Bạn Trai Tôi Là Kẻ Thù Truyền Kiếp - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 01:56:50
3.
Khoảnh khắc cầm tờ kết quả tay, đầu trống rỗng.
“mang thai ”.
Cái tên khốn Trần Hỷ Việt là đầu thai từ tiền đạo đội tuyển quốc gia , trúng đích chuẩn cần chỉnh?!
Nghĩ đến lúc nãy bác sĩ hỏi định giữ đứa bé , đầu đau như búa bổ, chỉ chui chăn ngủ một giấc, tạm thời trốn tránh thứ.
sự đời chẳng cho phép.
còn đang ghế ngoài khoa sản, thì điện thoại của gọi tới.
“Trang Vũ Miên! Vừa nãy dì Vương gọi cho , thấy con ở khoa sản, con thai thật hả?!”
bỗng thấy ấm ức, cũng chia sẻ, nghẹn ngào :
“Mẹ, con giải thích, thật con giữ …”
Chưa kịp hết, cắt lời:
“Mau phá thai! Mẹ chọn xong đối tượng kết hôn cho con , về nhà đăng ký , lấy mảnh đất ở khu Đông, giữ vững thái độ của ba con tính tiếp…”
sững sờ.
Chỉ cảm thấy như một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống, cả từ trong ngoài đều lạnh ngắt.
“Mẹ… hỏi con , cũng hỏi đứa bé là của ai, bắt con phá thai?”
“Của ai quan trọng, thằng con riêng bây giờ ở công ty vị trí cao lắm , một đứa con của tiểu tam mà cũng giành tài sản với !”
“Mẹ, chỉ quan tâm mấy thứ đó thôi ? Con chỉ là công cụ để giành tình yêu của ba từ tay tiểu tam thôi ?”
“Con đừng điên khùng nữa! Nếu con là con trai thì cần vất vả tranh giành đến ? Tại cái bụng chịu đẻ con trai chứ, nhưng đối xử tệ với con , giờ chỉ bảo con cưới một đàn ông thôi, mà con như ?!”
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟
“Chỉ là cưới thôi? Mẹ, từng nghĩ đến cảm xúc của con ?”
Tay run lên vì tức giận, nắm chặt điện thoại.
“Cũng giống như mỗi cần tiền, cố tình bắt gian, giả vờ về phía ba, giúp ba xử lý hậu quả ngoại tình, dựa đó lấy một khoản lớn từ ba cho con gọi là phí bịt miệng! Mẹ, thể chấp nhận sống trong cuộc hôn nhân méo mó , nhưng con thì !”
Mẹ im lặng một lúc, lạnh lùng :
“Con gì quan tâm, Trang Vũ Miên, cho con một tuần để phá thai về thủ tục kết hôn, nếu thì đừng gọi là nữa, cũng đừng mơ lấy đồng nào từ nhà !”
Từng tiếng “tút tút” lạnh lẽo vang lên bên tai.
kìm nước mắt nữa, ôm mặt bật như một đứa trẻ.
Đến cả điện thoại rơi xuống đất cũng buồn nhặt.
Đang tủi thì một đôi giày da sáng bóng xuất hiện giữa kẽ tay nhòe lệ của .
“Thì Trang đại tiểu thư khi thế .”
Giọng trầm thấp mang theo tiếng vang lên bên tai .
ngẩng phắt đầu lên, đối mặt ngay với ánh mắt đào hoa nheo đầy sắc bén của Trần Hỷ Việt.
Anh , ở đây?!
Nghĩ đến bộ dạng mặt mũi lem nhem nước mắt của , vội lau nước mắt, đầu : “Liên quan gì đến !”
Trần Hỷ Việt một tay đút túi quần, nhúc nhích, khóe môi vẫn nở nụ :
“Bạn trai cơ bắp mà cô khoe story, cùng cô kiểm tra ? Bị đá ?
Một ở khoa sản, dễ khiến hiểu lầm đó…”
lập tức bật dậy: “Anh đừng bậy! mang thai, vì mang thai mà đến khoa sản!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-toi-la-ke-thu-truyen-kiep/chuong-2.html.]
Ngay giây tiếp theo, y tá bước gọi :
“Cô Trang Vũ Miên, cô còn đặt lịch phá thai ? Không đặt hôm nay là hết chỗ .”
: “…”
Sắc mặt Trần Hỷ Việt rõ ràng là ngờ chuyện đó là thật, đột ngột ngẩng đầu , ánh mắt sắc bén:
“Trang Vũ Miên, cô mang thai bao lâu ?”
Dứt lời, liếc thấy tờ phiếu khám đặt ghế, đột nhiên cúi định lấy lên…
4.
hoảng đến mức tim suýt ngừng đập!
nhanh tay chụp lấy tờ kết quả kiểm tra , giấu lưng.
May quá! Nếu để Trần Hỷ Việt phát hiện đứa bé là của , nhất định sẽ bắt phá ngay lập tức.
“Trần Hỷ Việt, gì ! Tử cung của phụ nữ là... là quyền riêng tư! Anh thể tùy tiện xem ?”
“Nếu , cho , mang thai ... 9 tuần ! Sao hả, nhạo vì cưới bầu ?”
ưỡn cổ trừng mắt .
Lý đủ, khí thế .
Kỹ năng diễn xuất luyện khi diễn kịch mặt ba bao năm nay, bây giờ cuối cùng cũng đất dụng võ.
Trần Hỷ Việt chằm chằm hơn mười giây, dường như điều gì khả nghi.
khi thốt hai chữ “9 tuần”, sắc mặt trầm xuống một cách khó hiểu.
Hiển nhiên, thời gian khớp với đêm đưa về nhà.
Anh đột ngột hỏi: “Đứa bé là của cái tên cơ bắp hả?”
lúng túng đáp nhỏ: “... Ừ.”
“Anh ?”
“... Biết, gì chứ?”
tỏ vẻ quan tâm.
“Gọi cho ,” Trần Hỷ Việt mặt cảm xúc, “kêu đến đây, ngay lập tức.”
“...”
Làm gì thật mà tới!
cứng họng, buột miệng dối: “Anh chặn .”
“Chặn?”
Trần Hỷ Việt lặp hai chữ đó bằng giọng lạnh như sắp nổi giông tố.
“Trang Vũ Miên, bình thường cô hống hách, to mồm ? Bây giờ đàn ông đá bắt nạt, cái bộ dạng nhát cáy ?”
Anh mỉa mai, truy hỏi, trông như đang tức giận lắm .
Khoan , tức giận cái gì chứ!
Dù là oan gia từ nhỏ đến lớn, lúc mà nhạo thì cũng quá vô đạo đức đấy?
bực cắn môi , tức giận phản bác: “Gì mà đá, là đá đấy!”
Trần Hỷ Việt lạnh: “Ồ? Vậy cô gì?”
“... xúc động quá !”