Bạch Nguyệt Quang Của Phu Quân Gi.ết Tới Nơi Rồi - 5.
Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:22:32
(Mọi ơi, do nhầm nên 4 chương đầu dịch nhầm tên nữ chính là Tạ Uyển Uyển ạ. Hiện sửa hết ạ. Tên đúng của nữ chính là Tạ Uyển Vãn nhé. Với những bạn theo dõi từ đầu chắc sẽ thắc mắc. Lần nữa xin vì sự sai sót ạ! :( )
5.
Ta một giấc mơ. Trong mơ, thấy mẫu giúp chải đầu, khuyên nhủ nên kiềm chế tính khí, còn mơ thấy mỉm bái thiên địa cùng lang quân như ý trong hỷ đường náo nhiệt. khi ngẩng đầu lên, nhốt trong gian phòng u tối, cách nào cũng thể thoát .
Khóc lóc, kêu gào đều vô dụng, dùng kiếm bổ đôi cũng chẳng suy suyển. Rồi bất thình lình cánh cửa mở toang, một tiến đến, khóa giường. Hắn với bằng giọng điệu hạ cố: “Tạ Uyển Vãn, cưới cô.”
Ta giật tỉnh giấc, mồ hôi lạnh túa .
Lục Chi ở bên, tim đập liên hồi như trống dập. Ngước mắt trời sáng. Bên ngoài cửa sổ vẫn còn vọng tiếng mưa rơi tí tách, lạnh tràn thẳng phổi tạng.
Ta rời khỏi Phương phủ hơn hai tháng, giờ là cuối thu.
Cốc cốc cốc, gõ cửa.
Ta hỏi: “Ai đó?”
Giọng Hà Kinh vang lên: “Tạ công tử dậy ? Còn dậy thì cơm nguội mất đấy. Ta đặc biệt ngoài mua, ngươi chắc chắn sẽ thích.”
“Đến ngay đây.”
Lục Chi nhanh chóng mang nước nóng cho rửa mặt và lén với : “Trời còn sớm, nhóm cô gia vẫn dậy ạ.”
Ta gật đầu, quyết định ăn xong sẽ lập tức khởi hành.
Sau khi thu xếp hành lý và trả phòng, ăn sáng bếp lò nhỏ chủ quán bắc lên. Trong nồi treo là cháo trắng đang sôi. Hà Kinh múc cho và Lục Chi mỗi một chén cháo nóng, còn gắp thêm hai đũa dưa leo muối và vài lát thịt muối, mở giấy dầu, bên trong chính là bánh đậu đỏ bốc nghi ngút. Hắn nhướn mày với vẻ mặt chờ đợi khen thưởng.
Ta cong mắt , thấp giọng cảm ơn. Trong thời gian đồng hành, sớm tinh tường sở thích của . Cắn một miếng, vị ngọt từ đậu đỏ cùng độ mềm của bột gạo hòa quyện , ấm lòng, ấm bụng, mà ngon hơn cả quán ở Vân Châu. Mắt sáng rỡ, liền truy hỏi mua ở . chỉ híp mắt vẻ thần bí và chịu cho , còn bảo rằng đổi bánh đậu đỏ lấy rượu của .
Khi mở hành lý của , mà đến ba túi bánh đậu đỏ lớn và một bình rượu gạo ngọt.
Lục Chi chào thua hết. Nàng bảo giúp bọn đánh xe khi đến trấn tiếp theo sẽ mua rượu cho .
Trước lúc ngoài, Hà Kinh lục tìm và lôi một chiếc áo choàng từ đống hành lý của đưa cho Lục Chi, rằng bên ngoài đang mưa, tiểu cô nương đừng để cảm lạnh.
Lục Chi ngờ Hà Kinh lo nghĩ cho một nha nhỏ bé như nàng. Nàng đưa áo choàng cho nhưng dám vạch trần giả nam, nên vô cùng khó xử. Ta bèn chủ động khoác lên cho nàng, duỗi tay chọc trán: “Đi thôi tiểu nha đầu . Nhìn dáng vẻ mỏng manh của xem, kéo chân chúng nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-nguyet-quang-cua-phu-quan-giet-toi-noi-roi/5.html.]
Hà Kinh đặt tay lên vai phụ họa ép chặt bảo chứng: “Yên tâm , chủ của ngươi sẽ lạnh . Nếu lạnh thì rúc lòng là .”
Ta huých tay , khẩy : “Ta và Lộ Chi trong xe ngựa thấy lạnh, ngược Hà thiếu hiệp ở ngoài đánh xe, gió mạnh mưa to, chớ để c h ế t cóng.”
Hà Kinh hí hửng đuổi theo: “Ồ, Tạ công tử lo lắng cho ?”
Ta khom , đang vài câu châm chọc, chợt liếc mắt thấy Phương Tư Viễn đang lặng lẽ ở lan can lầu hai, cúi đầu chúng huyên náo bên . Trong tiệm thắp đèn, nơi mờ tối từ bao giờ. Ta biểu cảm, cũng suy đoán.
Bảy năm qua, vẫn luôn đoán tâm tư , nghĩ cách vui, khiến cho đừng mang bộ mặt lạnh lùng đối diện nữa, mà gần gũi hơn một chút. như một hòn đá chai lì với nhiệt độ, từng dễ chịu với . Tính khí với ngoài còn đỡ hơn một tí, mặt cực kỳ tệ, luôn gọi cả họ lẫn tên , hề tôn trọng dù chỉ một chút.
Kể cả hầu trong phủ cũng dám gọi thẳng tên “Tạ Uyển Vãn” lưng .
Nay chúng là phu thê hòa ly, hà tất dây dưa thêm nữa.
Ta xem như thấy , xoay bước lên xe ngựa, tiếp tục hành trình về phía nam.
Hà Kinh là một tay lái giỏi. Dù đường lầy lội khó nhưng xe ngựa của bọn đều băng băng vượt qua, tốc độ còn nhanh hơn một chút so với xe ngựa thông thường. Đến tối tới huyện kế tiếp. Với kinh nghiệm hành tẩu giang hồ thượng thừa, nơi đây núi non hiểm trở, dân cư thưa thớt, thường thổ phỉ xuất hiện, chúng nên nán lâu mà nhanh chóng đến thị trấn sầm uất hơn.
Đáng tiếc, còn bước trấn, chúng đụng bọn thổ phỉ. Hà Kinh vốn đánh một trận, nhưng trông thấy vài tiểu cô nương đang trói lưng ngựa của bọn chúng, bèn lén hiệu, bảo phối hợp cùng , cứu quan trọng hơn.
Hắn hiểu ý, bèn xuống xe, vỗ lên ngựa để nó chạy . Về phần , bảo Lục Chi đến nơi an đợi chúng , vờ kinh sợ mà ngã khỏi xe, còn cố ý bạc vàng trong túi rơi vương vãi. Sau đó, nhặt chạy, giả là công tử nhà giàu đang cố tình che giấu của cải.
Quả nhiên, đám thổ phỉ mắc mưu. Bọn chúng bao vây và bắt trói . Hà Kinh cũng thu kiếm, soát , thảm hại hệt .
Hắn mắng là công tử bột chẳng tích sự gì, chỉ tổ liên lụy , với bọn thổ phỉ, rằng chỉ là một tên phu xe, rằng thể tiết lộ gia cảnh của và trợ giúp bọn chúng lấy tiền chuộc. Không hổ là hành tẩu giang hồ, kỹ năng diễn xuất điêu luyện.
Bọn thổ phỉ căn bản chẳng tin , bởi vì khuôn mặt ngọc cùng y áo hoa lệ chỗ nào giống một phu xe?
Ta đang định mắng thì tiếng tên thổ phỉ trói hô to: “Nhị ca, đây là nữ nhân!”
Lời mắc ngẹn trong cổ họng, tai đỏ bừng… Lúc trói , tên thối tha chạm chỗ nên chạm!
Ở đây có một rổ Pandas
Hà Kinh sửng sốt trong nháy mắt, thuận thế ứng biến: “! Nàng chính là bỏ nhà theo ! Thật ngu ngốc . Trông thấy liền si mê, còn mua y phục đắt đỏ đến thế cho , sợ nàng tiền chắc!”
Chứng kiến loạt xử lý trơn tru như mây bay nước chảy của , khỏi khiến trợn mắt há mồm kinh ngạc.