BẢO BỐI, ANH ĐIÊN RỒI - Chương 1: Trở về
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:23:41
1
ngờ rằng sẽ gặp Thẩm Sâm trong cảnh .
Lương Kỳ đuổi theo về nước.
Chúng cãi ầm ĩ ngay tại sảnh khách sạn.
Hắn giật mạnh cánh tay , giọng điệu đầy khó chịu:
"Giang Tương Vãn, đồng ý chia tay!"
lạnh nhạt rút tay về:
"Lúc đầu rõ , đây chỉ là một giao dịch."
"Bây giờ, giao dịch kết thúc."
Lương Kỳ là một tay ăn chơi nổi tiếng trong giới Hoa kiều.
Hắn thích khuôn mặt , thích danh tiếng của . Chỉ thôi
"Giao dịch?"
Lương Kỳ như d.a.o đ.â.m thẳng tim, mắt đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi:
"Giang Tương Vãn, rốt cuộc cô trái tim ?!"
Khoảnh khắc đó, chợt sững .
Đã từng cũng hỏi câu .
Một gương mặt lạnh nhạt, thanh tú lập tức hiện lên trong đầu .
Thanh sạch, kiệm lời, xuất sắc và cao ngạo.
mỗi khi , ánh mắt đầy bệnh hoạn và si mê.
tính khí kiêu kỳ, ngang bướng, mẩy.
Anh luôn dỗ dành , mặc tùy hứng.
Thế nhưng, cuối cùng chúng vẫn chia tay.
Tối hôm đó, đầu tiên đề nghị chia tay.
là đầu tiên đồng ý.
….
"Em nghĩ kỹ ?"
Anh trong bóng tối.
Chúng mới kết thúc một trận hoan ái cuồng nhiệt.
Trên vẫn còn vương vấn thở của .
cúi đầu, thấp giọng "Ừm" một tiếng.
Anh khẩy.
Chậm rãi dậy, mặc quần áo.
Trước khi rời , :
"Giang Tương Vãn, rốt cuộc em trái tim ."
"Cả đời đừng bao giờ để gặp em."
Một giọng nữ ngọt ngào kéo trở thực tại.
"A Sâm, hình như cô gái là Giang Tương Vãn, chào hỏi một tiếng ?"
…
2
giật , tim đập điên cuồng.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
Thẩm Sâm đang về phía .
Bộ âu phục đen cao cấp cắt may tỉ mỉ, dáng gọn gàng sắc sảo.
Môi mỏng, nhạt màu, gương mặt ai cũng sẽ nghĩ đây là một lạnh lùng, vô tình.
Bên cạnh là Triệu Tình.
Mái tóc dài gợn sóng màu hạt dẻ, đôi giày cao gót đế đỏ kiêu hãnh.
Rực rỡ, xinh động lòng .
Lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Quá đột ngột, vẫn kịp chuẩn tinh thần.
giây tiếp theo—
Thẩm Sâm thản nhiên dời mắt .
Như thể chỉ là một xa lạ chút quan trọng.
Sau đó, bước thẳng qua .
sững sờ tại chỗ.
Mười ngón tay nắm chặt, các khớp trắng bệch.
"A Sâm."
Triệu Tình chút do dự:
"Anh chào hỏi cô ? Dù gì cũng—"
"Không cần."
Giọng Thẩm Sâm trầm thấp hơn năm năm , cũng lạnh lẽo hơn.
"Người liên quan, đáng để lãng phí thời gian."
Vậy ?
"Anh."
gọi , giọng điệu đầy tính khiêu khích:
"Chúng là em cơ mà, thể là lãng phí thời gian ?"
3
Tấm lưng cao lớn, lạnh lẽo bỗng chốc cứng đờ.
Chỉ trong chớp mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-boi-anh-dien-roi/chuong-1-tro-ve.html.]
Những đàn ông trung niên cùng Thẩm Sâm đều đồng loạt sang .
"Em gái của Thẩm tổng? Chẳng là đại tiểu thư nhà Giang !"
"Nghe sớm cắt đứt quan hệ với Lâm tổng, xuất ngoại bao năm nay, bỗng dưng về?"
còn kịp lên tiếng.
Lương Kỳ bước lên , chìa tay với Thẩm Sâm.
Trong ánh mắt ẩn chứa chút khiêu khích khó nhận .
"Anh là trai của Vãn Vãn đúng ? Chào , là Lương Kỳ, bạn trai của Vãn Vãn."
"Lần đầu gặp mặt, mong chiếu cố."
Thẩm Sâm chằm chằm bàn tay đang chìa mặt.
Không hề nhúc nhích.
Hàng mi rủ xuống, ánh mắt lạnh lùng.
Bầu khí trở nên căng thẳng một cách kỳ lạ.
"Thẩm Sâm, thời gian ? vài lời riêng với ."
kéo Lương Kỳ , ngẩng đầu Thẩm Sâm, giọng nhẹ nhàng:
"Chỉ một chút thôi, sẽ nhanh."
Giả vờ ngoan ngoãn, luôn là chiêu bài dùng nhiều nhất.
Trước , mỗi nũng với Thẩm Sâm, đều thể từ chối .
hôm nay—
Thẩm Sâm gì.
Ánh mắt lướt qua những ngón tay chạm áo khoác của Lương Kỳ, chậm rãi di chuyển lên .
Cuối cùng, dừng khuôn mặt .
Giọng lạnh băng:
" bận, cứ luôn ở đây ."
Sự xa cách trong thái độ của nghẹn thở.
mím môi: "Thôi bỏ , cũng gì quan trọng."
"Anh vợ."
Lương Kỳ tùy tiện khoác tay lên vai , giọng điệu lỗ mãng:
"Vậy và Vãn Vãn nhé."
Khoảnh khắc chúng lướt qua .
Cổ tay kéo mạnh mẽ.
ngẩng đầu.
Bắt gặp khuôn mặt căng cứng của Thẩm Sâm.
So với năm năm , dường như trầm hơn nhiều.
"Có chuyện gì?"
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Ra đến sảnh khách sạn, Thẩm Sâm mới buông tay .
Giọng điệu cứng rắn như đang bàn chuyện ăn.
cắn môi, nhỏ giọng hỏi:
"Thẩm Sâm, mấy năm qua sống ?"
Anh trả lời.
Chỉ dùng ánh mắt lạnh như băng lướt qua từng đường nét khuôn mặt .
Hàng mi, sống mũi, đôi môi.
"Nếu em chỉ thì…"
"Lần trở về, sẽ nữa."
cắt ngang lời , giọng nhẹ.
"Tối nay rảnh ? mời bữa cơm."
Thẩm Sâm một đôi mắt .
Giống như viên bi thủy tinh màu hổ phách.
Mỗi khi vô cảm, càng khiến trông thêm phần lãnh đạm.
"Giang Tương Vãn, ăn cơm cùng bạn trai."
" với chia tay !"
Thẩm Sâm cắt ngang lời :
"Em cần giải thích."
" cần giải thích, Thẩm Sâm."
hiểu lầm thêm nữa.
ngẩng đầu, thẳng thắn đối diện với .
" sai ."
căng thẳng, ngón tay bất giác nắm lấy vạt áo .
" ý gì khác, chỉ ôn chuyện cũ, ?"
"Không gì để ôn cả."
Thẩm Sâm lạnh, ánh mắt sắc bén.
"Hay là em nghĩ chỉ cần em ngoắc tay, em xoay vòng vòng nữa?"
"Giang Tương Vãn, đừng trêu chọc nữa."
"Đã trở về thì vai trò một em gái ."
Anh xoay rời , hề do dự.
thể để như .
"Thẩm Sâm, vì ở bên Lương Kỳ ?"
theo bóng lưng , khẽ .
Giọng run rẩy như sắp :
"Bởi vì… giống ."
Bước chân Thẩm Sâm, đột ngột khựng .