BẠN TRAI TÔI NGOẠI TÌNH VỚI BẠN GÁI CỦA BẠN THÂN ANH TA - 8 - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:31:47
"Cố Vi Trí, tỉnh ! thật sự chia tay!"
"Từ lúc phản bội tình cảm, xuống địa ngục trong mắt !"
"Nói thẳng , hôm nay cố nhịn ghê tởm để ăn bữa cơm chia tay đấy!"
Cố Vi Trí định giở trò tổng tài bá đạo, định dồn tường.
như con chồn luồn lẹ tận cửa.
"Anh mà còn dây dưa, sẽ gây chuyện ở trường đấy!"
"Hối hận cả đời nhé!"
hất tay như hất nước mũi.
Kết quả vụ việc ở khu du lịch nhanh chóng công bố.
Cơ quan chức năng thông báo đính chính.
Nghiêm khắc chỉ rõ cặp đôi trong video là sinh viên một trường đại học tại địa phương.
Những cái tên xuất hiện trong video là do ác ý tung tin.
Mong gán ghép nhầm với trùng tên.
ngạc nhiên, đính chính gì mà nhanh thế.
Ngay giây , thấy video đính chính của " phụ trách".
Dù đội mũ và đeo khẩu trang.
vẫn nhận tên ngốc Hứa Tự ngay.
Cậu tóm tắt sự việc ngắn gọn, kéo sự chú ý của việc "đội sừng" và chuyện tên nam chính "tiếc tiền dám thuê phòng".
Nhờ thế mà , một nạn nhân nữ, "ẩn ".
Giờ Hứa Tự, thấy thuận mắt hẳn!
cạnh bức tượng thần Cupid, gọi video cho Hứa Tự.
Cậu vẫn mặc áo blouse trắng, trông tỉnh táo:
"Chị , về sớm là uống hết rượu luôn đấy!"
"Uống , rượu là của ! Cậu dũng cảm, trượng nghĩa thế mà!"
Mắt sáng lên:
"Ê, xung quanh đều bảo là con ch.ó ngốc!"
phì : "Sao là lợn ngu lừa ngốc?"
"Tại nuôi một con chó, nó cũng ngốc."
"Đâu? Cho xem."
"Nó đang chơi bóng đằng ! Xuân Hương ~~~ đây nào ~~~"
Con chó tên Xuân Hương mấy lời, tên Xuân Lan mà cũng ngại ngại.
vội chuyển chủ đề: "Hứa Tự, nổi tiếng , công việc suôn sẻ ?"
"Quá suôn! Sắp ngủ luôn ở phòng khám !"
lo bệnh nhân chê.
như đoán , liền đùa:
"Có mấy ông bệnh nhân buôn chuyện, cho ít thuốc tê thôi! Thế là hét ầm lên!"
"Tuyệt lắm!"
"Gâu Gâu~"
Xuân Hương chạy ! Đội quả bóng màu xanh chơi vui!
"Hả? Bóng bay !"
"Không cái ở quảng trường Thiên An Môn đấy chứ?"
Hứa Tự cướp bóng từ Xuân Hương, gian:
"Biết là nó thật!"
Bốp! Bóng nổ.
và Xuân Hương giật nhảy dựng lên!
"Hứa Tự, đồ chó ngốc!"
"Gâu Gâu~"
—-----------
Trước khi rời , cuối cùng cũng mời lão Chu và Đường Nghiên ăn vịt .
Lão Chu kể Cố Vi Trí cảnh cáo nặng.
Đã rút khỏi dự án mới, chỉ còn chân chạy việc cho sinh viên cùng khóa.
Học bổng, trợ cấp cũng cắt hết.
Còn thể bồi thường cho khu du lịch.
Nghe tảng đá mà hai đứa đó bẩn giá trị.
Người tặng tảng đá đang kiện cáo.
Hắn từng một đến Tử Trúc Viên vài .
phần lớn thời gian bận thêm.
"Thế còn Quản Ninh?"
hỏi bâng quơ.
Lão Chu tức tối đập đùi:
"Quản Ninh cao tay lắm, bảo với thầy là Cố Vi Trí lừa!"
"Với cả giờ cô nhập viện , chỉ cảnh cáo miệng thôi."
Thì hôm đó cô Cố Vi Trí đá một cú.
Có thấy váy cô dính máu.
Đêm đó Cố Vi Trí còn vay tiền lão Chu để bồi thường cho Quản Ninh.
Căng thật.
Lão Chu mơ hồ.
và Đường Nghiên liếc , cũng đoán tám, chín phần.
Mọi chuyện coi như qua, chúng nâng ly uống cạn.
"A Nghiên, thật sự thi cao học của thầy Sinh Thư Mạn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-toi-ngoai-tinh-voi-ban-gai-cua-ban-than-anh-ta/8-het.html.]
gật đầu mạnh mẽ:
" giống các , mở rộng chân trời hơn nữa."
"Hơn nữa, thần tượng cô Sinh Thư Mạn, chỉ cần thấy là tim hét lên!"
Đường Nghiên hăng hái cụng ly với :
"Hiểu hiểu hiểu!"
"Em gái nhỏ, chị đợi em ở viện Văn học nhé!"
tu cạn một .
Ngoại truyện 1:
đến học ké ở đại học của Đường Nghiên.
Lần đầu tiên choáng ngợp sự sắc bén và cấp tiến trong tranh luận giữa giáo sư và sinh viên.
"Đại học là nơi những bậc thầy" – lời thầy La, nam thần của , quả sai.
Giáo sư triết học của Đường Nghiên miêu tả "tổn thương" thế :
"Như 8000 con rắn độc tấn công bạn bất cứ lúc nào."
" – cũng chỉ 8000 con thôi."
Chắc là cách văn học của "cứ chịu đựng " nhỉ?
Quá sống động!
Giáo sư tâm lý của họ là một ông già cực kỳ cấp tiến.
Ông về việc dùng công nghệ tDCS, thể can thiệp nỗi đau thất tình từ da đầu.
Đường Nghiên giúp hẹn trải nghiệm điện trị liệu hai tuần.
Trong lòng thầm nghĩ, nên "điện" nhất là Hứa Tự não tình yêu !
điều khiến sốc nhất là cô giáo dạy văn học cổ đại của Đường Nghiên.
Cô xinh , tên .
Sinh Thư Mạn.
Không chỉ học vấn uyên bác, hài hước...
Mà còn bàn luận với sinh viên cách... đập chồng cũ.
"Nghe lòng khác, thì nên nghiền nát , đốt cho sạch, tung tro gió!"
Giọng cô vang lên như suối trong sâu thẳm, nhưng mang chút điên ngầm.
lập tức yêu luôn cô!
long lanh mắt lên hỏi:
"Cô ơi, năm nay cô nhận nghiên cứu sinh ạ?"
Cô ngẩn :
"Chưa ."
"Còn năm ạ?"
Cô :
"Có lẽ cũng ."
"Năm nữa thì ?"
Cô gật đầu:
"Cô sẽ cố."
Hai năm , tại buổi phỏng vấn nghiên cứu sinh
gặp cô Sinh Thư Mạn.
Ánh mắt cô dịu dàng, trong trẻo.
Ngoại truyện 2:
Ăn xong vịt , đến thăm Quản Ninh trong bệnh viện.
Phòng cô bừa bộn bẩn thỉu.
Những bệnh nhân khác đều nhà bên cạnh.
Chỉ cô giường, chằm chằm trần nhà.
Thấy tới, cô nặn nụ :
"Đến mặt ?"
nghiêng đầu nhạt: "Chứ còn gì nữa?"
cầm bệnh án bàn.
Cuối cùng cũng tìm nguyên nhân trễ kinh của cô .
Mang thai 7 tuần.
Ngoài tử cung.
Nhớ lời lão Chu, chắc là Cố Vi Trí đá một cú mà sảy thai.
"Quản Ninh, thấy cô thảm thế cũng yên tâm !"
Quản Ninh nghiến răng:
"Chuyện thì ? Với chỉ là chuyện nhỏ!"
"Chỉ cần còn leo lên , Hứa Tự, Cố Vi Trí đều là bệ đỡ cho !"
"Cả cô nữa! Cuối cùng cô vẫn là kẻ thất bại tay !"
xuýt xoa:
" là ‘tự chiến thắng’ thì nội hao nhỉ!"
" chẳng ai thương hại cô cả!"
Nói xong, mang thuốc và nước của cô để tận ngoài cửa.
"Còn lời nào gửi cho Hứa Tự ?"
Nhắc đến Hứa Tự, cô khẽ bĩu môi:
"Hắn mới là kẻ lạnh lùng và tàn nhẫn nhất!"
" sẽ quên ."
Nói xong, Quản Ninh nhắm mắt .
Một giọt nước mắt lớn chảy từ khóe mắt cô .
Toàn văn .