Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bảo mẫu muốn làm mẹ kế của tôi - C4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:20:56

"Ồ? Vậy thì đem bình hoa và mấy thỏi son định giá , cô trả tiền cho ."

Nếu thật sự tính toán từng đồng, e là Bà trả nổi .

Lâm Bình tức đến run môi, nhưng dám hó hé thêm câu nào.

xuống sofa, lạnh lùng quét mắt :

"Còn về bộ quần áo , cũng bắt cô cởi , cứ mặc về , để mà nhớ giấc mộng hào môn của ."

" bộ trang sức, nữ trang cô mua hôm , nhất là đặt ngay ngắn đầu giường . Nếu , chúng sẽ đến đồn cảnh sát giải quyết."

Từ lúc về đến giờ hơn năm, sáu tiếng đồng hồ.

cứ chậm chạp mãi thu dọn xong, định đợi Ba về cầu xin ông ?

Tất nhiên, sẽ cho Bà cơ hội đó.

gọi ngay cho công ty chuyển nhà.

Sau đó, dọn hết đống hành lý rách nát lầu xuống, đuổi cả hai con khỏi nhà!

9.

Đêm đó, Ba trở về nhà và tránh khỏi một trận ốm nặng.

đưa ông đến bệnh viện tư nhân để nghỉ dưỡng.

Sau đó, bắt đầu tiến hành thủ tục khởi kiện.

Số tiền mà Ba chuyển cho Lâm Bình đều thông qua ngân hàng, bằng chứng cho thấy đó là khoản tặng cho tự nguyện. 

, khả năng đòi cao.

Hơn nữa, còn mời một văn phòng luật sư danh tiếng trong vùng để giúp theo vụ kiện .

Hôm nay, đặc biệt nấu cháo tại nhà, mang đến bệnh viện thăm ba.

Vừa đến cửa phòng bệnh, lờ mờ thấy tiếng chuyện bên trong:

"Cô , đừng đến đây nữa."

"Hôm đó là em đúng, em cầu mong tha thứ, chỉ mong rút đơn kiện, chúng thể giải quyết riêng mà!"

đẩy mạnh cửa bước , quả nhiên là Lâm Bình!

cứ bám mãi như ma quỷ ?!

đặt mạnh bát cháo lên tủ đầu giường, lạnh giọng:

"Dì còn mặt mũi đến đây ? cho dì , rút đơn kiện là chuyện bao giờ xảy . Số tiền đó, dù chỉ một xu, dì cũng đừng hòng giữ !"

Lâm Bình chột , đầu né tránh ánh mắt : " chuyện với cô, tìm ba cô."

Lời còn dứt, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.

Người phụ nữ ngoài khoác một chiếc áo lông cừu màu kem, tóc búi cao, phong thái đoan trang thanh nhã.

ngẩn một lúc nhận

Là Vương Thư Lan, bạn học cũ của Ba !

là nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng, từng thầm mến Ba suốt nhiều năm.

còn kịp gì, đối phương lịch sự mỉm , nhẹ nhàng mở lời:

"Xin , vẻ đến đúng lúc ?"

vội vàng bước lên, vui vẻ chào hỏi:

"Là dì Thư Lan đúng ạ? Lâu lắm gặp dì!"

vẫn nhớ, năm đó khi qua đời, dì Thư Lan bay xuyên đêm từ Mỹ về để dự tang lễ. luôn ghi nhớ ân tình .

Ba thấy đến, cũng từ giường dậy.

Dì Thư Lan lập tức tới, đỡ lấy Ba , dịu dàng mỉm :

"Anh đừng dậy vội, cứ nghỉ ngơi cho khỏe ."

Lâm Bình thấy , liền chen đến bên giường, giở giọng đáng thương:

"Em chăm sóc hơn một năm nay, thói quen sinh hoạt của , em là hiểu rõ nhất. Em cần tiền lương, chỉ xin hãy để em tiếp tục chăm sóc !"

Dì Thư Lan thoáng sững sờ, nhưng tỏ vẻ khó chịu tức giận.

Bà nhẹ nhàng lùi về hai bước, nhường chỗ cho Lâm Bình.

Hẳn là bà cũng nhận là ai . Dù gì chuyện Ba với giúp việc cũng lan truyền khắp giới kinh doanh.

Trước đây thậm chí còn tin đồn cho rằng đứa con trai bảy tuổi của Lâm Bình là con riêng của Ba .

Đến mức một thời gian dài, ánh mắt của nhân viên trong công ty khi đều chút kỳ lạ.

Lâm Bình vẫn tiếp tục diễn trò, còn Ba , dù trong mắt chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn tâm trả lời Bà .

dứt khoát bước lên, túm lấy cánh tay Lâm Bình, lôi Bà khỏi phòng bệnh.

10.

Ở hành lang, thẳng Lâm Bình, cảnh cáo cuối:

" tin từ , nhưng nhất đừng đến nữa. Rút đơn kiện là chuyện thể nào xảy ."

Lâm Bình vẫn mặc bộ đồ hàng hiệu trị giá hàng trăm nghìn, hất tay , liếc với ánh mắt đầy khinh thường.

"Ba cô vẫn còn tình cũ với , dễ dứt bỏ ."

Vịt Trắng Lội Cỏ

lắc đầu, chỉ cảm thấy buồn :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-mau-muon-lam-me-ke-cua-toi/c4.html.]

"Ba nghiệp danh giá, gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng. Dù già hồ đồ, cũng đến mức dính líu rõ ràng với loại như dì."

"Dì thấy vị phu nhân bên trong ? Rồi xem, chênh lệch bao nhiêu, cần thêm chứ?"

"Đồ đàn bà già mà còn lẳng lơ!"

giận đến bốc khói, nghiến răng:

"Dì ai?!"

Lâm Bình đắc ý:

"Già mà còn ăn mặc như thế. mới hơn ba mươi, vẫn còn thời gian dây dưa với ba cô. Trẻ trung mới là vốn liếng, tiểu thư, chẳng lẽ cô hiểu ?"

nhướn mày, lạnh giọng đáp trả:

"Ồ? mới hơn hai mươi thôi. Vậy cũng nên gọi dì là 'đồ đàn bà già lẳng lơ' ?"

hiếm khi văng tục, nhưng kiềm mà dành hết cho kẻ vô .

Sau đó, xoay gọi y tá đến đuổi Bà .

Quay phòng bệnh, vặn thấy dì Thư Lan đang dịu dàng đút cháo cho Ba , trong ánh mắt tràn đầy ôn nhu.

Thấy , bà ngượng ngùng mỉm .

thầm nghĩ, một nhân phẩm và xuất như , nếu thể đến với Ba thì mấy. 

Không chỉ giúp chặn Lâm Bình ngoài cửa, mà gia đình cũng thể bình yên hơn.

Nghĩ đến đây, chút ý tác hợp.

"Dì Thư Lan, nếu rảnh dì nhớ đến thăm ba con nhiều hơn nhé."

"Dạo sức khỏe ông , bạn học cũ đến trò chuyện, tâm trạng chắc chắn sẽ khá hơn."

Ba giả bộ nghiêm túc, ho khan hai tiếng:

"Nói linh tinh cái gì đấy, dì Thư Lan của con bận rộn lắm."

Lời dứt, dì Thư Lan vội tiếp lời:

"Ai bận chứ? dạo buổi diễn nào, con cái cũng lớn , cần lo. rảnh mà!"

Câu thốt , và ba đều bật . càng thấy thích dì hơn, chân thành, đáng yêu.

kéo tay bà, tinh nghịch chớp mắt:

"Dì bận, thì con bận lắm. Công ty còn một đống việc đang chờ, ba con con giao cho dì nhé!"

Những ngày đó, dì Thư Lan thường xuyên đến bệnh viện trò chuyện cùng Ba .

Bà mang theo vài quyển sách, cho ông những buổi chiều nắng

Có lúc, Ba một lúc ngủ . thỉnh thoảng đến thăm, sắc mặt ông lên nhiều.

Đến ngày xuất viện, bằng cách nào, Lâm Bình lẻn .

Khi bước , Bà đang giường Ba lóc kể lể, còn chủ động trả chiếc thẻ vài triệu.

"Lần em thấu lòng , em thèm mấy triệu đó, em chỉ thích thôi!"

Sắp đến ngày tòa.

Xem , Bà tiền giữ , nên liều một phen, đánh cược lòng trắc ẩn của Ba .

Người già thường dễ mềm lòng, mà Lâm Bình thì đến mức lê hoa đái vũ*, ông nhất thời do dự, nhíu mày, lưỡng lự quyết.

(*Lê hoa đái vũ: nước mắt rơi như hoa lê trong mưa, ám chỉ phụ nữ lóc yếu đuối, đáng thương.)

, đây là lúc cho Ba một cái tỉnh ngộ.

rút một tập tài liệu từ túi xách.

Ba thoáng sững sờ, sang hỏi ý gì.

giấu diếm nữa, kể bộ quá trình điều tra về Lâm Bình, bao gồm cảnh gia đình Bà , cùng vụ lừa đảo thương gia vùng Giang Chiết thành đây.

Ba xem xong, lặng hồi lâu.

Ông khẽ lẩm bẩm:

"Hóa … hóa suýt nữa rước sói nhà."

Lâm Bình sợ đến mức quên cả , Bà nếu thực sự lớn chuyện, thì việc tù cũng thể xảy .

Nhân lúc và ba kịp phản ứng, Bà chộp lấy thẻ ngân hàng bàn, bỏ chạy thục mạng.

cứ tưởng chuyện đến đây là kết thúc.

, mấy tháng , Lâm Bình cũng xuất hiện nữa.

Số tiền đó cũng kiện đòi , chỉ là vẫn thi hành, phía bên cứ dây dưa mãi.

Mãi đến ba tháng , khi mời tham dự một buổi tiệc rượu cao cấp.

Ở cửa , tình cờ gặp em trai của Lâm Bình.

11.

Hôm đó gió lớn, uống chút rượu nên lái xe.

Đứng cửa đợi nhân viên gọi taxi, vì trời quá lạnh, còn đặc biệt kéo chặt áo khoác. 

Sau nghĩ , lẽ chính hành động cứu mạng .

Người tấp nập, một đàn ông mặc áo khoác gió đen tiến gần.

Hắn rút một con d.a.o găm bật lò xo, đ.â.m thẳng bụng !

 

Loading...