nhà một đêm, thì để mai hồi cung cũng .”
Lời Hoàng Đế lạnh cả .
Hắn xem như những phi tần thất sủng biếm lãnh cung - ban cho chút lợi nhỏ, mong sẽ cảm kích , một khi thích nữa, sẽ tìm đại một cái cớ biếm lãnh cung.
Nhìn mẫu vui đến mức run rẩy.
Ta từ bỏ sự kiêu ngạo, cúi đầu, vô cùng thuận theo: “Tạ ơn Hoàng Thượng.”
Phụ và những khác sẽ lo chuyện tiếp đón Hoàng Đế.
Mà chỉ cùng mẫu tâm sự một vài chuyện.
Hiện tại trong nhà đại tẩu và nhị tẩu cùng nắm quyền quản gia, mẫu cũng rảnh rỗi. Việc trong phủ quá nhiều, bà thể chỉ lo cho riêng .
Viện của vẫn còn đó.
Những món đồ từng dùng vẫn ở nguyên vị trí cũ, sạch sẽ chút bụi bẩn.
“Cô nương trở .”
Một tiểu nha đầu chạy đến, mặt đỏ bừng, quỳ xuống hành lễ:
“Nô tỳ khấu kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương cát tường.”
Ta nhớ nàng là ai.
“Một tiểu nha đầu con nhặt về khi còn nhỏ.”
Mẫu nhắc .
Ta chợt nhớ , nhưng vẫn chắc chắn: “Thúy Thúy ạ?”
“Chính là con bé.”
Hồi đó tiểu nha đầu mới mấy tuổi chứ? Giờ trở thành một tiểu cô nương vô cùng khả ái .
Ta đỡ Thúy Thúy dậy.
Nàng vui vẻ theo sát .
Sau đó, mẫu với nhiều điều, khuyên nên dựa Hoàng Đế…
Nghe những lời với đạo lý “lấy chồng trời” của mẫu , chỉ thể lặng lẽ thở dài.
Ta nhạt, gật đầu: “Mẫu yên tâm, con hiểu .”
Ta khuất phục ?
Không.
Ta vẫn giữ nguyên sự kiên trì của .
Giữa dòng quyền lực cuồn cuộn, thể bảo vệ chính , chỉ thể thuận theo thời thế.
Ta thể giữ xác .
Vậy thì bảo vệ tâm hồn của .
Sau chuyện , cũng bắt đầu học cách thuận theo Hoàng Đế. Hắn dường như vui, nhưng đôi lúc vẻ vui.
Ta hiểu đang suy nghĩ điều gì, cũng chẳng hiểu.
Bởi vì thai.
Một , cuộn tròn giường, lúc đầu im lặng, đó là đến mức run rẩy cả , nước mắt rơi đầy mặt, cuối cùng chỉ còn tiếng thở dài nặng nề.
Ta cuối cùng vẫn trở thành mà trở thành nhất.
Hoàng Đế thì vui sướng vô cùng, ôm lấy nhắc đến chuyện nếu sinh con trai thì sẽ thế nào, thế nào...
Ta hỏi, lỡ là con gái thì ?
Nhìn phấn khích đến phát cuồng, phá hỏng sự hứng thú của .
Bởi vì còn một chuyện.
Hậu cung đang ngầm dậy sóng, phi tần với ánh mắt ghen ghét, khinh miệt, liên tiếp giở thủ đoạn hại .