BÁC SĨ LĂNG ĐANG CỐ GẮNG - Chương 5 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:01:24
11
Lúc , tình cờ tiếp nhận một bệnh nhân xử lý vết thương ngoài da, Dư Lộc.
Cô mới định cảm xúc.
khi thấy chiếc vòng tay tay , chính là cái Lăng Tiêu đăng lên WeChat, cô lập tức mất kiểm soát nữa.
“Hóa là cô! Hóa là cô! Cô tiếp cận là để trả thù ?”
ấn cô xuống giường bệnh: “Bác sĩ đang kiểm tra đừng cử động lung tung, máy móc đắt, cô đền nổi .”
vô tình ấn trúng vết thương của cô , khiến cô đau đến mức kêu la thảm thiết.
Đến khi bình tĩnh , cô ngoan ngoãn hơn ít.
Rất nhanh đó, cô lấy lý trí.
Biết là kẻ dễ bắt nạt, cô lạnh: “Đáp án của Lục Nghiêu đêm đó, chắc khiến cô đau lòng lắm nhỉ?”
“Cô nên hiểu rõ, cô và vốn dĩ cùng đẳng cấp.”
“ là theo đuổi suốt năm năm nhưng thể , còn cô chỉ là kẻ tự đưa đến cửa.”
“Vị trí của cô và trong lòng khác biệt một trời một vực. Tình cảm thời niên thiếu là thứ nhất.”
“Dù hai kết hôn, cũng sẽ mãi mãi khắc sâu trong tim .”
Cô thông minh.
Mỗi câu đều như d.a.o găm, nhắm thẳng tim .
Chỉ là, giờ đây còn để tâm nữa.
Thấy mặt đổi sắc tiếp tục kiểm tra cho cô , cô hạ thấp giọng, tăng thêm cường độ công kích: “Cô ? Đêm đó khi cô , đưa về nhà, còn ngủ nhà .”
“Khi cô trằn trọc khó ngủ, đang bên cạnh ngủ say như c.h.ế.t đấy.”
“Đó chính là đàn ông cô yêu suốt ba năm.”
“Nói cũng , mặc dù khiến cô tổn thương, nhưng thật cô nên cảm ơn mới .”
“ giúp cô rõ con , ?”
nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Dư Lộc đắc ý:
“Vừa nãy còn bình thản lắm mà, thế, diễn nổi nữa ?”
lắc đầu, trầm ngâm một lát, một tờ đơn, đưa cho cô .
“Siêu âm cho thấy tuyến v.ú bên của cô một khối u, loại trừ khả năng ung thư vú.”
“ khuyên cô nên sinh thiết để xác nhận thêm.”
Nụ của Dư Lộc đông cứng .
“Cô… cô gì? Cô đang dọa ?”
thản nhiên trả lời:
“Cô nghĩ nhiều , rảnh như .”
dậy, dọn dẹp máy móc, khử trùng, vứt rác.
Tâm trạng vô cùng định.
Thậm chí, còn quên đưa giỏ hoa quả bàn cho cô : “Đây là do gây thương tích cho cô gửi tặng, nhớ mang về nhé.”
“Nói cũng , dù cô khiến tổn thương, nhưng thật cô nên cảm ơn mới .”
“ giúp cô phát hiện căn bệnh , ?”
Dư Lộc sững sờ, hai tay buông thõng.
Giỏ hoa quả rơi xuống, trái cây văng đầy đất.
12
Ngày Lục Nghiêu đến bệnh viện tìm , trời nắng .
Giờ nghỉ trưa, bệnh viện hiếm khi mới yên tĩnh một lúc.
Thấy chỉ , Lăng Tiêu bèn than thở tức ngực, tim đập nhanh, nài nỉ kiểm tra cho .
Không đợi đồng ý, tự tiện đóng cửa , cởi áo blouse trắng, lên giường.
Từng chiếc từng chiếc, chậm rãi cởi cúc áo sơ mi.
Bình thường, mặc đồ trông khá gầy, đến khi cởi mới phát hiện lớp sơ mi cấm dục là một bộ n.g.ự.c rắn chắc.
Thấy yên động đậy, thúc giục: “Sao thế, bác sĩ Sơ? Bắt đầu chứ.”
nghiêm túc :
“Kiểm tra lồng n.g.ự.c thôi, cần cởi cúc áo đến tận bụng.”
Lăng Tiêu "ồ" một tiếng, chậm rãi cài mấy cúc áo phía , che tám múi cơ bụng hảo.
khử trùng thiết , thoa gel bôi trơn.
Khi đầu dò chạm lồng n.g.ự.c , cơ thể anhkhẽ run lên.
Nhịp thở cũng trở nên gấp gáp hơn.
“Bác sĩ Lăng, đừng căng thẳng, thả lỏng nào.” mỉm .
cầm thiết , chậm rãi di chuyển n.g.ự.c .
Bốn bề yên tĩnh đến lạ.
Lông mi Lăng Tiêu khẽ rung, khuôn mặt cũng dần đỏ lên.
Chậc, yếu đuối thích đùa.
lúc , bác sĩ Vương ở phòng bên xông .
“Bác sĩ Sơ đây ?”
Vừa cửa, thấy vị thiên tài học thuật lạnh lùng, cấm dục của khoa đang bên cạnh , áo sơ mi mở toang để lộ lồng n.g.ự.c rắn chắc
Bác sĩ Vương đau đớn nhắm mắt .
Lăng Tiêu dậy, cài kín cúc áo.
Gương mặt lập tức trở về vẻ lạnh nhạt như thường ngày.
cố nhịn , hỏi:
“Có chuyện gì thế, bác sĩ Vương?”
Bác sĩ Vương nhắm mắt đáp:
“Dưới lầu một chiếc BYD biển xanh, chở đầy hoa.Hình như là đến tìm bác sĩ Sơ.”
sững sờ.
Đẩy cửa sổ xuống, quả nhiên là Lục Nghiêu.
Dạo gần đây, như chó cùng rứt giậu, chạy khắp nơi tìm .
Thậm chí còn đăng ký khám để gặp .
ăn năn hối hận, lóc thảm thiết một hồi, chỉ bình tĩnh khuyên sang khoa thần kinh kiểm tra não.
Rõ ràng, vẫn từ bỏ.
Lúc , lầu, phía là một biển hoa rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bac-si-lang-dang-co-gang/chuong-5-het.html.]
Lục Nghiêu thấy qua cửa sổ, lập tức bắt đầu màn tự thú đẫm nước mắt:
“Hôm đó uống quá chén, đến khi tỉnh thì chuyện quá muộn. Mỗi giây mỗi phút đều hối hận nguôi.”
“Sau khi bình tĩnh suy nghĩ, nhận đó chẳng qua chỉ là chấp niệm yêu mà suốt nhiều năm qua mà thôi.”
“Đến khi mới phát hiện… hóa yêu nhất, từ lâu là em.”
“Sơ Đường, em thể tha thứ cho ?”
“Cho cơ hội theo đuổi em nữa, như đây, ?”
Anh bằng ánh mắt nóng bỏng.
Ngày , từng nghĩ, cảnh tượng Lục Nghiêu lầu bày biển hoa tỏ tình với Dư Lộc sẽ như thế nào.
Khi đó, chắc chắn sẽ rực rỡ, ánh mắt đầy vẻ ngượng ngùng và vui sướng của mối tình đầu chớm nở.
Chứ là bộ dạng giằng xé đau khổ như bây giờ.
Con , thể cái , cả cái .
sang với bác sĩ Vương: “Ai bảo là tìm ? Rõ ràng là đến quấy rối bệnh viện của chúng .”
“Mau gọi bảo vệ xử lý , đừng để giở băng rôn chụp ảnh đăng lên mạng, đến lúc đó thì toi thật đấy.”
Thành phố đang phấn đấu đạt danh hiệu văn minh.
Bác sĩ Vương thì lập tức hoảng hốt, vắt chân lên cổ chạy gọi bảo vệ.
Lục Nghiêu còn kịp mở băng rôn thì một nhóm bảo vệ ghì chặt xuống đất.
Anh cố ngẩng đầu, cầu cứu .
liếc lên thì thấy Lăng Tiêu đang cạnh .
Hai mắt đỏ hoe, phẫn nộ nghẹn ngào chửi ầm lên:
“Thằng khốn , mày đúng là mưu đồ, vùng lâu như chỉ để cướp của tao…”
“Lăng Tiêu! Xuống đây! Là đàn ông thì lăn xuống đây!”
Anh la hét, càng giống kẻ quấy rối hơn.
Bác sĩ Vương quát lên: “Bịt miệng ! Đừng để ầm lên!”
Lục Nghiêu lập tức dán băng keo y tế miệng, áp giải về phòng bảo vệ.
thở phào một , đóng cửa sổ .
Quay đầu thì thấy Lăng Tiêu tiếp tục cởi cúc áo .
Anh đó, vẻ mặt tiếc nuối, còn chút… e lệ?
“Vừa nãy, vẫn xem xong mà.”
Anh kéo tay , đặt lên n.g.ự.c .
“Bác sĩ Sơ, em thử xem tim đập loạn …”
Ngoại truyện
Lăng Tiêu x Lục Nghiêu - Nhật ký trò chuyện
📅 Ngày 23 tháng 9 năm 2021
Bạn thêm đối phương bạn bè.
Lăng Tiêu: [?]
Lục Nghiêu: [Xin phiền, là Lục Nghiêu, bạn của Dư Lộc.]
[ hỏi một chút, Dư Lộc ở Đức… vẫn chứ?]
Lăng Tiêu: [Dư Lộc là ai?]
Lục Nghiêu: [... Chính là cô gái theo đuổi đến Đức .]
Lăng Tiêu: [Có nhiều lắm, thể nhớ hết . Không chuyện gì quan trọng thì xóa nhé, gặp .]
Lục Nghiêu: [...]
Lăng Tiêu: [Đợi chút, avatar của là gì ?]
Lục Nghiêu: [À, là và bạn gái .]
Hai mươi phút -Lăng Tiêu âm thầm xem kỹ từng bài đăng trang cá nhân của Lục Nghiêu-
Lăng Tiêu: [Anh bạn gái , mà còn quan tâm đến cuộc sống của cô gái khác ?]
Lục Nghiêu: [Cũng là kiểu quan tâm đó. Chỉ là hôm nay là sinh nhật của , bạn gái chuẩn một bất ngờ cho , khiến một sinh nhật hạnh phúc nhất trong đời.]
[ quá hạnh phúc , nhớ đây khi theo đuổi Dư Lộc, như lạc mất bản .]
Lăng Tiêu: [Vậy đang khoe tình yêu và khổ khác ?]
Lục Nghiêu: [Haha, chỉ là uống nhiều , cảm xúc dâng trào. Trước đây ghét cô , oán hận cô , nhưng giờ buông bỏ, cũng hy vọng cô sẽ đạt điều mong và sống . Hóa khi bao quanh bởi tình yêu, sẽ cho cả thế giới một khuôn mặt tươi sáng. dễ thương.jpg]
Lăng Tiêu: [Mặt đen.jpg]
Lục Nghiêu: [Được , thấy thoải mái hơn , chúng xóa bạn nhé, cảm ơn vì lắng .]
Lục Nghiêu: [Icon gì thế?]
Lăng Tiêu: [Ý là, trạng thái của đúng. Anh còn quan tâm đến cô , thì rõ ràng là quên cô mà.]
Lục Nghiêu: [Không, nghĩ buông bỏ .]
Lăng Tiêu: [Không, buông bỏ.]
Lục Nghiêu: [...]
Lăng Tiêu: [Thật đấy, tin , là trong cuộc, còn chỉ là ngoài cuộc. Sâu trong trái tim , yêu nhất vẫn là Dư Lộc. À, , Dư Lộc là ai nhỉ?]
Lục Nghiêu: [Gửi ảnh. Là cô .]
Lăng Tiêu: [Xinh quá, thật sự xinh . Một cô gái tuyệt vời như thế , bỏ cô ?]
Lục Nghiêu: [... Nếu cô thật sự như … cô theo đuổi lâu như mà đồng ý cô ?]
Lăng Tiêu: [ á, chủ yếu là... thể khỏe, hiểu đấy. Sợ lỡ mất hạnh phúc của cô gái, nên chấp nhận ai cả.]
Lục Nghiêu: [Thế , thật là khổ.]
Lăng Tiêu: [ , nên càng mong một thể khỏe mạnh như sẽ dũng cảm theo đuổi hạnh phúc của .]
[Anh và Dư Lộc trở thành một đôi, đó là điều mong nhất.]
Lục Nghiêu: [ yêu bạn gái …]
Lăng Tiêu: [Không, chỉ tạm thời cảm động thôi, đang hạnh phúc mắt mờ mắt. Hơn nữa, bạn gái ... trông cũng bình thường, ai cũng nên chọn thế nào mà.]
Lục Nghiêu: [Anh bảo cô bình thường á? Lần đầu gặp mặt, lúc cô chủ động tiếp cận , tim hồi sinh , ?]
Lăng Tiêu: [Cô chủ động tiếp cận ? Được , hiểu .]
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Lục Nghiêu: [Không , chuyện với xong, đầu óc loạn hết cả lên.]
Lăng Tiêu: [Loạn là đúng . Loạn chứng tỏ trong lòng chuyện. Bạn , cố lên, đừng quên bản , đừng dễ dàng bỏ qua Dư Lộc.]
Lục Nghiêu: [Hả?]
Lăng Tiêu: [Đừng quên, nếu và Dư Lộc thể với , sẽ là vui vẻ nhất.]
Lục Nghiêu: [... Được .]