BÁN PHU QUÂN CẦU VINH - Ngoại truyện
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:34:25
Phiên ngoại
Ta tên Uy Văn Tu, thuở nhỏ từng cứu một cô bé, đôi mắt xinh của nàng khiến thể quên.
Chưa kịp gặp nàng thứ hai, phái chiến trường.
Chỉ nàng là Tiêu Nguyệt, con gái của Tiêu Thái phó.
Biên cương lạnh giá khổ sở, nhưng mỗi khi nhớ đến nàng, lòng ấm áp.
Trong những ngày tháng khó khăn , lúc nào cũng nghĩ về cô bé đáng yêu đó.
Ta đó là thích, chỉ cảm thấy nhớ nàng khiến lòng vui vẻ.
Ngày khải về kinh, mong gặp nàng, nhưng chẳng cơ hội.
Có lẽ sự dạy dỗ của Tiêu Thái phó, nàng trở thành một khuê nữ hiểu sách lễ.
Trong lòng lo nàng khi nào thích một kẻ thô lỗ như .
Không tâm tư của trời cao thấu, Hoàng hậu ban hôn cho chúng .
Ta mừng rỡ khôn xiết, mẫu còn bảo trông như thằng ngốc si tình.
Nàng rằng, cưới thích là chuyện ngàn vàng khó cầu.
Lúc , nhận thư nàng hẹn gặp.
Ngày mai mới gặp nàng, mà cả đêm ngủ .
Sáng hôm , một bộ đồ văn nhã, chỉ mong nàng sẽ thích .
nàng dẫn theo Nam Cung đến.
Đáng ghét, chuyện Nam Cung thích ai cũng , nàng chẳng chút ghen tuông nào?
Nếu lúc đó chỉ nghi ngờ, thì khoảnh khắc nàng bỏ chạy, chắc chắn nàng vô tình, mà là tác hợp với Nam Cung.
Thật nực , chính vị hôn thê đẩy tay tình địch, , Uy Văn Tu, đầu tiên gặp chuyện hoang đường như .
Thế là kìm nén cơn giận, chẳng màng ánh mắt đời, đích đưa nàng về nhà.
Ta đến cửa nhà họ Tiêu, định sớm ngày hôn sự.
Còn hẹn nàng đến trường đua ngựa, để nàng tận mắt thấy phong thái oai hùng của bản thiếu gia.
nàng Nam Cung cùng, vui trong lòng, song đôi mắt long lanh của nàng, nỡ từ chối.
Ngày hôm , đến Tiêu phủ sớm chờ nàng, cảnh cáo nàng nhận rõ ai là vị hôn phu của , đồng thời cũng để Nam Cung hiểu rõ tâm ý .
Ở trường đua ngựa, sai tiểu tư dẫn Nam Cung đường khác, còn thì đưa Tiêu Nguyệt đến căn cứ bí mật thời thơ ấu của .
Ta chân thành bày tỏ tình cảm với nàng, nhưng nàng chẳng để tâm, tức giận, sai hộ vệ đưa nàng về, còn yên tĩnh một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-phu-quan-cau-vinh/ngoai-truyen.html.]
Đến tối, nàng gửi thư gặp , trong lòng vẫn còn giận, trừng phạt nàng, để nàng đợi lâu một chút.
quyết định khiến hối hận khôn nguôi.
Nam Cung lớn mật đến mức tưởng, dám bắt cóc nàng, đánh nàng đến mức da thịt rách nát, đau đớn thể chịu đựng nổi.
Khi đến nơi, nàng trói giá, áo quần đỏ thẫm máu, thở yếu ớt.
Ta thể tưởng tượng nổi nàng chịu đựng những gì, nàng vượt qua , ôm lấy nàng, đau lòng đến thở nổi, mắt bất giác ướt át, Nguyệt nhi của thể bắt nạt thế !
Thế là bắt hết những kẻ ở cung công chúa từng bắt nạt nàng nhốt ngục, Nam Cung nắm lấy khổ sở van xin, nhưng chẳng chút động lòng, nàng sớm muộn cũng chết.
Ta tra tấn chúng dã man, hành hạ đến chẳng ma, điên , Tiêu Nguyệt, như mất trái tim.
Chúng lóc van xin, chẳng mảy may động lòng.
Cuối cùng, khi thấy chúng sắp sống nổi, mới để chúng huyết thư tố cáo tội ác của Nam Cung.
tờ huyết thư cũng chẳng thể khiến Nam Cung chịu hình phạt thích đáng, chỉ đánh hai mươi trượng, ha, đủ!
Lý Quốc là đồng minh của triều , sứ giả đến là để cầu hôn công chúa triều nhằm củng cố liên minh, vua nước gần đất xa trời nhưng dâm loạn vô độ, tính tình hung bạo, hậu cung phi tần vô .
Chẳng ai liên minh hôn sự .
đến tuổi cập kê, tự nhiên cũng đến độ tuổi thành .
Ân oán giữa và Nam Cung công chúa chẳng chuyện nhỏ, đồn đại xôn xao, kẻ bênh vực Tiêu Nguyệt, khen Uy Văn công tử tình sâu nghĩa nặng, cũng kẻ bảo nhà Uy Văn và nhà Tiêu quá lên.
Sứ giả tự nhiên hiểu ý , với giao tình sâu đậm, từng là đối thủ chiến trường, khi hai nước giao hảo, chúng thành bạn.
Thế là thẳng thắn đòi Nam Cung công chúa liên minh hôn sự.
Biên giới liên tục xâm phạm, triều bại trận liên miên, sứ giả ép buộc gắt gao.
Cuối cùng, để bảo vệ giang sơn, Hoàng thượng đành đau lòng cắt thịt, để Nam Cung đến Lý Quốc hòa .
Nghe nàng đánh hai mươi trượng, còn liệt giường, khổ sở khôn nguôi, lóc ầm ĩ, sống c.h.ế.t chịu đến Lý Quốc, gả cho lão già dâm loạn háo sắc .
Gia tộc họ Ngụy rõ cục diện, thể bảo vệ tiểu công chúa nữa.
Ta dẫn quân xuất chinh, để sớm trở về chăm sóc Nguyệt nhi, điều động bộ tướng sĩ thiện chiến của nhà Uy Văn, đầy một tháng đánh bật kẻ thù khỏi phòng tuyến, thu hồi Vận Thành.
Ta trở về liền đến thẳng tiểu viện, yến tiệc khánh công, phần thưởng gì đó, chẳng màng.
Ta ngày đêm canh giữ nàng thêm nửa tháng, cuối cùng nàng cũng tỉnh .
Ta xúc động rơi nước mắt, sợ nàng chê vô dụng.
Ta ôm chặt lấy nàng, hỏi nàng nguyện ý gả cho .
Nàng : "Ta nguyện ý."
- Hoàn văn -