Bán Yêu Tử Đằng - 6
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:36:04
Nhìn ông trơ tráo, bẻ cong sự thật, chỉ nhếch môi nhạt , mở lời châm chọc:
“Ngươi che chở ?
“Nếu chẳng cố ý để lộ mắt trái thể thấy công đức, khiến ngươi phát hiện, ngươi há chẳng sẽ mặc kệ để đích mẫu nuôi như nuôi chó trong lồng, khóa chặt cho đến lúc cập kê?
“Ngay cả khi lộ hữu dụng, đích mẫu m.ó.c t.i.m để nuôi sống Tạ Lăng Vi, suốt mười sáu năm! Ngươi từ đầu đến cuối, từng d.a.o động dù chỉ một !
“Trong mắt ngươi, từng là nữ nhi. Dù là thê, là , là —— cũng bất quá chỉ là bậc thang để ngươi cầu phú quý công danh.
“Tình yêu của ngươi, từ đầu đến cuối chỉ bản ngươi.”
Mẫu khi xưa, rõ ràng cự tuyệt, ông vẫn dựa dối trá và thuốc độc mà chiếm đoạt.
Chính sự tham lam của ông , hại c.h.ế.t mẫu .
“Cả đời ngươi khoác lên bộ mặt quang minh chính đại, song việc chẳng bằng cầm thú.”
Ta lạnh giọng, đánh tan hy vọng ông còn sót :
“Những ác quả ngươi gặt hôm nay, vốn là do hao hết tâm cơ đưa đến. Sao thể cứu ngươi? Trái , hận chẳng thể khiến ngươi sống bằng chết.”
Ông khản giọng gào lên:
“Ta là cha ruột ngươi! Sao ngươi thể trơ mắt khổ sở? Ngươi sợ trời phạt, sấm sét đánh xuống ư?”
Ta phá lên , từng tiếng lạc cả trời đất:
“Ngươi thật . Ngươi tự cho rằng mẫu yêu ngươi đến tận xương tủy, dẫu ngươi cưỡng chiếm nàng, nàng vẫn cam tâm sinh con nối dõi cho ngươi. ngươi lầm . Thực , cốt nhục của ngươi.”
“Ồ, còn nữa, suýt quên . Trạng nguyên, Lễ bộ Thị lang… những kẻ quan tất sẽ thành tham quan , đều là cố tình đưa đến mặt ngươi.”
Kỳ thực, kẻ đỗ Trạng nguyên , công đức bằng Thám hoa cùng khóa.
Chỉ là cố ý chọn những kẻ thoạt tựa mang đại công đức, kỳ thực trong sắc vàng còn vẩn đục tro xám.
Họ, dân thì an một đời, quan ắt nổi lòng tham.
Loại , tiềm phục càng lâu, hại dân càng sâu.
Nhờ bàn tay Tạ Minh Đức, khi chúng chớm ác niệm, liền khiến quả b.o.m nổ tung kỳ hạn.
Giết , bằng g.i.ế.c tâm.
Rốt cuộc, Tạ Minh Đức cũng bước theo vết xe của đích mẫu, điên cuồng, lảm nhảm chẳng thành câu.
Từ đó về , từng tin tức gì về ông nữa.
11.
Lý Yến Hoài sắp cưới Thái tử phi .
Là Thôi tiểu thư ở Thanh Hà, vặn bổ khuyết cho thiếu khuyết hậu thuẫn vững chắc.
Hắn hút cạn bộ công đức , cần cùng giả bộ tình ý nữa, bèn lật mặt thẳng thắn:
“Yêu Nương, mệnh ngươi phạm sát, phàm kẻ nào liên can đến ngươi, phụ mẫu, nhân, đều gặp họa. Ngươi hẳn cũng gặp bất hạnh chứ?
“Ta là Thái tử đương triều, phận tôn quý, mà ngươi chỉ là huyết mạch tạp loạn bán yêu, thiên hạ khinh rẻ. Địa vị giữa và ngươi cách biệt như trời với vực, ngươi cũng chẳng vì bản , mà khiến lây bẩn, để thiên hạ khinh chê ư?”
Ta từng tìm cơ hội lén qua Thôi tiểu thư, thấy nàng ánh mắt cương nghị, tín phục rằng “nắm đ.ấ.m lớn mới là lẽ ”, thật là một nữ tử hiếm thấy, đáng để kết giao.
Vậy nên, khi , liền sảng khoái gật đầu đáp ứng, chỉ một điều kiện, để Thôi thị đích chứng giám.
Hắn do dự bao lâu, rốt cuộc cũng đồng ý.
Khoảnh khắc , quanh nhẹ bẫng, bệnh cũ kéo dài bao năm đột nhiên tiêu tan, sinh cơ dào dạt trở .
Hạt Dẻ Rang Đường
Hắn cao hứng vì “thức thời”.
Ta cũng cao hứng, chỉ là cố sức ghìm chặt khóe môi đang nhếch lên, tiễn hai cửa.
Hắn , công đức vốn chẳng thể mang . Thứ đem , chỉ là lực phản phệ.
Mà bởi chính chủ động phối hợp, thuận thế đem bộ oán lực , trút cả lên .
Đợi đến ngày cái gọi là Chủ Thần theo mối tìm đến… sẽ chuyện gì thú vị xảy đây.
Ta thật sự… cực kỳ mong chờ.
12.
Tết nguyên tiêu, cả thành hoa nở rợp trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-yeu-tu-dang/6.html.]
Lý Yến Hoài hôm nay, mười dặm hồng trang, nghênh cưới Thôi thị chi nữ.
Ta một gốc hoa hạnh, cánh hoa từ bốn phương tám hướng bay đến, phủ quanh hình , tựa như tiên nhân hạ phàm.
Chỉ đỉnh đầu, mây đen dày đặc, áp thấp đến mức nghẹt thở; giữa mây lóe lên từng tia chớp chói mắt, tiếng lôi đình cuồn cuộn rung trời.
Ta tung lên , trong mắt chút khiếp sợ, thẳng thắn nghênh đón lôi kiếp.
Chỉ cần tự đoạn hết thảy trần duyên, liền thể phi thăng.
Bao nhiêu năm khổ sở đè nén, chính là để chờ ngày hôm nay, để cho Lý Yến Hoài một hồi ký ức khắc cốt ghi tâm.
Từng đạo thiên lôi giáng xuống nối tiếp dứt, khiến kịp thở.
trong lồng n.g.ự.c khoan khoái vô cùng.
Ta nhịn ngửa mặt dài:
“Tiên nhân phủ đỉnh , kết phát hưởng trường sinh.”
Trải qua bao lôi kiếp, giữa trung, phiêu nhiên như tiên, mà khuôn mặt Lý Yến Hoài trong hỉ bào đỏ chói xám xịt khó coi đến cực điểm.
Chân trời rực rỡ hào quang, từng tầng mây trắng chất chồng, dường như tiên âm mờ xa vẳng đến.
Bách tính xôn xao nghị luận, bộ phủ phục quỳ rạp, trong tai mỗi đều vang vọng cùng một câu hỏi:
“Thần nữ, nguyện kết bạn đồng hành chăng? Nếu đạo lữ, thể mang theo, cùng ngươi bạch nhật phi thăng, thẳng nhập tiên đình.”
Sắc mặt Lý Yến Hoài trong thoáng chốc liền cuồng loạn, mừng rỡ như điên, ánh mắt chắc chắn chằm chằm .
Hắn cho rằng, cố ý chọn đúng ngày đại hôn của để tạo nên động tĩnh long trời lở đất , tất là bởi yêu đến điên cuồng.
So với đế vương ở nhân gian, tự nghĩ, há chẳng bằng thành tiên tiêu dao?
Dẫu thọ mệnh lâu dài, con cũng chỉ trăm năm; mà tiên nhân thì đồng thọ cùng nhật nguyệt thiên địa.
Hắn chờ mở miệng cầu .
lời thốt , liền đánh nát tôn nghiêm mà còn gắng giữ:
“Ta ở cõi trần, vốn vô oán vô ái, từng động lòng với bất kỳ ai, càng từng kết tình. Ta đạo lữ.”
Ý tứ trong lời, rõ ràng đến tột cùng.
Ta từng yêu bất kỳ ai, kể cả Lý Yến Hoài.
Sắc mặt sụp đổ, kìm gào thét điên cuồng:
“Yêu Nương! Ngươi hồ nháo gì ? Lúc thể tùy hứng? Mau rõ với thần tiên, rằng chính là đạo lữ của ngươi, lẽ còn thể tha thứ cho ngươi!”
Chỉ một cái liếc mắt của , uy áp ép run rẩy. Trong mắt , vẫn lạnh lùng hờ hững như thuở ban sơ.
Cảnh tượng , Thôi tiểu thư hết thảy.
Nàng siết chặt khăn hỷ trong tay, đến nỗi ngón tay run lên.
Lúc , chạm đến bức tường ngăn cách phàm trần.
Trong đầu bỗng hiện lên một cảnh tượng.
Ánh mắt rơi xuống ảnh Thôi tiểu thư giữa đám đông.
Lặng lẽ truyền âm:
“Lý Yến Hoài bạc tình vô nghĩa. Ngươi gả cho , yêu , nhưng chớ bao giờ đánh mất chính . Nếu dám phụ ngươi, ngươi thể học theo Nữ đế triều .”
“So với việc ký thác cả đời, đem tính mạng đặt nơi nam nhân, chi bằng tự nắm lấy.”
Còn vì gieo lòng nàng hạt giống , hun đúc dã tâm …
Là bởi, thấy nàng lóe lên long khí.
Mà đối ứng với đó, về khi rời khỏi, Lý Yến Hoài ngày ngày u sầu, coi việc mất là hối hận cả đời, từ đó bỏ bê triều chính.
Khi cái gọi là “Chủ Thần” mà hệ thống đến tìm tới , khi là Nhân hoàng. Chủ Thần cưỡng ép đoạt khí vận Nhân hoàng, liền Thiên đạo của cõi phát giác, vĩnh viễn trục xuất khỏi thế giới .
Về nữa, trong chính sử Nhân hoàng, thấy một cái tên —— Thôi Thi Di.
Đại Đường khai quốc Nữ đế —— Thôi Thi Di.
___Hết___