Bạch Liên Hoa Chọc Nhầm Thánh Cà Khịa - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:47:19
Người đại diện cũng lo lắng, tìm khắp nơi mà vẫn thấy.
Đến nửa đêm, vẫn tìm kịch bản.
Sáng hôm , khi ngoài, gặp Kiều Nghiên. Thường thì quan tâm đến cô , nhưng hôm nay Kiều Nghiên với , điều khiến khá bất ngờ.
Chỉ là nụ của cô mà trông vẻ khiêu khích quá.
Một cái liếc mắt hiểu ngay, kịch bản chắc chắn là cô lấy mất, vì thế thể tìm .
Kiều Nghiên mỉm , bước đến gần , nhẹ nhàng : “Trông cô vẻ đang lo lắng nhỉ, mất cái gì ?”
“ đừng là kịch bản nhé, đạo diễn Tôn yêu cầu nghiêm khắc đấy, nếu cô thể diễn thì sẽ gặp rắc rối đấy.”
Nói xong, cô rời .
theo bóng dáng cô , chỉ lạnh.
Đạo diễn Tôn là một đàn ông trung niên, toát lên khí thế mạnh mẽ.
Chỉ là trông ông vẻ mệt mỏi, quầng thâm mắt rõ rệt, tinh thần sa sút thấy rõ.
Khi ông đến, các nhân viên theo khá đông.
Mọi đồng loạt dậy chào hỏi, ông chỉ gật đầu đáp từng , đến khi thấy thì nhíu mày.
liếc quanh một vòng, ai cũng đang chăm chú cầm kịch bản, chỉ riêng cầm điện thoại, trông vẻ lạc lõng.
Thẩm Diễm Như vội lên tiếng giải thích: “Đạo diễn Tôn, đây là Lộc Lộ. Hôm qua cô … lỡ mất kịch bản, nhưng cô bé chăm chỉ, diễn xuất cũng .”
Đạo diễn Tôn đáp lời ngay.
Một lúc , ông lạnh giọng : “Diễn viên trẻ bây giờ chỉ xem nghề như công cụ kiếm tiền, dựa đàn đàn chị mà hề tôn trọng công việc của . Như là đang mất danh dự của nghề diễn!”
“Trong phim của , chấp nhận những kẻ như !”
Thẩm Diễm Như phần lúng túng, định gì đó nhưng đạo diễn Tôn rời .
Dù là ai cũng nhận ông đang ám chỉ , tinh thần trách nhiệm và thái độ chuyên nghiệp.
Người quản lý phía ống kính, hoảng tức, lặng lẽ quan sát .
Bình luận màn hình bắt đầu dày đặc, lẫn lộn ít fan của Kiều Nghiên.
“Đạo diễn Tôn đúng! Diễn viên vứt kịch bản chẳng khác nào chiến sĩ vứt vũ khí, còn mặt mũi nào mà biện hộ?”
“Đừng là mất kịch bản thật nhé? Rõ ràng chỉ là cái cớ thôi!”
“Bị nghiệp quật đấy! Hôm qua dám mắng chúng vì Kiều Nghiên, giờ thì đáng đời. Loại nên cấm sóng!”
“Hôm qua còn thấy cô cũng , nhưng giờ thì hết nổi. Diễn viên mà tinh thần chuyên nghiệp, lên hình nhờ nhan sắc thì xem chán lắm . Thôi, bỏ theo dõi .”
Kiều Nghiên liếc , khóe miệng nhếch lên một nụ đầy đắc ý.
Lần , cô dám chủ động lên tiếng, lẽ sợ chọc tức.
cũng chẳng bận tâm, tiếp tục xuống chơi điện thoại.
Đoạn Nam Đình bước đến an ủi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-lien-hoa-choc-nham-thanh-ca-khia/chuong-5.html.]
“Lát nữa sẽ chuyện với đạo diễn Tôn. Trước đây từng hợp tác với ông , con cũng tệ, chỉ là tính tình … thẳng thắn.”
Đọc truyện tại monkeyD, page Xanh Xao.
cảm ơn :
“Không , lát nữa lên sân khấu, ông sẽ còn giận nữa.”
Kiều Nghiên nhịn nhạo:
“Lộc Lộ, cô còn tỉnh ngủ ?”
: “Trĩ ——”
Mặt cô lập tức tái xanh, cứng họng ngay tức khắc.
vẻ mặt vẫn phục, cứ trừng mắt như g.i.ế.c .
---
Chương trình hôm nay thiếu khách mời, nên nhanh đến lượt Kiều Nghiên lên sân khấu.
Có thể thấy cô chuẩn kỹ, lời thoại thuộc làu làu, ngoài một chỗ quên lời thì chung đều đáng khen.
Đạo diễn Tôn gật đầu, nét mặt cũng dịu :
“Không tệ, diễn viên tinh thần như .”
Xanh Xao
“Vài ngày nữa, cô đến chỗ thử một cảnh khác.”
Kiều Nghiên mừng rỡ đến mức miệng khép .
Bình luận bắt đầu rầm rộ:
“Nghiên Nghiên đúng là một! Còn cái gì mà Lộc Lộ, đến xách giày cho cô cũng xứng!”
“Nhân vật chắc chắn là của Nghiên Nghiên! Các chị em, cày tương tác nào!”
“ thấy chắc . từng xem Lộc Lộ diễn , dù chỉ là mấy vai nhỏ chẳng bao nhiêu đất diễn, nhưng cô khí chất lắm.”
“Fan của Lộc Lộ ở thế? Biến nhanh !”
---
“Lộc Lộ, mau chuẩn !”
thoáng qua bình luận, đó theo nhân viên bước lên sân khấu.
Vừa thấy , sắc mặt đạo diễn Tôn lập tức trầm xuống.
Ông cau mày, thèm lấy một cái, chỉ phất tay qua loa hiệu bắt đầu.
nhớ phân đoạn của —cảnh thứ mười sáu. Nhân vật nữ chính xuyên về cổ đại, giả nam trang trở thành văn của Đại Lý Tự, cùng nam chính điều tra một vụ án.
cất giọng:
“Tuyết Mai từ đến nay g.i.ế.c bằng cách lột da mặt, m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe t.h.i t.h.ể tái nhợt. Hắn tạo khung cảnh tuyết trắng vương đầy hoa mai đỏ, khiến nạn nhân c.h.ế.t trong kinh hoàng. kỹ thuật tinh xảo, ngoài lớp da lột, nạn nhân hề vết thương nào khác.”
“Thế nhưng vết thương thô ráp, bầm tím. Chắc chắn do Tuyết Mai tay!”