Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bà Xã Oder - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:28:00

Sau bảy năm, Trình An Nhã tuyệt đối hề nghĩ đến sẽ gặp Vương Nhuệ và Trần Doanh Doanh.

“An Nhã, em ở đây?” Nhìn thấy An Nhã, Vương Nhuệ ngạc nhiên rú lên, Trần Doanh Doanh bên cạnh phút kinh ngạc là đố kỵ, trong ánh mắt thoáng qua một tia độc ác.

“Vương thiếu gia, là thư ký của chủ tịch Diệp.” Trình An Nhã mỉm .

“Không ngờ gặp em ở đây”, Vương Nhuệ vui sướng lao đến nắm chặt bàn tay Trình An Nhã, trong đáy mắt loang loáng các phép toán. Doanh nghiệp của Vương thị giải cứu , đây là cơ hội của , nhất định tóm lấy mới .

“Em nhớ , sáu năm qua, nhớ em c.h.ế.t , cứ thăm dò tin tức của em mãi, em thế hả?”

Trình An Nhã khẽ cúi mắt xuống, đôi tay Vương Nhuệ đang nắm c.h.ặ.t t.a.y , bọn họ thiết đến thế ?

Còn nữa, vị , hớ to .

Là bảy năm, sáu năm, ok?

Phiền khi đóng kịch tập dượt một chút , như dễ bắt bài đó?

Chết tiệt!

Anh nghĩ là ai? Cô Vương Nhuệ hôm nay đến đây, thật , cô còn nhớ mặt của Vương Nhuệ nữa, nãy gặp mới nhớ , vị trong trí nhớ của cô, tồn tại cảm quá yếu.

“Vương thiếu gia, chủ tịch đang chờ bên trong.” Trình An Nhã giữ nguyên tư thái tuyệt vời nhất của thư ký.

“Thư ký gì chứ, e rằng là bạn giường thôi.” Trần Doanh Doanh nó như xóc óc, dù Diệp Sâm ở ngoài cũng nổi tiếng đào hoa , thỏ ăn cỏ gần hang là chuyện bình thường. Khi còn học đại học, Trần Doanh Doanh cực kỳ thích An Nhã, vì tiếp cận Vương Nhuệ mới giả vờ cận với cô, trở thành bạn của cô, chớp cơ hội cướp Vương Nhuệ, nhưng cô hề cảm thấy áy náy chút nào, cô nàng chuyên dựa gương mặt ngây thơ vô tội đánh lừa khác.

“Chỉ cần là vợ chồng, một nam một nữ quan hệ trắng trắng, đen đen đều thể gọi là bạn giường . Cô Trần, một ngày cô mấy chiếc giường ?” Trình An Nhã mỉm hỏi, châm chọc á, ai mà chứ, bản cô nương chỉ mở miệng là thể cho nhà cô cứng họng.

“Trình An Nhã cô…” Trần Doanh Doanh giận tái mặt.

SMK

“Các đang ?” Một giọng lạnh lùng kèm theo một luồng nộ hỏa bay đến, cả tầng lầu dường như đóng băng. Ánh mắt Diệp Sâm lướt qua tay Vương Nhuệ đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Trình An Nhã, khẽ nhíu , ánh mắt băng giá sầm xuống, An Nhã nhanh chóng giật tay khỏi tay của Vương Nhuệ, yên lặng một bên.

Mấy cô thư ký run lập cập, sắc mặt của chủ tịch quả là cực kỳ đáng sợ.

Trần Doanh Doanh thấy Diệp Sâm, hai mắt phát tia sáng xanh, giống như sói hoang đói lâu ngày thấy miếng mồi béo bở , lập tức phô những gì nhất của , ánh mắt lấp lánh như tơ.

“Vương thiếu gia, nếu như đến đây để trêu ghẹo thư ký của , xin mời về, còn cô, Trình An Nhã, trong giờ việc đề nghị cô chuyên nghiệp cho.” Diệp Sâm sầm mặt bước văn phòng chủ tịch.

Trình An Nhã mỉm , ừ thì chuyên nghiệp, chuyên nghiệp, mới là chuyên nghiệp.

Trần Doanh Doanh liếc Trình An Nhã mắng một cách chế nhạo, vênh váo sải bước văn phòng của chủ tịch.

Cô nàng nhạt nhẽo.

Nếu Diệp Sâm mà thích loại con gái , cô sẽ vô cùng hoài nghi con mắt thẩm mỹ của .

Sau khi pha xong ba cốc cà phê, An Nhã đưa văn phòng, đang định , ánh mắt

Diệp Sâm sầm , lạnh lùng : “Cô Trình, cô đây .”

Điều 1 quy tắc của thư ký hỏa, phép nghi ngờ mệnh lệnh của cấp .

“Vâng.” Dù cô hiểu dụng ý của , nhưng vẫn yên lặng sang một bên, gã đàn ông lạnh lùng vô tình, sâu xa khó đoán, với chút đạo hạnh của cô, cứ ngoan ngoãn lời là hơn, tránh tai bay vạ gió.

Diệp Sâm Trình An Nhã ở gì?

Vương Nhuệ nhất thời đoán quan hệ giữa bọn họ, Diệp Sâm sâu xa khó lường như , ai cũng thể thấu. An Nhã “liệt mặt”, lúc nào cũng mang chiếc mặt nạ mỉm ngọt ngào, cũng thể đoán .

Trần Doanh Doanh vốn dĩ đang liếc mắt đứa tình với Diệp Sâm, kỳ vọng Diệp Sâm sẽ chú ý đến , thấy Trình An Nhã giữ ở , cô vô cùng ghe ghét đố kỵ. Con nhỏ c.h.ế.t tiệt, lúc nào cũng hỏng việc của cô .

Trình An Nhã thấy ánh mắt ghen ghét của Trần Doanh Doanh liền ngay cô đang nghĩ gì, cô khẽ thầm, bà chị nhanh nhanh siêu thị mua lấy cái giường, tắm rửa ngủ thôi, mơ còn nhanh hơn chút.

Doanh nghiệp Vương thị là doanh nghiệp sản xuất đồ dùng hàng ngày tên tuổi lâu đời trong thành phố A, quy mô nhỏ. Năm , do ảnh hưởng của khủng hoảng tài chính, doanh nghiệp Vương thị chịu tổn thất nghiêm trọng, Vương Nhuệ thị trường cổ phiếu thua lỗ ít, tiền vốn của công ty xoay chuyển đủ, chỉ thể cầu cứu MBS hi vọng cứu vớt vượt qua cơn bão táp.

“Chủ tịch, chúng một lượng công xưởng lớn và định, cũng những khách hàng trung thành, gian phát triển của doanh nghiệp lớn, Vương thị chỉ là tạm thời xoay chuyển tiền vốn, chỉ cần chủ tịch đầu tư, tin rằng, nhất định thể đưa Vương thị vận hành bình thường trở , đối với , đây là một chuyện vô cùng dễ dàng, cũng chẳng tổn thất gì, đúng ?” Vương Nhuệ nịnh nọt thuyết phục Diệp Sâm.

Đôi mắt sâu thẳm của Diệp Sâm rõ là cảm xúc gì, xem thành tích trong năm và quy hoạch năm của Vương Thị, ngón tay mảnh và dài chậm rãi gõ phách bàn, âm thanh quy luật gõ khiến cho quả tim của Vương Nhuệ đập thình thịch. Vương Nhuệ nuốt nước bọt, vô cùng căng thẳng Diệp Sâm.

Một câu của thể quyết định sự sống còn của Vương thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ba-xa-oder/chuong-3.html.]

“Chủ tịch, suy nghĩ thêm mà, Vương thị trong lĩnh vực nhiều ưu thế, tiền chúng cùng kiếm mà.” Trần Doanh Doanh nhõng nhẽo .

Giọng nhõng nhẽo khiến Trình An Nhã rùng một cái, từng tuổi đầu, cô đừng khiến buồn nôn ?

Trình An Nhã nghiêng đầu cánh tay của , da gà gai ốc nổi lên ầm ầm.

“Cô Trình, cô ý kiến gì?” Diệp Sâm ngẩng đầu, bất ngờ hỏi Trình An Nhã.

Ánh mắt chờ đợi của Vương Nhuệ rơi Trình An Nhã, y dùng ánh mắt “cô nhất định giúp Trình An Nhã.

Trần Doanh Doanh tức điên lên, dám cầu cứu Trình An Nhã mặt cô , chẳng là chẳng giữ thể diện gì cho cô ? Diệp Sâm lạnh lùng quan sát thái độ khó coi của hai , một lời, khóe miệng lạnh lùng khẽ nhếch lên.

Trình An Nhã cúi đầu khiêm tốn : “Chủ tịch, Trình An Nhã chỉ là thư ký, vấn đề mang tính quyết sách như , hỏi nhầm . Hơn nữa một sự việc đơn giản như hỏi thư ký, nếu truyền ngoài, giá cổ phiếu của MBS sẽ d.a.o động, An Nhã sẽ trở thành tội nhân mất.”

Diệp tam thiếu nheo mắt đầy nguy hiểm, lạnh lùng lướt Trình An Nhã, con nha đầu , bản lĩnh xỏ xiên cũng nhỏ, dám vô dụng.

như cô , một sự việc đơn giản như , là thư ký chính của , đến một chút kiến nghị cô cũng thể đưa , cô Trình, cô chắc thể đảm nhiệm công việc ?” Ngữ khí của Diệp tam thiếu còn lạnh hơn cả bộ mặt lạnh lẽo của .

“Nếu chủ tịch cố tình hỏi, An Nhã đành to gan , cứ coi như ý kiến tham khảo .” Trình An nhã : “Vương thị là công ty sản xuất đồ dùng hàng ngày tên tuổi, đúng là ít khách hàng lâu năm, hình tượng doanh nghiệp lâu nay , thiên về truyền thống, đây là ưu thế trong cạnh tranh của Vương thị. Thế nhưng những năm gần đây, Vương thiếu gia thường xuyên dùng tiền vốn của công ty để đầu tư thị trường cổ phiếu bất động sản, liên tục thua lỗ, nhưng vẫn trứng nào tật , chất lượng thương phẩm cũng còn như . Trong kinh doanh, đặc biệt là doanh nghiệp truyền thống, ăn định vẫn là nhất, đầu cơ thủ xảo như , nguy hiểm quá lớn, cho rằng MBS cho dù rót vốn, cũng thể cải thiện tình trạng mắt của Vương thị, ngược là lấy bánh bao ném chó, một trở .”

Trình An Nhã dám lấy IQ của con trai cô cá cược, Diệp tam thiếu – gã đàn ông thâm trầm sớm chủ ý, cố ý đẩy cô bia đỡ đạn mà thôi.

Thâm hiểm, đen tối.

Biến thái.

Đáng ghét, loại sếp như , thảo nào mà tâm lý của cấp cũng đều méo mó.

“Trình An Nhã, cô nhăng cuội, cô vu oan cho .” Vương Nhuệ thẹn quá hóa giận, bật dậy khỏi ghế sô fa, mắng nhiếc Trình An Nhã.

Khóe miệng Diệp Sâm nhếch lên một nụ , nha đầu , liệt mặt cũng đáng yêu đấy chứ, xem bộ dạng nghiêm túc phê phán Vương Nhuệ của cô , đáng yêu quá , trong lòng đang mắng cái gì nữa.

“Chủ tịch, đừng Trình An Nhã năng linh tinh, cô căm thù Vương Nhuệ khi xưa bỏ rơi cô mà chọn , cô cố tình trả thù Vương thiếu gia, chủ tịch đừng tin lời cô , cô ghen ghét chúng .” Trần Doanh Doanh dùng cặp mắt oán hận trợn mắt Trình An Nhã một cái,lập tức tỏ tội nghiệp phóng điện với Diệp Sâm,âm mưu cứu vãn bại đồ.

Nếu hai họ cầu cứu Diệp Sâm nên bọn họ mới gặp ở văn phòng,thì đến hình dáng của Vương Nhuệ và Trần Doanh Doanh cô đều quên sạch .

Ghen ghét?

Đùa gì kỳ ?

Các từ xuống ,từ trong ngoài gì để khác ghen ghét chứ?

Diệp Sâm khẽ nhướn mày, bỏ rơi? Bọn họ từng là tình nhân? Diệp thiếu tam nheo mắt, nhớ hôm đó thấy cảnh cô và Dương Triết Khôn mật dùng bữa với , nữa nữa châm biến: “Cô Trình, thế giới tình cảm của cô cũng phong phú thật đấy.”

Trình An Nhã khiêm nhường cúi , nở nụ rạng rỡ : “Chủ tịch , thế giới tình cảm của chủ tịch muôn màu muôn vẻ như thế, là cấp như nếu thua kém sẽ chê cho coi.”

Ý ông chủ như ghê gớm như , kẻ nô tài dám thua kém.

Khóe mắt Diệp Sâm giật giật, ánh mắt Trình An Nhã trừng trừng tỏa luồng sát khí, tại thể dùng nụ rạng rỡ như để một câu ác độc như thế.

Một mũi thấy máu.

Dường như liệt mặt , ngoài mỉm vẫn là mỉm , lời thốt khiến khác bốc hỏa, điều nụ của quá ngọt ngào, lời cũng đều là thật, nổi giận cũng chẳng giận từ .

“Vương thiếu gia, xem, đến cả thư ký của cũng rót vốn đầu tư là về, chỉ đành chờ đợi hợp tác của chúng thôi, cô Trình, tiễn khách.”

Vương Nhuệ và Trần Doanh Doanh cam tâm, vẫn còn tiếp tục thuyết phục, ánh mắt lạnh lẽo của Diệp Sâm quét qua họ một lượt, lập tức cả gian tràn một sức trấn áp đáng sợ, khiến khác thần kinh lập tức căng cứng.

Anh cứ lặng lẽ đó, gương mặt tuấn tao nhã lạnh lùng, ánh mắt băng giá, một lời, thứ khí chất bá đạo vương giả khiến tất cả đều cảm thấy áp lực.

Một điềm tĩnh, lòng đen tối như Trình An Nhã còn cảm thấy tên biến thái quả thật đáng sợ.

Người đàn ông , mạnh mẽ đến mức khiến khác kính sợ.

Gương mặt yêu nghiệt như thật là lãng phí, nếu như nhiều hơn sẽ hấp dẫn hơn nhiều, chừng trái tim cô mà rung động sẽ dắt theo cả con trai mà chạy theo cũng nên.

“Vương thiếu gia, cô Trần, mời.” Trình An Nhã lễ phép mời bọn họ ngoài.

“An Nhã, thật quá thất vọng về cô.” Vương Nhuệ giận dữ trợn mắt cô, dường

như giúp là một tội ác cực kỳ nghiêm trọng.

Loading...