Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

BẢO BỐI, ANH ĐIÊN RỒI - Chương 3: Anh có đồng ý quay lại với em không?

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:23:43

Sáng sớm hôm , Lương Kỳ rời .

Không một lời tạm biệt.

khách sạn ba ngày.

Đến ngày thứ tư, hẹn gặp luật sư phụ trách hợp đồng di chúc của .

Chú Chu là lớn lên.

Ông thở dài, nhịn mà khuyên nhủ:

"Vãn Vãn, chú trong lòng con vẫn còn thích Thẩm Sâm."

"Con hãy suy nghĩ kỹ ."

"Nếu con thực sự thế , sớm muộn gì cũng Thẩm Sâm phát hiện."

"Đến lúc đó, giữa con và sẽ thật sự chấm dứt."

lắc đầu, ký tên lên hợp đồng:

"Chú Chu, con đang gì."

Ra khỏi văn phòng luật sư, ghé qua một quán cơm gia đình ở tầng trệt.

gọi vài món mà Thẩm Sâm thích ăn, mua một hộp đựng cơm thật .

"Chào cô, gặp tổng giám đốc Thẩm."

Lễ tân ngẩng đầu hộp cơm trong tay , vẻ mặt như thấy quen lắm :

"Xin , tổng giám đốc Thẩm chỉ gặp khách hẹn . Hoặc cô thể gọi điện cho ."

Thẩm Sâm chặn từ lâu .

" là em gái ."

Lễ tân , nở một nụ chuyên nghiệp:

"Tiểu thư, cô là thứ năm trong tuần ."

thể lên đó, nên quyết định chờ ở sảnh, thử vận may.

Không ngờ, gặp Triệu Tình.

vẫn là dáng vẻ mỹ nhân trí thức rạng rỡ.

Điểm khác biệt duy nhất là hộp cơm trong tay cô .

Lễ tân thấy Triệu Tình liền vội vàng chào đón, nịnh nọt:

"Triệu tiểu thư mang cơm cho tổng giám đốc Thẩm ?"

Triệu Tình mỉm , đó , dịu dàng cất lời:

"Vãn Vãn, em đến tìm A Sâm ?"

Trợ lý bên cạnh Thẩm Sâm lập tức sợ đến tái mặt:

"Thẩm tổng, sẽ gọi bảo vệ ngay—"

"Thẩm Sâm, là đưa cô lên."

Triệu Tình bước qua , đến bên cạnh Thẩm Sâm, giơ giơ hộp cơm trong tay:

"Vẫn ăn cơm đúng ?"

Thẩm Sâm khẽ "ừ" một tiếng, vẻ mặt dịu .

Suốt cả quá trình, lấy một .

yên tại chỗ, cảm giác chua xót trào dâng trong lồng ngực.

Thẩm Sâm bao giờ đối xử với như .

Dù hôm đó ở khách sạn, giả vờ coi như xa lạ, nhưng vẫn thể cảm nhận cảm xúc ẩn giấu bên trong.

Anh vẫn để tâm đến .

hôm nay, còn gì nữa.

Mọi thứ biến mất sạch sẽ, cố gắng thế nào cũng thể níu giữ.

"Vậy thì văn phòng ăn ."

Thẩm Sâm gật đầu, xoay cùng Triệu Tình về phía văn phòng.

Giây tiếp theo, bỗng dừng bước.

giữ chặt lấy tay .

Bàn tay lạnh.

"Thẩm Sâm, cũng mang cơm cho , là món thích ăn."

dừng một chút, cam lòng mà :

"Anh thử ?"

Thẩm Sâm đầu , giọng điệu bình thản:

"Giang tiểu thư, cần ."

Không sự lạnh lùng cố ý, cũng châm chọc.

Chỉ là một câu bình thường, đều đều, chút cảm xúc.

giống như một thùng nước lạnh, dập tắt tất cả hy vọng trong .

sững sờ buông tay, Thẩm Sâm và Triệu Tình bước văn phòng.

Thẩm Sâm còn ga lăng giữ cửa cho cô .

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-boi-anh-dien-roi/chuong-3-anh-co-dong-y-quay-lai-voi-em-khong.html.]

Đến khi hồn, cửa thang máy.

Lúc là giờ nghỉ trưa, nhiều nhân viên tụ tập chờ thang máy.

"Thấy ? Dạo Triệu tiểu thư mang cơm trưa cho tổng giám đốc Thẩm."

Người đầy ẩn ý:

"Xem cuộc họp buổi chiều hôm nay hoãn . Cảm ơn tương lai phu nhân cho lười biếng trướng một ông chủ cuồng công việc như Thẩm tổng. thích lắm, cứ tiếp tục ."

"Cậu xem, nào Triệu tiểu thư mang cơm đến, tổng giám đốc Thẩm cũng mất cả buổi chiều thế?"

"Cậu vẫn quá đơn thuần . Ăn cơm thì tốn thời gian, nhưng ăn cái khác thì cần đấy. Quên mất văn phòng tổng giám đốc phòng nghỉ riêng ?"

nhận lúc trông như một kẻ ghen tuông phát điên.

lao thẳng đến văn phòng của Thẩm Sâm, đẩy mạnh cửa.

Hộp cơm mà Triệu Tình mang đến vẫn còn nguyên bàn, hề động đến.

Dưới đất vỡ một cái bình hoa.

Thẩm Sâm cởi áo khoác.

Triệu Tình mặt , tay đang gỡ gì đó.

Nhìn thấy , Thẩm Sâm hoảng hốt xoay ghế , dùng lưng ghế che bản .

Anh co , như thể đang trốn tránh ánh mắt .

Văn phòng im lặng đến đáng sợ.

Chỉ còn tiếng thở gấp nặng nề đè nén, như đang cực lực khống chế cơn đau đớn.

Giống như phát bệnh.

Triệu Tình im lặng giấu thứ gì đó lưng, bước qua một bên, che khuất Thẩm Sâm.

"Giang Tương Vãn, cô còn chuyện gì ?"

siết chặt tay, lạnh lùng đáp:

" vài câu hỏi Thẩm Sâm, hỏi xong sẽ ."

Triệu Tình mỉm , nhưng ánh mắt vô cùng cứng rắn:

"Ra ngoài , bây giờ tiện."

Có gì đó kỳ lạ.

thêm nữa.

Nhanh chóng sải bước đến Triệu Tình, đẩy mạnh cô sang một bên.

Một tay kéo mạnh Thẩm Sâm dậy.

Mắt đỏ ngầu, một màu đỏ đáng sợ.

Giống như một con dã thú đang mất kiểm soát.

Chỉ một cái, liền vội vàng cúi đầu.

sững :

"Thẩm Sâm, ?"

Triệu Tình lao đến kéo : "Buông tay !"

"Giang Tương Vãn , ngoài ."

Giọng Thẩm Sâm khàn đặc, đầy bất lực, như đang cầu xin :

"Chỉ 10 phút thôi."

bước ngoài.

Cửa văn phòng cách âm .

cố gắng ngóng, nhưng dù thế nào cũng thể bất cứ âm thanh gì từ bên trong.

10 phút , cửa mở .

Triệu Tình xuất hiện mặt , vẻ mặt rõ cảm xúc.

bước .

Thẩm Sâm lấy vẻ bình thường.

chậm rãi tiến gần, khẽ hỏi:

"Thẩm Sâm, bệnh ?"

Anh khàn giọng đáp:

"Ừ, cảm cúm thôi. Lây c.h.ế.t đấy, em sợ ?"

lắc đầu, nhẹ:

"Không sợ. Nếu thể, em nguyện ý cùng c.h.ế.t chung."

Thẩm Sâm , đôi mắt vẫn khôi phục bình thường.

Sau vài giây, khẽ giọng :

"Giang Tương Vãn , em đang ?"

nhấc lên bàn việc đen tuyền của , đối diện với ánh mắt :

"Thẩm Sâm, và Triệu Tình đang hẹn hò ?"

"Không."

hít một thật sâu, hỏi :

"Vậy... đồng ý với em ?"

Loading...