Ba Tôi Rất Thích Hy Sinh Vì Người Khác - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:44:36
"Nếu chúng tiếp tục đưa tiền, thì theo yêu cầu của chúng ."
"Mỗi ngày tiêu bao nhiêu, vượt quá một xu cũng . Ba bữa đều ghi sổ."
Thật giả thế nào, quan tâm.
chỉ chuyện rối tung lên.
Để ông , tiền của chị em chúng hề dễ lấy .
"Vẫn câu cũ, giấy tờ rõ ràng, tháng chúng sẽ chuyển tiền. Nếu …"
"Muốn kiện thì cứ kiện, theo tới cùng."
phạm pháp, cũng chẳng thiếu tiền.
Danh tiếng gì đó, chẳng để tâm.
Pháp luật cãi , nhưng về đạo lý, sai.
Ông chỉ mà quát: "Sao con thể vô tình như ?"
"Bởi vì con cũng như ba – vô lương tâm, đạo lý, tình , bằng loài cầm thú."
Muốn tổn thương kẻ thù, khi cũng tự tổn hại .
ngại.
Về đến nhà, mùi thức ăn thơm phức lan tỏa.
"Mẹ!"
"Hồng Hồng về đấy ?"
"Mẹ nấu gì mà thơm ạ?"
"Toàn món con thích thôi."
Trong nhà giúp việc, nhiều năm bếp.
Trong bữa cơm, bà gắp thức ăn cho , hỏi: "Ông đến tìm con ?"
"Con sẽ xử lý thỏa, đừng lo."
Mẹ im lặng một lúc, :
"Thằng già đó còn chếc quách cho ?"
Ông sống c.h.ế.t cũng liên quan gì đến chúng .
cũng nghĩ cách để đối phó với ông .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Ba chúng nghĩa vụ phụng dưỡng ông .
Vậy còn ông thì ?
Ông trách nhiệm và nghĩa vụ phụng dưỡng cha già của ?
Ở vùng nông thôn, nhiều chuyện , bèn vui vẻ kể hết cho bọn họ.
Nhà bà nội vốn loại dễ bắt nạt, các cô thích loạn, bác trai và chú thì đều nông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ba-toi-rat-thich-hy-sinh-vi-nguoi-khac/chuong-5.html.]
Mỗi tháng kiếm vài trăm tệ, đối với họ mà , cũng là một khoản tiền nhỏ.
Hơn nữa, mấy năm nay, ông hề chu cấp phí nuôi dưỡng, cũng từng gửi về nhà một xu một hào nào.
Với tính cách của ba và chị em của ông , nếu lợi mà chiếm, thì khác nào là đứa ngu chứ.
trực tiếp tìm đến ông, mà đường vòng, cho cả thôn chuyện ông kiện tòa vì tiền nuôi dưỡng.
xúi giục ông bà nội lấy cùng một lý do để đòi tiền từ ông .
Cha thì con cái phụng dưỡng.
Ông bà nội lên thành phố, nhưng chỉ đơn giản là chơi, mà như một đàn châu chấu tràn .
Bọn họ mang theo hai con trai, ba con gái, chen chúc chật ních một chiếc minibus.
Lúc bọn họ đến nơi, ông Tôn sững sờ, bà Chu thì sợ đến tái mặt.
ông bà nội nào quan tâm, hết sờ cái cái , trầm trồ ngớt.
Bọn họ ở quê bao đời nay từng thấy căn nhà nào sáng sủa, sạch sẽ và đẽ như , nên quyết định sẽ ở .
Ông Tôn sợ đến run rẩy, bà Chu thì tái mét mặt mày.
Chỉ trong chốc lát, trái cây trong nhà ăn sạch, hoa quả sấy khô và mứt cũng chẳng còn bao nhiêu, sữa bò mỗi một vại vẫn đủ, bà Chu lấy thêm đồ ăn ngon , nhưng bọn họ vẫn mở mồm kêu đói.
Bà Chu tức giận đến mức véo ông Tôn, ông Tôn vội vàng khuyên giải, bảo rằng chỉ cần dàn xếp thỏa chuyện thì ông bà nội sẽ tự về quê.
“Về? Tại về? Mẹ và ba con quyết định sẽ ở .”
Bà Chu đồng ý, ông Tôn cũng dám đồng ý, nhưng thể đuổi bọn họ ngoài.
Chỉ trong chớp mắt, ai nấy đều tự tìm một chỗ mà xuống.
Còn xông phòng ngủ chính lục tung thứ lên...
“Các ngươi ngoài ngay!” Bà Chu gầm lên.
Và đó, bà đánh.
Bà nội mắng bà Chu hổ, mấy năm nay ăn uống, sử dụng tiền của con trai bà , căn nhà cũng là do con trai bà mua, mà còn dám đuổi bà ngoài?
Từ trong nhà đánh đến tận sân , quần áo bà Chu xé rách, mặt cào trầy.
Bà nội còn tuyên bố sẽ đuổi bà Chu khỏi nhà.
Ông Tôn giúp vợ, nhưng hai em trai giữ chặt.
Các cô các dì và hàng xóm trong khu thấy cảnh tượng , ai là hả hê.
Sau đó, nhận tin họ chia sẻ.
Nhóm các dì đúng là .
Sau đó, bà Chu báo cảnh sát.
ông bà nội thì hề sợ, bọn họ lóc, la hét, ăn vạ bài bản.
Quan tòa khó xử chuyện nhà, đặc biệt là khi đối mặt với những già hiểu pháp luật và tự cho là đúng như thế .
Cảnh sát thể bắt họ , nếu lỡ chuyện gì xảy , ai cũng gánh nổi trách nhiệm.
Ông Tôn đổi chủ đề, chúng – mấy đứa cháu kiếm tiền, bảo bọn họ đến tìm chúng .