BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA PHU QUÂN, LIỆU CÓ ĐỊCH NỔI MƯỜI VỊ GIAI NHÂN - 10
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:33:04
Thấy đáp, càng đắc ý:
“Phu vi thê cương! Ngươi điều thì quỳ xuống nhận , nể tình xưa còn tha cho một !”
Hắn vểnh cằm, khiêu khích …
Nào ngờ chọc tổ kiến lửa.
lúc đó, đại tỷ đến đón nhập doanh, trọn câu.
Mặt nàng đen như đáy nồi, tay siết nắm răng rắc.
Tạ Vân Hiên vẫn còn sợ, tiếp tục tuôn lời:
“Dù ngươi lấy lòng tổ phụ tổ mẫu thì ? Ngươi là vợ ! Trên đời từng chuyện thê tử lấn át trượng phu! Ngươi chẳng qua là con kiến trong tay …”
“Ta bóp một cái, là chết!”
“Ồ?”
Một giọng nữ lạnh lẽo vang lên:
“Ngươi bóp c.h.ế.t ai?”
Ta thấy đại tỷ, vội thu lời chửi, mắt đỏ hoe, nấp lưng nàng, nghẹn ngào mách tội:
“A tỷ… bóp c.h.ế.t ...”
Nhị tỷ , nở nụ tỏng.
Đại tỷ mặt mày đen kịt, trực tiếp rút trường thương, dí thẳng trán Tạ Vân Hiên:
“Tạ công tử bóp c.h.ế.t Tiểu Cửu, hỏi cây thương của ?”
Giữa bao tỷ , khí thế của đại tỷ là bá nhất.
Nàng từng trận thật, m.á.u tươi từng nhuộm áo giáp.
Tạ Vân Hiên nàng chằm chằm, mồ hôi lạnh tuôn ròng ròng.
“Hiểu… hiểu lầm thôi…”
đại tỷ chẳng buồn giải thích, một tay bịt miệng , tay xách ngược như xách gà.
Tạ Vân Hiên đỏ mặt tía tai cũng giãy .
Nàng chẳng thèm nhiều, lôi thẳng đến doanh trại.
Ta bóng lưng họ xa dần, lặng lẽ ném ánh mắt thương hại.
Nhị tỷ khoác vai :
“Tạ Vân Hiên gây chuyện gì mà chơi dữ ? Da dẻ thế … vô doanh trại thì xong đời!”
Ta vỗ tay nàng, lau lệ còn sót mi mắt, nhàn nhạt :
“Có ? Hắn… tự chuốc lấy cả thôi.”
Rồi thong thả bước phủ, chỉ để một câu:
“Gần đây phủ thuê đầu bếp từ Kim Lăng, nấu món chính ngon. Lát nhớ cho đại tỷ nếm thử.”
Đánh mệt , bồi bổ chứ!
Nhị tỷ chẳng thèm thương ai nữa, nghĩ tới món ngon liền bước theo phủ.
24
Ta cùng Lâm Lăng thật sự quá rảnh rỗi.
Bèn mua hai cái viễn kính Tây Dương, mang vùng ngoại ô kinh thành lén theo dõi cảnh đại tỷ “huấn luyện” Tạ Vân Hiên.
Chỉ là… Tạ Vân Hiên quá kém cỏi.
Đại tỷ còn kịp tính sổ tư thù riêng, ném cho khác quản lý.
Ấy mà đến cả mấy bài huấn luyện sơ đẳng nhất, cũng chịu nổi.
Ngày nào cũng thành nhiệm vụ, phạt đến mức ăn cơm.
Rốt cuộc, một ngày đói đến mức bật giữa sân doanh.
Lâm Lăng nhíu mày, chẳng hiểu nổi:
“Nói thật, năm xưa với Thẩm Dung Nguyệt trúng ở điểm nào ?”
Ta đáp một cách thản nhiên:
“Tiền.”
“…”
Không lâu ...
Tạ Vân Hiên chịu hết nổi.
Liên tiếp mấy phong thư, cầu xin lão phu nhân đưa trở về.
Trong thư, lời văn thống thiết, kể lể các nỗi khổ sở trong doanh trại.
Hắn từ lúc tới nơi đến giờ một ngày no bụng.
Hắn nhận thua, cam đoan khi hồi phủ sẽ chăm chỉ sách, học Tứ thư Bát cổ, quyết chí khoa cử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-nguyet-quang-cua-phu-quan-lieu-co-dich-noi-muoi-vi-giai-nhan/10.html.]
Lão phu nhân trong lòng vẫn thương cháu.
Thấy cháu nội khổ cực như , quả thật mềm lòng.
Không !
Ta lập tức tay, tung một đòn mạnh:
“Những ngày qua, con dâu cũng nhận thư của phụ . Người phu quân thiên tư võ học xuất chúng, nếu siêng năng rèn luyện, phong hầu bái tướng cũng chẳng chuyện viễn vông.”
“Phụ bảo cứ yên tâm, chờ ngày sắc phong là đủ.”
Ta khẽ mỉm đầy áy náy:
“Tất nhiên, con dâu màng đến danh hiệu gì, chỉ hy vọng Khoan ca nhi hưởng chút ánh sáng từ phụ nó.”
“Không chỉ Khoan nhi, phủ còn bao nhiêu hài tử. Nếu phu quân chí, thì việc hôn sự mai của bọn nhỏ cũng dễ dàng hơn nhiều.”
Khoan nhi vô cùng phối hợp, trong lòng lão phu nhân, phồng má thổi một bong bóng nhỏ.
Đáng yêu đến độ lão phu nhân suýt tan chảy trong tim.
Bà chép miệng, gật đầu:
“Nói lý, Vân Hiên cứ nên tiếp tục luyện…”
Không chỉ , bà còn bàn bạc xong xuôi kế hoạch đưa chiến trường lập công vì con trai.
Lâm Lăng đến đau bụng:
“Giờ tính là… đang thuê cho con trai bọn ?”
Ta ăn một quả vải, vị ngọt thanh mát lan trong miệng, gật đầu hài lòng:
“Tất nhiên .”
“Đó cũng là giá trị duy nhất còn sót của .”
25
Nửa năm .
Tạ Vân Hiên thừa lúc để ý, liền bỏ trốn.
Đại tỷ giận đến đỏ mắt, lập thề bắt về bằng .
còn kịp xuất môn...
Hắn lão phu nhân cho trói gô đem trả về doanh trại.
Thì khi đào ngũ, chạy thẳng về Thái phó phủ, định dựa dẫm lão phu nhân cầu che chở.
Chẳng ngờ nửa năm qua, liên tục đưa Khoan nhi đến gặp bà, mỗi đều thuận tiện "rót vài lời".
Lão phu nhân giờ cũng ngộ : Tạ Vân Hiên những năm sống quá sung sướng .
Cũng nên sức vì con cháu một .
Thế nên hôm , bà chút do dự, tiễn quân doanh.
Lúc đưa , Tạ Vân Hiên phát điên luôn .
Hắn rõ, kẻ tính kế chính là , dọc đường mồm ngừng chửi rủa.
Mãi đến khi thấy đại tỷ đang đợi ở doanh môn...
Hắn lập tức im thin thít.
Nhị tỷ thở dài:
“Xong !”
Ta liếc mắt thấy đôi mắt đại tỷ rực sáng như lửa...
Không khỏi gật đầu đồng tình:
“Quả thật là… tự chuốc lấy họa.”
26
Một năm .
Biên cảnh phương Bắc loạn lạc.
Phụ cùng đại tỷ nhận mệnh đem quân bình định phản loạn, dẫn theo cả Tạ Vân Hiên.
Xuân qua thu đến.
Khi tin thắng trận từ biên ải truyền về...
Cũng mang theo một tin: Tạ Vân Hiên tử trận.
Phụ vì mà dâng tấu xin thưởng công.
Nghĩ đến năm xưa là hôn nhân do Hoàng đế chỉ hôn, Hoàng thượng bèn truy phong tước hầu, ban sắc mệnh cho , truyền ba đời.
Từ nay về ...
Khoan ca nhi cũng xem như đường lui vững chãi.
—
(Hết)