Bạn Trai Tôi Là Một Tên Ngốc - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:49:41
10
Việc thường xuyên xin nghỉ khiến các đồng nghiệp khác hài lòng về .
Phòng ban một thực tập sinh mới, chủ động đề nghị hướng dẫn .
Thực tập sinh là một sinh viên 23 tuổi, nhiều, năng động và trai, dễ nhận là một yêu mến.
"Chị Chung, chị uống cà phê ?"
"Chị Chung, chị ăn cùng em nhé?"
Đối với sự nhiệt tình của , chỉ lạnh lùng đáp .
Các đồng nghiệp khác bụng nhắc nhở : "Chung Hạ kiểu dễ gần. Hơn nữa, cô yêu , nhưng đầu óc bình thường."
Thực tập sinh tin. Đối với , giống sẽ lãng phí thời gian cho một như .
Khi đang ăn trưa ở nhà ăn, thực tập sinh bưng khay đồ ăn đối diện .
Tiếng chuông độc quyền vang lên.
Trên màn hình hiện lên khuôn mặt Thẩm Thanh Sinh, : "Hạ Hạ, hôm nay tự nấu ăn đấy."
hỏi: "Sao nghĩ đến việc tự nấu ăn?"
LattesTeam
Thẩm Thanh Sinh chút ủ rũ: "Anh em thuê giúp việc để chăm sóc , như em sẽ vất vả."
khen: "Giỏi quá."
Thẩm Thanh Sinh đỏ mặt: "Em... Em ăn , cúp máy đây."
Thực tập sinh tròn mắt ngạc nhiên: "Chị Chung, chị nuôi yêu như chăm trẻ con ?"
liếc : "Nếu dám đầu óc bình thường thì hãy tìm khác hướng dẫn ."
Một đồng nghiệp cảnh của hoà giải: "Người yêu của Chung Hạ gặp tai nạn, tổn thương não."
Kể từ đó, công ty lan truyền câu chuyện rằng hy sinh cả cuộc đời vì một kẻ ngốc.
Chỉ duy nhất Diệp Văn bảo vệ .
"Chung Hạ, với tư cách là bạn của , tớ chúc phúc cho hai ."
"Cám ơn , là thứ hai chúc phúc cho tớ."
Người đầu tiên là Trương Duy, cảm ơn rối rít, còn việc Thẩm Thanh Sinh yêu là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời .
Thẩm Thanh Sinh chọn một bộ phim tình cảm, gần đây say mê những bộ phim kiểu .
Bộ phim tên là "Tình Yêu Đích Thực", trong phim một câu thoại khiến Thẩm Thanh Sinh cảm động.
[ Khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong ngày của là đưa em về nhà. Khoảnh khắc buồn nhất trong ngày là khi rời xa em. ]
"Hạ Hạ, và giống . Khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong ngày của là khi em mở cửa về nhà. Khoảnh khắc buồn nhất trong ngày là khi em mở cửa rời khỏi nhà."
đan tay với : "Đừng sợ, đang yêu yêu thương."
11
Tâm trí của Thẩm Thanh Sinh sẽ mãi ở tuổi hai mươi.
Như cũng , sẽ quên đau khổ, tận hưởng cuộc sống hiện tại.
Bốn tháng , đến sinh nhật của .
là thích tổ chức sinh nhật, bởi vì điều đó chỉ nhắc nhở nhiều về sự bi thương của cuộc sống.
Thẩm Thanh Sinh đồng ý.
Anh bắt đầu giảng giải: "Hạ Hạ, thể tổ chức sinh nhật cho em ? Anh chúc mừng sinh nhật em, chúc mừng em xuất hiện thế giới ."
ngỡ ngàng: "Được thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-toi-la-mot-ten-ngoc/chuong-5.html.]
Vào ngày sinh nhật, Trương Duy cũng đến.
Thẩm Thanh Sinh nấu lẩu ở nhà nên dẫn siêu thị mua nguyên liệu.
Trương Duy mang rượu đến, rằng ngày đặc biệt nhất định uống một chút.
Thẩm Thanh Sinh ăn cay, chuẩn một nồi lẩu uyên ương.
Đang ăn giữa chừng thì chuông cửa vang lên.
sợ Trần Ngọc Trân đến gây rối nên qua mắt mèo .
Là nhân viên giao hàng, tay cầm một chiếc bánh kem.
mở cửa, nhân viên giao hàng : "Xin hỏi, cô là cô Chung Hạ ?"
" đây."
"Có đặt bánh kem cho cô và để một lá thư."
Sau khi nhận đồ, vô thức nghĩ đến Thẩm Thanh Sinh.
Trương Duy : "Mở thư ."
mở phong thư, bên trong một tấm thẻ ngân hàng và một chiếc chìa khóa.
Bức thư :
[ Chung Hạ, nhận thư thì .
là Thẩm Thanh Sinh, thể , nhưng từ lâu.
Mối tình đơn phương cũng nên đến hồi kết . chỉ cảm ơn vì xuất hiện trong cuộc đời , mang đến ánh sáng cho cuộc đời tăm tối của .
Chúc mừng sinh nhật, hãy ước một điều nhé. ]
Dòng chữ ngắn gọn nhưng thấm đẫm tình cảm. vô thức chạm đôi má ướt đẫm nước mắt của .
Thẩm Thanh Sinh dùng giấy lau nước mắt cho : "Hạ Hạ, đừng ."
Nghe , kéo khóe miệng, nở một nụ .
"Em vì quá hạnh phúc thôi."
Trương Duy cũng nhanh chóng vực dậy bầu khí: "Lại đây, ước ."
chắp hai tay , ước xong, đưa chiếc bánh đến mặt Thẩm Thanh Sinh, : "Chúng cùng thổi nến nhé."
Điều ước của đơn giản, cho đến khi Thẩm Thanh Sinh chán , hãy để luôn vui vẻ.
Sau khi tan tiệc, Thẩm Thanh Sinh nắm tay bếp.
"Hạ Hạ, cũng bánh cho em, nhưng cho lắm."
Hèn chi dạo cứ lúng túng, gọi video cũng chỉ vài phút là ngắt máy.
hôn lên môi : "Em thích."
Hai chiếc bánh mà tặng, đều thích.
Một năm nữa trôi qua, đến sinh nhật của Thẩm Thanh Sinh.
ngốc nghếch sắp xếp nến.
Giây tiếp theo, bất ngờ ngẩng đầu lên, chạm mắt .
"Chung Hạ, em sẽ lấy chứ?"
khựng một lúc.
Sau đó, bình tĩnh đáp: "Tất nhiên, dù hỏi bao nhiêu chăng nữa, em cũng đều đồng ý."
Anh ôm , và cũng ôm chặt lấy .
Hai con từng đánh mất ấm, nay tìm sự ấm áp trong vòng tay .