BẢO BỐI, ANH ĐIÊN RỒI - Chương 6: Anh chỉ muốn em hạnh phúc
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:23:47
15
Căn phòng tối om.
Trên bức tường, bóng quấn lấy .
Mồ hôi tóc ướt đẫm, dính bết cổ, cực kỳ khó chịu.
— "Mệt ?"
Giọng của Thẩm Sâm khàn đặc, như thể chịu đựng đến cực hạn:
— "Để ."
trả lời, ánh mắt rơi xuống cổ tay .
Cổ tay trắng lạnh, hiện tại đang còng tay siết chặt.
Phía vòng còng, hằn lên những vết đỏ chói mắt.
Quá kịch liệt.
Quá mập mờ.
cầm lấy tay , trêu chọc:
— "Thẩm Sâm, đúng là yếu đuối quá."
Anh sững sờ, chút ngượng ngùng:
— "Còng tay… nhỏ."
— "Thế ?"
liếc chiếc đồng hồ cơ tay trái :
— "Bảo bối nào tặng thế? Lúc mà vẫn nỡ tháo ?"
Nói xong, động tác định cởi đồng hồ.
Thẩm Sâm hoảng loạn rụt tay , như một đứa trẻ sai chuyện, lúng túng lắp bắp:
— "Không… ai tặng, tự mua."
cúi xuống, vỗ nhẹ lên mặt :
— "Thẩm Sâm, đáng yêu quá đấy."
Không là do vỗ quá mạnh đau, do bản tính biến thái của trỗi dậy.
còn kịp trách mắng, thì giơ hai tay còng lên mặt .
Nhìn , như một chú chó lớn đáng thương.
— "Giang Tương Vãn, tay đau quá."
Khốn kiếp, đời một con ch.ó lạnh lùng ngoan ngoãn như chứ?
Khiến mềm lòng hết đến khác.
lấy chìa khóa mở còng, hung dữ cảnh cáo:
— "Lần còn dám kéo chân ?"
Chìa khóa cắm ổ, "cạch" một tiếng mở khóa.
Ánh mắt Thẩm Sâm đột ngột đổi.
Ngoan ngoãn cái quái gì!
lập tức dậy bỏ chạy, nhưng tóm lấy mắt cá chân, kéo trở .
Ngay đó, nhấc bổng lên, ép bức tường lạnh như băng.
Cơn lạnh khiến rùng , tức giận hét lên:
— "Thẩm Sâm, là đồ khốn kiếp! Anh thất hứa—"
— "Giang Tương Vãn."
Anh khẽ gọi tên .
Trong bóng tối, đôi mắt phản chiếu hình ảnh của , sáng rực.
sững , đưa tay lau nước mắt mặt :
— "Tại nữa ?"
Anh trả lời, đôi mắt ướt át:
— "Giang Tương Vãn, thật là em ?"
cúi xuống, hôn lên mắt :
— "Đừng nữa, là em đây."
16
Tình trạng của Lâm Cường tệ.
Mặc dù qua cơn nguy kịch nhưng ông tai biến, tê liệt, mất bộ khả năng vận động.
Ngay khi kết quả, Từ Tú Chi lập tức ngất xỉu.
Tỉnh , bà ròng mấy ngày liền.
Buổi tối, đến bệnh viện thăm Lâm Cường.
Ông giường bệnh, chỉ thể đảo mắt , bất động.
xuống bên giường, ân cần kéo chăn đắp cho ông .
Sau đó, nhẹ nhàng :
"Ba, thấy ba ngày hôm nay, con vui lắm."
Đôi mắt Lâm Cường mở to đầy kinh hoàng, trợn trừng .
cong môi , ánh mắt tràn đầy ác ý:
"Có tiếp tục chơi đùa với phụ nữ nữa ? Hay là để con tìm vài cho ba? lẽ... ba sẽ chỉ thể khác chơi đùa thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-boi-anh-dien-roi/chuong-6-anh-chi-muon-em-hanh-phuc.html.]
cúi đầu, ghé sát tai ông , giọng chậm rãi, từng chữ từng chữ như giáng xuống đầu ông một nhát búa:
"Ba tại đột nhiên xuất huyết não ?"
lấy điện thoại , mở một đoạn video giám sát.
Trên màn hình, Từ Tú Chi lén lút bỏ thứ gì đó thuốc của Lâm Cường.
cong môi nhạt:
"Là dì đấy. Chính dì cho ba uống thứ mà ba nên uống."
" cũng trách ba thôi. Bày trò ăn chơi nhiều quá, nên thể suy nhược, bà mới cơ hội tay."
khẽ ngừng , chằm chằm Lâm Cường, giọng điệu chậm rãi nhưng mỗi từ đều sắc bén:
" ít nhất, ba vẫn còn sống. Còn con thì ? Bà hai trực tiếp hại chết."
"Ba vì gần đây Từ Tú Chi đến thăm ba ?"
ghé sát ông , giọng như rót thẳng tai:
"Bà đang bận... chuẩn cướp lấy tập đoàn Giang thị đấy."
"Ba cứ nghĩ rằng, khi hại c.h.ế.t con, Giang thị sẽ thuộc về ba ? Cuối cùng, ba chỉ là nền cho khác mà thôi."
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Hai mắt Lâm Cường đỏ ngầu, những giọt nước mắt già nua chảy từ khóe mắt.
rút một tờ giấy, chậm rãi lau nước mắt cho ông , nhẹ giọng thì thầm:
" ba cứ yên tâm, Giang thị sẽ mãi mãi chỉ mang họ Giang."
Bước khỏi bệnh viện, Thẩm Sâm chờ sẵn trong xe.
leo lên xe, ôm lấy , hôn lên môi một cái.
"Thẩm Sâm, em vui."
Anh khẽ vén tóc , giọng dịu dàng: "Ừ, em vui là ."
ngẩng đầu, chớp mắt hỏi: "Anh vì em vui ?"
Anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi , giọng điệu trầm ấm:
"Không quan trọng. Anh chỉ em hạnh phúc."
17
Quả nhiên, chẳng bao lâu , Từ Tú Chi thể yên nữa.
Bà tổ chức một cuộc họp cổ đông với tư cách là vợ hợp pháp của Lâm Cường.
Bà tuyên bố rằng, khi Lâm Cường hồi phục, bà sẽ tạm thời đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch Tập đoàn Giang thị.
Ngay khi bà xong, lập tức lên tiếng:
"Dì Từ, con đồng ý."
Cả phòng họp lập tức im lặng.
Từ Tú Chi ngờ phản đối bà ngay mặt .
vì vẫn còn nhiều ở đây, bà vẫn cố gắng nặn một nụ hiền hòa:
"Giang Vãn, dù gì dì cũng là vợ hợp pháp của ba con. Cổ phần của ba con cũng là tài sản chung của vợ chồng, đương nhiên dì là cổ đông lớn nhất của Giang thị."
chớp mắt, bộ như chợt hiểu điều gì đó.
Từ Tú Chi thấy phản bác, chuẩn tiếp tục .
ngay lúc , dậy, rút một tập tài liệu, đặt mạnh lên bàn họp:
"Hôm qua thể là . hôm nay thì ."
"Cô gì?" Từ Tú Chi biến sắc, giật lấy tập tài liệu.
Bà càng xem, sắc mặt càng tái mét, đôi tay run rẩy đến mức còn cầm chắc giấy tờ.
"Sao thể... Không thể nào..."
nhẹ nhàng mỉm :
"Dì Từ, dì con lấy những cổ phần bằng cách nào ?"
Bà đáp, nhưng sự hoảng loạn trong mắt lên tất cả.
nghiêng đầu, nhẹ giọng :
"Trước khi mất, con chia nhỏ cổ phần nhiều tài khoản khác . chỉ cần con kết hôn, tất cả những cổ phần đó sẽ thuộc về con."
chậm rãi xoay , bà , nhạt:
"Dì chồng của con là ai ?"
Từ Tú Chi cứng đờ , đột nhiên bật chói tai, như thể nghĩ điều gì đó:
"Là Hách Cảnh Hành, đúng ? Giang Vãn, đừng tưởng rằng bám lấy Hách gia là thể đè đầu cưỡi cổ tao! Hách Cảnh Hành chỉ thích đàn ông! Cả đời mày cũng chỉ là một con đồng sàng dị mộng!"
nghiêng đầu, giọng dịu dàng mà từng chữ như d.a.o cứa tim bà :
"Dì sai ."
cúi sát xuống, gần như dán tai bà , thì thầm:
"Người đó là con trai của dì, Thẩm Sâm."
Sắc mặt Từ Tú Chi ngay lập tức tái nhợt như tờ giấy.
Giống như sét đánh trúng, bà run lên bần bật.
"Không thể nào! Mày thể nào quen Thẩm Sâm!"
thản nhiên lùi , nhún vai :
"Dì nghĩ con lừa dì ?"
"Cảm giác đứa con mà yêu thương nhất, tự hào nhất đẩy xuống vực thẳm... dì thấy thế nào?"
Ngay lúc đó, giọng nam trầm thấp, lạnh lẽo vang lên từ phía .
"Hóa là ?"