Bá Tổng Tới Đón Bạch Nguyệt Quang Về Nước - 02
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:47:35
Chương 4:
Không thể!
Đương nhiên thể!
Đó là , thể cho phép một phụ nữ khác mang gương mặt giống với để chiếm lấy tất cả của ?
Ngay cả trang sức châu báu thích nhất khi còn sống, cả nhẫn cưới mà bố tặng lúc kết hôn, đều đeo phụ nữ .
, ầm ĩ, nghĩ hết biện pháp để đuổi hai con khỏi nhà, nhưng những chuyện biến thành một cô gái hư hỏng thích cố tình gây sự.
Người nhà vốn từng thương yêu , hiện tại chỉ còn phòng .
Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại như đòi mạng đánh thức . mơ màng tỉnh giấc, thấy màn hình hiện lên hai chữ “ trai”.
lập tức nhận máy, trong lòng thầm nghĩ, hôn lễ của Hoắc Cẩn Ngôn và Tô Nam thành công, cuối cùng cũng cho phép trở về nước ?
thực tế, trong điện thoại truyền giọng lửa giận bao phủ lý trí:
“Em cứ nhất định độc ác như ? Cứ nhất định bức t.ử Tô Nam mới cam tâm ?”
“Em tình yêu của và bố , còn Tô Nam cái gì?”
“Em chỉ là một cô gái cảm giác an , vì tình yêu mà nguyện thế của em, cô hi sinh như vì tình yêu , em còn phá hỏng hôn lễ của em ’?”
“Em , chỉ một cuộc điện thoại của em khiến Hoắc Cẩn Ngôn từ bỏ lễ cưới, từ bỏ em rời , cho dù kéo cũng thể kéo .”
“Trước mặt bao nhiêu quan khách như , tất cả đều đang A Nam tự lượng sức , vọng tưởng thể thế em, cuối cùng một cuộc điện thoại của bạch nguyệt quang vả mặt!”
“Hiện tại Tô Nam thành trò của cả thành phố , bức tới thể sống nổi, chỉ thể nh.ảy l.ầ,u, em hài lòng ?”
“Chính em tự vấn lương tâm của , nếu em mà gặp chuyện bất trắc gì, đời em còn thể yên tâm thoải mái ngủ ngon giấc nữa ?”
Phốc…
Nộ hỏa công tâm, phun một búng máu.
Bác sĩ thể chịu kích thích thêm nữa, nhưng những lời trai còn là tiếng ?
“Anh, chính tự vấn lương tâm của xem, em thật sự tình yêu của và bố ?”
“Ai yêu thương mà tới khi sắp chếch , lóc cầu xin cũng về nước?”
“Tô Nam nh.ảy l.ầ,u thì đau lòng, nhưng em lẻ loi giường bệnh ở xứ , đau lòng vì em ?”
“Em hối hận, e nên hi vọng xa vời rằng còn yêu thương em giống như khi còn bé.”
“Anh còn là trai yêu thương em ngày xưa , trái tim!”
Lúc gào lên những câu , máy móc thiết phát từng chuỗi tíc tíc tíc inh ỏi chấn động.
Hộ sĩ chạy tới liếc qua, đó hô to: “Không , bệnh nhân giường 18 huyết áp tăng đột ngột, tim đập quá nhanh, nguy cơ đột tử bất cứ lúc nào, bác sĩ Đỗ, mau gọi bác si Đỗ, bệnh nhân giường 18 đang nguy kịch.”
Có lẽ trai lời hộ sĩ , giọng cũng run run:
“Em ? Có phối hợp diễn kịch với em ?”
“Thẩm Ly, em cho , hù dọa ! Có thấy ! Nói !”
“Không thì đưa điện thoại cho vệ sĩ, bọn họ , lập tức, lập tức!”
Buồn thật, sắp c.h.ế.t đến nơi , vẫn tin chắc rằng đang diễn kịch?
Trái tim trở nên trống trải xơ xác, còn gì để nữa đây?
Đưa điện thoại cho vệ sĩ, để họ trợn mắt dối, với rằng bệnh ?
Đau đớn tột cùng là khi trái tim c.h.ế.t lặng.
thực sự trở thành nữ chính trong tiểu thuyết bi kịch, nhưng phận cho lấy một tia hi vọng.
Chương 5:
Khoan , hình như trai , Hoắc Cẩn Ngôn bỏ dở hôn lễ, bỏ rơi Tô Nam mà , ai cũng ngăn cản ?
Đây là ảo giác của đấy chứ?
Lúc , từ đầu dây bên mơ hồ vọng giọng của trợ lý của trai :
“Đại thiếu gia, Hoắc Cẩn Ngôn nước ngoài , Hoắc lão gia lệnh cho mấy chục vệ sĩ chặn Hoắc Cẩn Ngôn ở sân bay nhưng .”
“Cậu như một con thú hoang đột nhiên phát điên, thần cản g.i.ế.c thần, phật cản diệt phật, bao giờ thấy đàn ông nào đáng sợ như .”
“Ngoài , nhận tin, Hoắc Cẩn Ngôn từng ý định kết hôn với cô Tô, cho dù cuộc điện thoại của đại tiểu thư, Hoắc Cẩn Ngôn cũng sẽ ba chữ ' đồng ý'. Cậu lấy mồi nhử, vốn định phát đoạn video trong hôn lễ để hủy hoại Tô Nam.”
Phát video gì mà thể hủy hoại Tô Nam?
vô cùng tò mò.
Hoắc Cẩn Ngôn thực sự đến đón về nước ?
, hình như quá muộn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ba-tong-toi-don-bach-nguyet-quang-ve-nuoc/02.html.]
thấy nhiều bác sĩ chạy đến, bọn họ tiêm thuốc cho , dùng đèn pin soi mắt .
tầm mắt của ngày càng mờ , ngày càng tối đen...
Tim Thẩm Hạo đột nhiên hẫng một nhịp, trong điện thoại còn thấy giọng của em gái nữa, chỉ còn tiếng bác sĩ: “Nhanh, nhanh lên, đưa phòng cấp cứu.”
Giọng đó giống như đang giả vờ, lẽ nào Thẩm Ly thực sự bệnh nặng đến sắp qua khỏi ?
Thẩm Hạo định gọi điện cho vệ sĩ để xác nhận, nhưng nhanh cơn giận lấn át.
Anh xem một đoạn video, tức giận đến mức chỉ hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t Hoắc Cẩn Ngôn ngay lập tức.
“Hay cho Hoắc Cẩn Ngôn, cho thủ đoạn của mày, mày dám nhục em gái Thẩm Hạo tao như !”
“Nếu thực sự để phát đoạn video đó trong hôn lễ, Tô Nam còn mặt mũi nào mà sống nữa? Đây là cưới Tô Nam, rõ ràng là đẩy Tô Nam xuống địa ngục. Tên m.á.u lạnh , trong mắt chỉ Thẩm Ly ?”
“Cho dù như , tuyệt đối sẽ cho phép đưa Thẩm Ly về nước, khiến Tô Nam càng thêm ê chề.”
Thẩm Hạo tức giận đến cùng cực, gọi một cuộc điện thoại.
“Kỷ Phong, giúp một việc. Hoắc Cẩn Ngôn nước ngoài , dùng tất cả mối quan hệ và thủ đoạn của nhà , ngăn cản Hoắc Cẩn Ngôn đưa Thẩm Ly về nước. chặn hai họ ở ngoài biên giới, nhà khả năng .”
Kỷ Phong cạn lời: “Anh bạn, nếu nhớ lầm, Thẩm Ly mới là em gái ruột của . Nếu Hoắc Cẩn Ngôn đồng ý nước ngoài tìm Thẩm Ly, thì tác thành cho họ . Một Tô Nam thôi, lẽ nào còn quan trọng hơn cả em gái ruột của ?”
“Cậu hiểu, từ nhỏ Thẩm Ly gì nấy, nhưng Tô Nam bao giờ tranh giành, cho dù uất ức đến con bé cũng tranh giành với Thẩm Ly.”
“Con bé vì tình yêu mà chấp nhận thế cho Hoắc Cẩn Ngôn, con bé nhẫn nhịn như , Thẩm Ly vẫn ầm ĩ tới thế, chỉ một cuộc điện thoại thể gọi Hoắc Cẩn Ngôn nước ngoài. nhiều cảnh cáo nó nhưng nó vẫn , còn giở trò bệnh nguy kịch với !”
Kỷ Phong đột nhiên cao giọng: “Cái gì, Thẩm Ly bệnh nguy kịch?”
Thẩm Hạo nghiến răng : “Là diễn kịch.”
“Cậu chắc chắn ? Nhỡ là thật thì ? Cậu rõ , đừng để đến lúc ôm hũ tro cốt của em gái mới hối hận.”
“ Hoắc Cẩn Ngôn vì nước ngoài, một đánh với hơn hai mươi vệ sĩ, náo loạn cả sân bay. Nếu Thẩm Ly thực sự xảy chuyện, thể phát điên như ?”
Chương 6:
Thẩm Hạo nhớ cuộc điện thoại , im lặng một lúc, phiền muộn : “Kỹ năng diễn xuất của Thẩm Ly, đến suýt chút nữa cũng tin, huống chi là Hoắc Cẩn Ngôn. Đợi nước ngoài sẽ .”
“Thẩm Ly căn bản hề bệnh, giờ chắc chắn con bé đang dài ghế sofa ở biệt thự, ăn bỏng ngô, xem phim thần tượng, khoe khoang với bạn bè xem mị lực của bạch nguyệt quang lớn đến mức nào.”
trong lòng vẫn yên tâm, khi nhờ vả Kỷ Phong, vẫn gọi điện cho vệ sĩ.
“Thẩm Ly đang ở , tại tiếng y tá hốt hoảng?”
Vệ sĩ chằm chằm cánh cửa phòng cấp cứu đang đóng chặt, : “Đại tiểu thư cô ...”
“Con bé ? Nói mau!”
“Cô đang diễn viên quần chúng ở bệnh viện, đóng vai một bệnh nhân sắp chết.”
Chỉ nháy mắt, sự lo lắng trong lòng Thẩm Hạo biến thành cơn giận càng dữ dội hơn:
“Hay, lắm, Tô Nam nó hại suýt chút nữa nh.ảy l.ầ,u, mà nó còn tâm trạng diễn kịch với !”
“Nếu nó diễn, thì cả đời , sẽ bao giờ để nó về nước nữa! Chết cũng cho nó về!”
…
Khi tỉnh nữa, phát hiện đang máy bay, đeo mặt nạ dưỡng khí, xung quanh đều là thiết y tế.
Có đang nắm tay , nắm chặt, như thể nếu nắm chặt như , sẽ tử thần mang .
Còn đang báo cáo với :
“Hoắc thiếu, phía sân bay cho máy bay hạ cánh, còn tất cả các sân bay trong nước đều cho phép chiếc máy bay tư nhân hạ cánh, khuyên chúng về. Bây giờ về chẳng là Thẩm tiểu thư c.h.ế.t ?”
“Vốn dĩ khi chúng nước ngoài đón Thẩm tiểu thư, bác sĩ cô đang trong tình trạng nguy kịch, thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào. Ngài mạo hiểm đánh cược với tử thần mới quyết định đưa Thẩm tiểu thư lên máy bay. Trước khi lên máy bay nhiều xác nhận với bác sĩ Phó, máy bay hạ cánh sẽ đưa Thẩm tiểu thư đến bệnh viện phẫu thuật ngay, bây giờ đây?”
“Nghe sở dĩ thể hạ cánh là do ruột của Thẩm tiểu thư - Thẩm Hạo nhờ vả nhà họ Kỷ, thể nhẫn tâm như ? Anh như , khác nào tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t em gái ?”
Một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài khóe mắt .
yếu ớt hỏi: “Hoắc Cẩn Ngôn, là ?”
Hốc mắt Hoắc Cẩn Ngôn đỏ hoe: “Thẩm Ly, em tỉnh ? Đừng sợ, chúng đang máy bay về nước , em sẽ .”
khổ: “Anh đừng lừa em nữa, em thấy hết , cho em về nước, em sắp c.h.ế.t ?”
“Sẽ , đảm bảo. Anh trai em cũng quá coi thường , tưởng thì thể ngăn cản ?”
“ rõ ràng , từ giây phút em bước chân khỏi đất nước , coi như em c.h.ế.t , còn đến đón em?”
Hoắc Cẩn Ngôn giơ tay lên, tát mạnh mặt một cái.
Năm dấu ngón tay hằn rõ, vang.
Nhìn thôi cũng thấy đau .
Hốc mắt Hoắc Cẩn Ngôn ngấn lệ: “Thẩm Ly, xin em, lòng tự trọng và kiêu ngạo của khiến nhẫn tâm nước ngoài tìm em. Bây giờ hối hận , ruột gan như đứt từng khúc.”
“Anh nên những lời nhẫn tâm như với em, bây giờ mới , sự mất mát khi em, lòng tự trọng và kiêu ngạo của chẳng đáng một xu!”
cố gắng gượng : “Em trách , là do em tự ý nước ngoài. Nghe khi em , coi Tô Nam là thế của em, em hận đến c.h.ế.t .”