Bạn Trai Khiếm Thính Của Tôi - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:40:00
Lại Hoắc Tầm sớm đoán , nửa đường chặn .
Ngón tay Hoắc Tầm sượt nhẹ qua lòng bàn chân của :
“Bảo bối, thói quen đá lung tung, nha.”
“Lần sẽ để em trốn thoát nữa .”
Trời đất cuồng, vị trí đổi.
Sóng nước vỗ lên eo, vòi hoa sen dội lên .
Tay Hoắc Tầm ấn chặt lấy cái eo của : "Quán Quán, gọi tên .”
cắn môi, nghiêng đầu đáp.
Hoắc Tầm cũng tức giận, đột nhiên dậy.
kích thích đến mức nước mắt cứ thế trào : "Hoắc Tầm, con nó là đồ khốn nạn!”
Hoắc Tầm kéo căng cơ thể, dán sát lên vành tai , khàn giọng : "Bảo bối, em thật .”
?
Rõ ràng lấy những lời tục tĩu mà từng để đối phó .
Nổi trận điên khùng.
Hoắc Tầm cho lấy một cơ hội nghỉ ngơi.
bám chặt lấy lưng .
Hơi thở nặng nề, cùng với ánh sáng trắng lập lòe tới tấp trong đầu .
Hết đến khác, sắp đến ranh giới cận kề của cái chết.
Hoắc Tầm vẫn còn , nhưng còn thấy rõ nữa .
Xương khớp mềm nhũn, ngay cả tầm cũng dần dần mất ý thức.
“Nhiều năm như , vẫn tiến bộ gì cả.” Hoắc Tầm ôm từ trong bồn tắm , mang theo sự vui vẻ rõ ràng: "Ôm cho chặt, rớt xuống sẽ quan tâm đấy.”
10
“Sao, cứ định như thế mà rời ?”
Sau lưng, cửa phòng tắm mở .
Mùi hương của sữa tắm lẫn lộn với nước, bốc ngoài.
Hoắc Tầm dựa cách cửa, từng giọt nước từ tóc rơi xuống ngực, rơi xuống eo, cuối cùng rớt xuống bên …
bỗng đỏ mặt, tránh tầm mắt: "Không, , em vệ sinh.”
“Đi vệ sinh mà về phía phòng khách ?”
Hoắc Tầm bước đến, một phát bế lên.
đang mặc chiếc áo hoodies của Hoắc Tầm, chỉ dài quá bắp đùi một chút.
cảm thấy khó chịu, vô thức vùng vẫy.
Giống như là đoán , Hoắc Tầm giữ chặt lấy chân của :
“Đừng động đậy lung tung, trừ khi em còn tiếp tục một nữa.”
, đờ .
“Đi ăn sáng.”
ngây .
Đây còn thể bữa sáng ?
“Còn ăn là đút cho em?”
vội vàng lắc đầu, cầm chiếc bánh mì sandwich lên ăn.
Sự im lặng bao trùm lên và Hoắc Tầm.
Một hồi , Hoắc Tầm mở miệng : "Lúc nào thì em rảnh?”
chút mơ màng: "Có ý gì?”
Hoắc Tầm thong thả rút giấy ăn , lau tay: "Đăng kí, kết hôn.”
“Váy cưới em cũng thể chọn , tuần …”
sặc: "Đợi, đợi một chút! Đăng kí? Kết hôn ?”
Hoắc Tầm lườm một cái: "Làm ? Hối hận ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-khiem-thinh-cua-toi/chuong-4.html.]
đột nhiên nổi giận: "Hối hận cái gì? Em căn bản đồng ý! Làm gì chuyện hối hận ?”
Hoắc Tầm gì, lấy điện thoại , ấn phát ghi âm, vỏn vẹn chỉ vài giây, mà đến đỏ mặt tía tai.
“Dừng dừng dừng!”
phắt dậy, lao đến giành lấy điện thoại trong tay Hoắc Tầm.
Điện thoại giành , chân còn giẫm suýt nữa thì ngã.
May mà Hoắc Tầm nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy.
vội vàng đến mức lắp: "Cái, cái, cái tính! Lời lúc chuyện đó thể cho là thật !”
“Thế ?” Hoắc Tầm vuốt ve cổ tay của , ngước mắt lên: " em còn yêu .”
“Anh cho là thật .”
sững , khàn giọng: "Hoắc Tầm, em …”
Giọng tiếng mở cửa cắt ngang:
“Sao giày của con gái? Hoắc Tầm cái thằng nhóc nhà …Khương Quán?”
11
Lương Chiêu :"Không chứ, cũng chút giống mà."
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
"Hoắc Tầm, con nhà là nhớ nhung quá mà tìm thế hả?"
Lương Chiêu, em của Hoắc Tầm.
từng gặp qua.
ngượng ngùng :"Không , em chính là Khương Quán."
Không ngờ, mới lên tiếng Lương Chiêu trực tiếp bùng nổ:
"Khương Quán! Cô còn gì? Lại định hại Hoắc Tầm hả?"
Hoắc Tầm trầm giọng :"Lương Chiêu!"
Lương Chiêu tức giận dậm chân :"Con nó cô chơi đủ , phủi m.ô.n.g rời , Hoắc Tầm suýt chút nữa thì cô chơi c.h.ế.t đấy cô hả."
"Cậu khó khăn lắm mới giống một chút, cô ..."
“Lương Chiêu, sẽ đổi mật khẩu cửa nhà.” Hoắc Tầm ngắt lời , nghiêng đầu :“Cậu chỉ thỉnh thoảng tới ở nhờ, ngủ ở phòng khách.”
Lương Chiêu trợn tròn mắt, tỏ vẻ khó tin :"Hoắc Tầm, con nó vì cô mà đuổi tớ hả?"
"Nếu thì ? Tớ còn vì , mà đuổi cô ngoài ?"
Lương Chiêu phẫn nộ :"Hoắc Tầm, em như thể chân tay, phụ nữ chỉ như thể quần áo mà thôi!"
"Ừm, vì thế nên đang hâm mộ tớ quần áo, đang khiến tớ mảnh vải che ."
Cháo trong miệng suýt nữa thì phun ngoài.
Hoắc Tầm học những thứ từ khi nào ?
Lương Chiêu nghiến răng nghiến lợi :"Hoắc Tầm! Tuyệt giao!"
Hoắc Tầm dậy tới, đặt tay lên vai Lương Chiêu.
"Tớ là sẽ nỡ bỏ em là tớ mà."
Hoắc Tầm mặt biểu cảm :"Ừm, tuyệt giao, tiễn."
Lương Chiêu đẩy cửa, Hoắc Tầm còn khóa cửa từ bên trong khóa :
"Ăn , đừng để ý đến ."
Lương Chiêu vỗ cửa, mắng một tràng, cuối cùng đập mệt quá :
"Hoắc Tầm, con nó đáng ngược đãi!"
"Nếu như tớ mà còn can thiệp chuyện của nữa, tớ sẽ là chó."
im lặng ăn cháo.
Lại còn lọ thuốc mà vô tình đụng rơi hồi sáng.
Do dự một lúc, vẫn lên tiếng hỏi :"Hoắc Tầm, mấy năm nay sống , ?"
Hoắc Tầm sửng sốt, ngón tay cầm thìa siết chặt :"Nếu như , thì em quan tâm đến ?"
Đầu ngón tay bấm mạnh lòng bàn tay, ép đến mức tạo những vết hằn đỏ.
nên trả lời thế nào.
Một hồi , Hoắc Tầm :
"Nếu như , thì còn hỏi gì?"