Bảo Gia Tiên - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:01:32
do dự, dám bước trong, thế nhưng nét mặt của bé gái khiến cảm thấy quen thuộc.
Nhớ tới em gái bé bỏng mà ôm trong lòng ngày hôm đó, chân chậm rãi di chuyển.
"Chị đang sợ em ư?"
Bé gái bàn thờ thoạt chỉ mới hai, ba tuổi.
Biểu cảm mặt em bỗng nhiên trở nên cực kì tủi .
"Em còn tưởng chị khác với bọn họ, em lạnh lắm, em đói lắm."
Trong đầu chợt thoáng qua hình ảnh em gái tra tấn đêm nọ, trong lòng đau xót tả nổi.
Sức nặng của cốt nhục tình khiến hoảng hốt, từ từ về phía bàn thờ.
cầm lấy con d.a.o bà nội để bàn, cắt đứt đầu ngón tay của .
đưa ngón tay lên miệng em gái:
“Em ngoan, ăn sẽ thấy đói nữa.”
Cho dù phản ứng chậm thế nào nữa, vẫn thể em gái lúc còn là đứa trẻ bình thường.
Em ôm lấy ngón tay , mút lấy mút để.
dường như thấy chính thuở còn bé.
Khi đó, đói đến nỗi hoa mắt chóng mặt, dám tìm cha và bà nội.
Khi tới mặt , cẩn thận níu lấy ống quần bà, bà vẫn giả vờ như thấy, lặng lẽ kéo ống quần khỏi tay .
bà sợ cha, bởi vì cha từng là hàng lỗ vốn, lãng phí lương thực trong nhà cho ăn.
Vì thế, chỉ thể núp trong xó xỉnh, lục thùng rác để tìm thức ăn giúp bản no bụng.
Mãi đến , khi lớn hơn, thể giúp đỡ việc nhà thì mới bàn ăn cơm.
"Uống , uống xong sẽ đói nữa."
dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại của em gái.
Em mút một lúc buông ngón tay .
"Đã thấy no ?"
Em gái lắc đầu trả lời:
“Thân thể chị chịu nổi , thế là đủ ."
Vừa dứt lời, nửa của em bỗng tỏa ánh sáng rực rỡ.
Tựa như đang mọc thêm m.á.u thịt.
Em gái thần bí ghé tai thương lượng:
“Đây là bí mật của hai chúng , chị đừng cho khác nhé."
gật đầu một cách máy móc.
Em vui vẻ :
“Em mà, chỉ chị là nhất."
Nghe thế, chẳng những thấy vui mừng mà còn thấy lạnh sống lưng.
Không khi cơ thể em gái lớn lên, em còn là Bảo Gia Tiên nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-gia-tien-dmvb/chuong-5.html.]
Từ đó về , cứ đến nửa đêm, hễ thấy tiếng gọi của em gái là sẽ chạy ngay tới đó.
Ban ngày, bà nội đến thờ cúng hề phát hiện sự bất thường nào.
Xương cốt của em gái vẫn lẻ loi trơ trọi bàn thờ.
Mãi đến tận ngày , khi cơ thể chỉ còn da bọc xương của chống đỡ nổi nữa, té xỉu trong phòng.
Sau khi bà tỉnh , cái thai đủ tháng bắt đầu quấy phá.
Bà nội quỳ trong nhà thờ tổ cả đêm để cầu xin.
Chỉ mong cái thai nam bảy tháng trong bụng thể sinh hạ thuận lợi.
Bà đỡ ở ngoài cửa do dự :
“Nếu mau đưa quyết định, cả và con đều sống nổi ."
"Thai nhi trong bụng vẫn còn sống. Tình hình hiện tại..."
Bà nội hiểu ý của bà đỡ.
Bà lên bài vị đang thờ cúng, mở cửa với bà đỡ:
“Mổ bụng lấy con , Bảo Gia Tiên ở đây, tin đứa bé sẽ chet!”
7.
Trong phòng, tay chân trói chặt bằng lụa đỏ, bà đau khổ vùng vẫy.
Bà đỡ lấy từ trong túi vải một cây kéo sắc nhọn, đổ rượu mạnh lên lưỡi kéo.
Bà đến bên , kĩ cái bụng tròn trịa, dường như xuống tay từ .
Cuối cùng, khi ước lượng vị trí, bà đỡ chọc mũi kéo bụng .
Thời điểm cây kéo đ.â.m sâu trong da thịt, trong phòng vang lên tiếng gào thét chói tai.
Mẹ chằm chằm cánh cửa, giống như hiểu nổi vì mang bầu con trai mà vẫn chịu đau khổ thế .
Ngoài cửa, cha thì thầm chuyện với bà nội :
“Mẹ, nếu nó chet thì ai vợ con đây?”
Bà nội bên cạnh lạnh lùng trả lời:
"Miễn là Bảo Gia Tiên còn ở đây, tiền thì lo gì kiếm vợ mới?"
Tiếng kêu gào của trong phòng kéo dài lâu.
Khi chiếc kéo của bà đỡ đ.â.m trong bụng thì dường như thứ gì đó cản .
Tiếng kim loại va vô cùng quỷ dị.
Cha và bà nội thấy động tĩnh bên trong gì đó , vội vàng bước .
Lúc , bụng bắt đầu động đậy.
Những chấm nhỏ dày đặc nổi lên, xếp ngay ngắn từ xuống chà chà .
Âm thanh sàn sạt vang vọng khắp căn phòng.
Cảnh tượng mắt khiến tất cả đều sợ ngây .
Tốc độ của những chấm tròn đó càng lúc càng nhanh, bụng sắp cọ đến nỗi rách một lớp da, thậm chí bắt đầu m.á.u chảy từ bụng.
Bà nội kéo tế m.á.u cho Bảo Gia Tiên, thế nhưng muộn mất .
Bụng cọ đến mức nổ tung, rách toạc , cây kéo theo đà b.ắ.n ngoài, chọc thẳng mắt trái của bà đỡ.