Bán Quỷ Thôn - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:26:19
Từ Mỹ Nhân Bị Hủy Dung
Nghe , nhan sắc khuynh thành của Tô mỹ nhân hủy hoại.
Do dùng loại son phấn kém chất lượng, gương mặt kiều diễm chỉ một đêm thối rữa.
Từ mỹ nhân đến ngất lịm.
Từ sáng sớm, bao nhiêu ngự y phái đến tẩm cung của nàng.
Khác hẳn với bầu khí ảm đạm bên đó, Hoa Thanh cung náo nhiệt như thể đang mừng năm mới.
Quý phi cho diễn hí khúc ngay trong sân, bản thì ung dung tháp quý phi, nhấm nháp điểm tâm, thần sắc thản nhiên như .
Hậu cung , nào ai là kẻ ngốc?
Từ mỹ nhân bỗng dưng hủy dung, chuyện thể liên quan đến Hứa Quý phi?
Thế nhưng dù ai ai cũng hiểu rõ, chẳng một ai dám vì nàng.
Dù , năm đó vị tài nhân nọ c.h.ế.t đuối trong hồ sen, cuối cùng cũng chỉ là một chuyện trôi quên lãng.
Ngay cả chính Quý phi cũng nghĩ như .
Nàng Hứa gia chỗ dựa, chẳng việc gì lo lắng.
, nàng sai .
Hoàng đế nổi trận lôi đình, hạ chỉ điều tra kỹ lưỡng.
Từ ngự thiện phòng phụ trách điểm tâm, cho đến cung nữ dâng điểm tâm, bộ đều áp giải xuống tra hỏi.
Hứa Quý phi hành sự đủ kín kẽ, chẳng bao lâu liền tra .
Thánh chỉ cấm túc ban xuống, nàng gần như thể tin nổi.
“Bệ hạ ? Bản cung gặp bệ hạ!”
Nàng vùng dậy, lao ngoài Hoa Thanh cung.
Phúc Lâm ở cửa, chỉ liếc mắt hiệu, đám thị vệ lập tức đóng chặt cửa khi nàng kịp bước .
“Tô Phúc Lâm! Ngươi to gan lắm!” Quý phi run rẩy chỉ tay , giận đến mức tay cũng phát run.
Phúc Lâm chỉ gượng: “Nương nương chớ khó nô tài. Hiện tại bệ hạ đang giận dữ, lẽ qua một thời gian nữa cơn giận sẽ nguôi ngoai.”
“Nương nương cứ an tâm ở Hoa Thanh cung, nô tài xin cáo lui.”
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Dứt lời, Phúc Lâm cùng vị thái giám truyền chỉ rời .
Tiểu thái giám nọ chính là con nuôi của Phúc Lâm, chạy theo bên cạnh, vẻ mặt thắc mắc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-quy-thon/10.html.]
“Cha nuôi, bệ hạ còn so đo với Quý phi, ...”
Phúc Lâm liếc bức tường đỏ mái xanh của Hoa Thanh cung, nhạt một tiếng.
“Hứa gia còn là Hứa gia nữa.”
Phúc Lâm là hiểu rõ hoàng đế nhất trong chốn hoàng cung .
Hắn , chính câu vô tư của Tứ hoàng tử hôm tại ngự thư phòng đ.â.m một mũi gai sâu lòng bệ hạ.
Gai cắm sâu, tất nhiên nhổ.
Không nhổ, lâu ngày tất hóa thành bệnh.
Mà trong thời gian , bệ hạ âm thầm phái điều tra Hứa gia.
Gia tộc ngang ngược hoành hành ở kinh thành quá lâu, những chuyện che giấu nổi e rằng cũng ít...
Quý phi cho gọi , lệnh đưa Tứ hoàng tử đến gặp nàng.
Nàng chợt nhớ , bản vẫn còn một quân bài trong tay.
Nàng cấm túc, nhưng Tứ hoàng tử thì !
Bệ hạ yêu thương như , chỉ cần mở miệng cầu xin, bệ hạ nhất định sẽ tha thứ cho nàng.
Thế nên, nàng còn lo lắng nữa.
Khi Tứ hoàng tử bước , nàng vẫn còn ung dung thưởng .
“Hoàng nhi, con đến !” Nàng rạng rỡ, bước tới, xuống đối diện
“Mẫu phi chuyện nhờ con...”
Nàng dịu dàng hết chuyện, tin chắc sẽ chẳng chút do dự mà đáp ứng.
Tứ hoàng tử lùi về phía một bước.
Sau đó, lắc đầu: “Không thể.”
Nụ mặt Tô Quý phi cứng đờ. Nàng ngỡ nhầm: “Con gì?”
“Thưa mẫu phi, con thể cầu xin phụ hoàng.”
Tứ hoàng tử lặp một nữa, giọng điệu rõ ràng mà kiên định.
“Vì chuyện , quả thực là sai .”