Ba Năm Làm Vợ Hờ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-09 23:13:19
12
Về đến phòng, tim đập loạn ngừng.
khi nghĩ đến chuyện cuộc hôn nhân ba năm sẽ kết thúc trong hôm nay, trái tim đang loạn nhịp bỗng chốc lặng .
Tôi còn kịp đau lòng xong thì điện thoại chợt reo lên inh ỏi.
Lúc mới sực nhớ hôm nay là ngày đầu tiên làm.
Tôi vội vàng rửa mặt thay đồ, lao nhanh xuống nhà, chạy gọi:
“Chú Lưu, chú mau đưa cháu đến tòa nhà Thịnh An!”
“Em đến Thịnh An làm gì?” Cố Cẩn Xuyên kéo tay , ánh mắt đầy thắc mắc.
“Tôi làm.” Tôi giật tay , “Tôi sắp trễ .”
Cố Cẩn Xuyên lập tức nắm tay , kéo thẳng gara.
Vừa , : “Tôi đưa em .”
Việc bất ngờ ở riêng cùng khiến bối rối.
Tôi lén .
Hắn mím môi, vẻ mặt nghiêm túc.
Lông mi dài, ánh mắt chăm chú về phía .
Hắn dường như chẳng khuyết điểm nào, hảo đến mức thật.
Tôi vội thu ánh , siết chặt tay, giọng nhỏ nhẹ:
“Ly hôn…”
Còn hết câu thì Cố Cẩn Xuyên cắt ngang.
“Tôi ký.”
Tôi kinh ngạc ngẩng đầu , ánh mắt hai giao trong trung, lập tức .
“Em điều gì hài lòng về ?” Giọng trầm thấp chút cảm xúc nào.
Không hài lòng?
Tôi gì hài lòng?
Hắn đối xử với còn đến mức khó tin.
Nếu thật sự lý do, thì chỉ một — yêu .
“Không ,” lắc đầu, “ .”
“Vậy tại ly hôn?”
Xe đột ngột dừng , sang, đôi mắt đen láy chăm chú như thể xuyên thấu lòng .
Một cảm giác tủi thân khó tả dâng lên.
Cuộc hôn nhân giữa và , là do lớn quyết định, thực chất giống như nhà họ Cố bỏ tiền mua về.
Hắn chịu ký đơn, chẳng lẽ vì nghĩ tư cách chủ động đòi ly hôn ?
“Bíp bíp!”
Đèn đỏ hết, xe phía bấm còi inh ỏi.
Cố Cẩn Xuyên khởi động xe, hỏi thêm nữa.
Không khí trong xe trở nên nặng nề kỳ lạ.
13
Trước khi xuống xe, với Cố Cẩn Xuyên:
“Nếu một ngày nào đó thật sự ly hôn, hãy với .”
Nói chạy vội cổng lớn của tòa nhà Thịnh An, hề nhận …
Mắt Cố Cẩn Xuyên đỏ hoe.
“Em thật sự ly hôn đến thế ? … làm đây, thể đáp ứng yêu cầu đó của em mất .”
Vẻ mặt lúc , hệt như một chú chó con chủ nhân bỏ rơi.
Một lát , như thể đã hạ quyết tâm, gọi cho Trương Thành Dương.
Điện thoại kết nối.
“Lúc đã làm gì để khiến Lục Du ‘bẻ cong’ ?”
Câu hỏi của Cố Cẩn Xuyên khiến Trương Thành Dương đang còn lơ mơ tỉnh ngủ, lập tức siết chặt Lục Du lòng.
Nói còn lắp bắp:
“Cậu… … định làm gì hả?”
“Tôi Tiểu Tiệp yêu .”
Trương Thành Dương: ???
Cậu yêu thì cứ yêu !
Dính gì đến vợ chứ?
dám toạc .
“Vậy… định biến thành con gái ? Rồi bắt Tiểu Diệp ‘bẻ cong’?”
Cố Cẩn Xuyên hừ lạnh.
“Hừ, Lục Du lên lâu , cũng chẳng ngại giúp một tay.”
“Đừng! Anh Cố! Tôi biết cách khiến Tiểu Diệp yêu ! Thật đấy! Kiểu yêu chết sống , chỉ cần thôi!”
Sau đó, Trương Thành Dương đem hết sức lực moi óc nghĩ cách, thề sẽ giúp Cố Cẩn Xuyên theo đuổi tình yêu thành công.
16
Sáng hôm , tỉnh dậy trong vòng tay Cố Cẩn Xuyên.
Tôi biết ngủ lúc nào, cũng chẳng biết bằng cách nào lên giường .
May mà vẫn tỉnh.
Tôi nhẹ nhàng gỡ tay , định dậy thì bắt gặp ánh mắt lấp lánh đang .
“Tiểu Tiệp, chào buổi sáng.” Giọng dịu dàng của vang lên như cơn gió thu mát lành.
Tầm mắt lướt theo yết hầu gợi cảm của Cố Cẩn Xuyên rơi xuống bờ ngực trần rắn chắc của .
Cổ họng khô khốc.
Phúc lợi buổi sáng!!!
Quá đã!
Trên bàn ăn, vì hành động vượt ranh giới đêm qua mà khí chút gượng gạo.
“Tiểu Tiệp,”
Một gương mặt điển trai đột ngột áp sát khiến giật lùi về .
“Miệng em dính sữa kìa.”
Dứt lời, ngón tay Cố Cẩn Xuyên nhẹ nhàng lướt qua khoé môi .
“Xong .” Hắn mỉm như ánh nắng đầu xuân.
Sự thân mật quá mức khiến đầu như ngừng hoạt động.
Tôi ngượng ngùng cúi đầu, mặt nóng bừng.
Dạo Cố Cẩn Xuyên ?
Sao cứ như yêu tinh chuyên dụ dỗ thế?
Tụng kinh cũng chẳng tác dụng nữa .
Sau giờ nghỉ trưa, nhóm chat công ty bỗng sôi sục.
Tôi mở xem bao lâu đã hàng loạt tin nhắn mới đẩy trôi.
hai chữ “Hứa Vi” vang lên trong đầu như hồi chuông cảnh báo.
Hứa Vi đến công ty?!!
Đồng nghiệp trong nhóm phấn khích như ùa vây xem cô , còn thì sợ đối mặt.
Tôi tự an ủi .
Không , công ty lớn như , chỉ là trợ lý, làm đụng mặt chứ?
đúng là… càng sợ gì thì càng gặp cái đó.
Đồng nghiệp Tuệ Tuệ vỗ nhẹ vai : “Diệp Diệp, Andy nhờ đem bản thiết kế hôm qua nộp phòng họp.”
Tôi cầm bản thiết kế đến phòng họp, mở cửa , mọi ánh mắt trong phòng lập tức đổ dồn về phía .
Và cũng thấy mà gặp nhất — Hứa Vi.
Cô đầy hứng thú sang Andy:
“Đây là trợ lý mới của ?”
Andy nhận điều gì đó, ánh mắt lướt qua và Hứa Vi vài giây hỏi :
“Cô… quen ?”
“Ừ.” Hứa Vi dịu dàng , “ thân.”
17
Andy và Hứa Vi bắt đầu bàn bạc chi tiết bản thiết kế, là trợ lý của Andy nên ở suốt buổi họp.
Nửa tiếng , cuộc họp kết thúc.
Trước khi rời , Hứa Vi mở lời:
“Andy, thể cho mượn trợ lý của nửa tiếng ?”
Andy , khẽ gật đầu.
“Tất nhiên.”
Trong quán cà phê, và Hứa Vi lần thứ hai đối diện .
“Sao cô làm ở đây? Cẩn Xuyên đời nào cho vợ làm công việc , trừ khi…”
Cô chống cằm, khoé môi cong lên duyên dáng.
“Cô đã ly hôn ?”
Câu trúng tim đen khiến vô thức siết chặt tay, buông .
Tôi đúng là ly hôn … chỉ là thành công.
Tôi hít sâu một , cô nghiêm túc:
“Đây là chuyện riêng của .”
“Hừ~”
Thấy phản ứng của , cô thu tay , thẳng dậy, nụ môi rạng rỡ như chiến thắng.
“Cảm ơn cô, đã buông tha cho Cẩn Xuyên.”
Tôi thích nụ đó, càng thích giọng điệu .
“Cô và Cẩn Xuyên vốn cùng thế giới, cố chấp bên chỉ khiến cả hai tổn thương. Cô thông minh, nên phí tuổi trẻ một yêu . Sau , cô sẽ thấy biết ơn vì đã quyết định như hôm nay.”
Cô cứ tự một , dáng vẻ kiêu ngạo như thể đã nắm chắc phần thắng.
“Đây là danh của đại diện , nếu cần gì, cứ liên hệ.”
Cô đặt một tấm danh xuống bàn rời , bóng dáng dần khuất khỏi tầm mắt.
Sự xuất hiện của Hứa Vi phá vỡ giấc mộng suốt nửa tháng qua của , kéo trở hiện thực một cách tàn nhẫn.
Tôi đoán nổi hành động hiện tại của Cố Cẩn Xuyên rốt cuộc là gì.
biết rõ — luôn sẵn sàng cho việc ly hôn.
18
Sáng sớm hôm , thấy tin tức về Hứa Vi và Cố Cẩn Xuyên tràn đầy mặt báo.
【Ảnh hậu Hứa Vi trở thủ đô, Tổng giám đốc Cố rời công việc để hẹn hò bí mật ở bãi đậu xe.】
Phần bình luận phía đúng nghĩa bùng nổ:
【Aaaa!! Chị và tổng tài thật quá hợp , hạnh phúc ghê!!】
【Tổng tài Cố mau cưới chị về , nhất định tổ chức một lễ cưới thế kỷ.】
【Chị chính thức công khai !! Ảnh hậu xứng đôi với tổng tài, y như phim bước đời thực.】
【Quả nhiên chị đã tay thì là cú nổ lớn.】
【Buộc họ với !! Phải thật sự hạnh phúc!!】
Tôi kìm mà xem trang cá nhân của Hứa Vi, một dòng trạng thái đập mắt:
【Quá khứ và tương lai của chỉ một — là .】
Không cần cũng biết cô đang đến ai.
Tôi tắt điện thoại, tim như vô số con kiến gặm nhấm, nhói đau chịu nổi.
Tôi làm, thấy Cố Cẩn Xuyên.
Chỉ ly hôn, chỉ thoát khỏi , thoát khỏi mối tình đơn phương lời hồi đáp .
Tiếng gõ cửa vang lên, tiếp theo là giọng của Cố Cẩn Xuyên:
“Tiểu Tiệp, dậy sẽ trễ mất.”
Hắn biết coi trọng công việc .
Tôi điều chỉnh tâm trạng, hạ thấp giọng gọi về phía cửa:
“Ra ngay.”
Trong suốt bữa sáng, Cố Cẩn Xuyên vẫn như chuyện gì xảy .
Mấy lần định “chúng ly hôn ” thì nụ hạnh phúc của chặn nơi cổ họng.
Trước khi xuống xe, thấy vẻ khác thường, Cố Cẩn Xuyên nắm tay đầy lo lắng:
“Tiểu Tiệp, em thấy khỏe ?” Hắn hỏi, đưa tay lên trán .
Tôi lặng lẽ tránh : “Tôi . Anh về công ty .”
Nói xong liền bước xuống xe, đầu .
Cố Cẩn Xuyên nhíu mày đến mức thể kẹp chết cả ruồi.
Hắn rút điện thoại , định gọi cho quân sư đầu chó Trương Thành Dương.
đúng lúc đó, một thông báo tin tức hiện lên màn hình khiến dừng .
Trương Thành Dương bắt máy, đầu bên vang lên một giọng lạnh đến mức như từ địa ngục truyền tới:
“Là ai cho mời Hứa Vi làm đại diện hả?”
Trương Thành Dương vẫn hiểu chuyện gì: “Tôi tìm cô thì chứ?”
“Nếu vì tìm Hứa Vi làm đại diện, đã cô chặn đường, cũng cánh săn ảnh chụp .
Tiểu Tiệp sáng nay khác lạ, chắc chắn là đã thấy tin tức .
Cậu mau dẹp Hứa Vi .”
Trương Thành Dương cảm thấy vô tội cực kỳ. Sao việc gì cũng đổ lên đầu ?
“Không , Cố, giờ Hứa Vi quan trọng nữa!!!
Quan trọng là lập tức gỡ hết tin tức xuống, tìm Tiểu Diệp giải thích rõ ràng.
Nhanh lên, thành vật hy sinh trong vụ thất bại tình cảm của !”
Quả nhiên, yêu là IQ tụt dốc, sai chút nào.
Sau lời nhắc của Trương Thành Dương, cuối cùng Cố Cẩn Xuyên cũng lấy lý trí.
19
Chưa đến nửa tiếng , bộ tin tức liên quan đến Cố Cẩn Xuyên và Hứa Vi đều xóa sạch.
Người xưa nay từng dùng mạng xã hội như bất ngờ lập tài khoản Weibo, và đăng duy nhất một bài :
【Tình cảm giữa và vợ , yêu vợ ! Nếu còn ai tung tin đồn qua với phụ nữ khác, sẽ nhận thư luật sư từ đội ngũ pháp lý của .】
Hắn còn gắn thẻ tên ở cuối bài .
Lúc nhận thông báo, mặt đúng nghĩa đơ tập.
Khi hết nội dung bài , số lượng theo dõi và tin nhắn riêng đang tăng chóng mặt…
Tôi suýt nữa giữ nổi bình tĩnh.
Cố Cẩn Xuyên, rốt cuộc đang làm cái quái gì ?
Nhóm lớp đại học và cấp ba vốn dĩ như mồ chôn từ lâu, giờ cũng bùng nổ như bom nổ giữa lòng.
Tôi gần như thét.
Điện thoại bất ngờ đổ chuông — là cô em cùng cha khác mẹ đang học đại học gọi đến.
“Chị! Chị thật sự kết hôn với tổng giám đốc tập đoàn Cố ?
Vậy em một rể là đại gia giàu nhất nước ?
Mai em đến tìm chị ? Em gặp rể, mẹ em cũng gặp nữa.
Chúng em…”
Diệp Linh càng càng phấn khích, giọng đầy kích động như trúng số vài chục tỷ.
“Tôi chị cô.” Tôi lạnh lùng cắt ngang.
“Ba năm , đã còn liên quan gì đến các nữa.
Hộ khẩu của chỉ một . Tôi em gái.”
Nói xong, lập tức tắt máy và tắt nguồn luôn.
Chưa đến trưa, một mà ngờ tới đã đến tìm.
“Tiểu Diệp, em tắt điện thoại ?” Trương Thành Dương thở hổn hển chạy tới chỗ .
“Tìm chuyện gì ?” Tôi đầy nghi ngờ.
Sao biết làm ở đây?
“Có, chuyện quan trọng lắm.” Anh kéo dậy khỏi bàn làm việc. “Đi theo .”
“Không , còn đang làm việc.” Tôi rút tay , lùi vài bước.