BẠN TRAI HỆ XẤU HỔ - 8
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:07:28
15.
Tống Thính Hòa run lên bần bật, nép sát .
lấy bình tĩnh, vỗ nhẹ lên vai cô : “Không .”
Nói xong, tiện tay lấy chiếc áo sơ mi tủ đầu giường trùm thẳng lên con gián.
Ngay khoảnh khắc nó tung cánh bay lên, nhanh chóng bọc kín nó trong áo.
Buộc chặt, ném xuống đất, đạp mạnh, tiện tay vứt luôn cả áo thùng rác ngoài cửa.
Sợ Tống Thính Hòa ở trong phòng một sẽ lóc ỉ ôi, gần như chạy một mạch .
“Chị Lâm Thi!”
Vừa cửa, cô nhào lòng , đôi mắt đỏ hoe.
Chắc là sợ thật.
giơ hai tay lên: “Đừng nữa, tiểu thư.”
“Tay dơ , để rửa tay dỗ cô nhé?”
Tống Thính Hòa thút thít gật đầu.
Chờ rửa tay xong, cô lập tức gần, ôm lấy cánh tay cảm ơn.
“Chị Lâm Thi, cảm ơn chị.”
Khoảng cách quá gần, chỉ cảm thấy cánh tay mềm mềm.
Giây tiếp theo.
Tống Thính Hòa chợt nhận điều gì đó, vội vã buông tay, đỏ mặt trốn chăn.
Dòng bình luận nổ tung.
[Hình như?? Có gì đó sai sai??]
[Chị ơi, nhiệm vụ chính của chị là qua phòng bên cạnh ngủ với cây hổ ? Sao dụ dỗ luôn cả bạch liên hoa nữ chính ?]
[Tuyệt quá, một cú double kill! Cả nam chính lẫn nữ chính đều chinh phục, nữ phụ chính là MVP của ván , chúng vô phương cứu chữa !]
16.
Khó khăn lắm mới đợi đến khi Tống Thính Hòa ngủ say.
khoác áo khoác dài, rón rén ngoài, gõ cửa phòng Hàn Tu ở bên cạnh.
“Muộn thế , chuyện gì ?”
“Hàn .”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
cố nặn hai giọt nước mắt.
“Trong phòng em một con gián khổng lồ, em sợ lắm.”
“Anh thể cho em ở nhờ một đêm ?”
Nhân lúc còn đang im lặng, lách qua khe cửa khép chặt, lẻn trong.
“Hàn , phòng nóng quá đó.”
cởi áo khoác ngoài, để lộ bộ váy ngủ lụa mỏng nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-he-xau-ho/8.html.]
Câu của Hàn Tu lập tức nghẹn , yết hầu khẽ trượt lên xuống.
còn chạm , chậu cây hổ trong phòng ngượng ngùng khép .
“Nghe là một họa sĩ.”
xuống mép giường, ngước mặt .
“Còn giỏi vẽ thực vật nữa.”
“Anh vẽ cây hổ ?”
Hàn Tu cứng ngắc gật đầu.
bê chậu cây đặt cạnh giường lên.
“Vậy vẽ cho em và bé cây nhỏ một bức tranh ?”
“……”
Hàn Tu mặt đỏ bừng, bướng bỉnh phản bác bằng giọng nhỏ xíu: “Trong họ cây hổ, nó thuộc loại kích thước khá to .”
mặc kệ lời , cứ thế ôm chậu cây trong lòng.
“Anh xem, đặt nó ở thì ?”
“Cứ ôm thế .”
Nói , điều chỉnh tư thế, ôm chặt chậu cây ngực.
Hàn Tu lập tức thở dồn dập, ngoảnh mặt .
“Như .”
Miệng thì , nhưng lá cây trong lòng thành thật, khẽ cọ .
Gần rạng sáng.
ở trong phòng Hàn Tu hai tiếng đồng hồ.
Thằng cha thật sự vẽ suốt hai tiếng. chịu thật .
Đến cả dòng bình luận cũng bắt đầu rệu rã.
[Tan thôi, nam chính tám phần là bất lực .]
[Ông đây cởi quần chờ hai tiếng, mà chỉ cho xem vẽ một cái cây hả?]
cứ đợi mãi, vẫn vẽ xong.
Đợi đến mức mí mắt díp , cứ trượt dần xuống giường.
Mấy mơ màng ngủ gật, lá cây vô tình quét qua n.g.ự.c .
Trán Hàn Tu lấm tấm mồ hôi, gân xanh khẽ nổi lên.
Rõ ràng đang cố gắng kiềm chế.
Cho đến khi mất kiên nhẫn, thẳng toẹt .
“Hàn Tu, mấy hổ các … đều bệnh gì ?”
Thấy đơ , đổi sang cách hỏi uyển chuyển hơn.
“Anh … ?”