Bảo Vệ Em Là Việc Của Anh - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:29:01
Khi Giang Trình lôi đến phòng bi-a, cúc áo đồng phục của xé toạc, tóc tai cũng rối bời.
Trong phòng bi-a tràn ngập mùi khói thuốc, tiếng ồn ào vang lên ngớt.
Phía Giang Trình là vài tên côn đồ học đường cứ chuyện liên tục.
“Muốn tí nữa Thẩm Thuật thấy cô thì sẽ phản ứng gì, mày xem cạo mặt cô ?”
“Trình ca để ý mà cô còn điều, dám nhận là bạn gái của Thẩm ca, tự đẩy hố lửa .”
“Tao cá trăm tệ, tí nữa cô sẽ lóc cầu xin Trình ca cứu.”
“Tao cược năm trăm!”
Giang Trình , nhạt như chẳng quan tâm: “Con bé mới chuyển trường, Thẩm ca là thế nào , đừng dọa nó.”
Họ dừng ở một chiếc bàn bi-a trong góc, một thiếu niên mặc hoodie đen đang cúi , chăm chú quả bóng đen cuối cùng bàn.
ném xuống ngay bên chân , cùng lúc đó, hai quả bóng va tạo nên âm thanh rõ ràng.
Giang Trình khẩy, giọng điệu phần kính trọng:
“Thẩm ca, con nhỏ là bạn gái của , thật ?”
Trán lấm tấm mồ hôi, tim đập như phá n.g.ự.c mà .
Tiếng bóng va bàn dần dần lặng xuống.
Thẩm Thuật nhíu mày tặc lưỡi khó chịu, đầu , gương mặt ngang ngược đầy vẻ bất cần xuống .
Cậu kéo mũ áo hoodie xuống, để lộ kiểu đầu đinh gọn gàng, khiến cả thêm phần sắc lạnh, khuyên tai kim cương lấp lánh ánh đèn.
Thẩm Thuật cúi xuống với vẻ uể oải, nâng cằm lên, ánh mắt lạnh lẽo và dữ dằn.
Toàn run rẩy thể kiểm soát.
“Cô đang run kìa.”
Một tên trong đám bật lớn, kéo theo tiếng rộ lên xung quanh như nuốt chửng .
cắn răng, cố gắng vươn tay nắm lấy tay Thẩm Thuật, dùng hết sức lực trong để vùng lên cuối:
“ là bạn gái của , đúng ?”
Giọng khàn khàn đến khó .
Tiếng xung quanh vang lên dữ dội hơn, tay lạnh đến tê dại.
Không ngờ Thẩm Thuật xoa đầu , ánh mắt dịu , :
“Sợ gì chứ, bạn trai ở đây .”
Anh lớn, nhưng đủ để những xung quanh thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-ve-em-la-viec-cua-anh-wkmr/1.html.]
Tiếng ồn ào lập tức im bặt, những đang hóng chuyện cũng lặng lẽ rời .
Phòng bi-a nhanh chóng trở nên yên tĩnh.
Giang Trình cau mày, vẻ mặt đầy bất mãn Thẩm Thuật.
Sau một hồi đối đầu trong im lặng, bất ngờ bật khẽ:
“Anh Thuật, ý là gì đây?”
Thẩm Thuật đáp, chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y đang nắm lấy tay , kéo dậy thuận thế ôm lòng.
Giọng mất kiên nhẫn:
“Nghe hiểu tiếng thì cút.”
Thẩm Thuật cao hơn cả cái đầu, vai rộng. Đầu ép tựa vai .
Trong mũi mùi khói thuốc, mà là mùi oải hương dịu nhẹ, khiến bất giác cảm thấy yên tâm.
“Anh Thuật, bên cạnh từ đến giờ bao giờ con gái , đừng đùa nữa.”
“Cậu là cái thá gì mà ai bên cạnh cũng báo với ?”
Sắc mặt Giang Trình trầm xuống, tay nắm thành nắm đấm, khóe miệng giật giật:
“Anh Thuật, lời quá . Chúng rõ nước giếng phạm nước sông, giờ giành của thì mặt lắm .”
Thẩm Thuật cúi đầu hỏi :
“Hắn , em là của ?”
sững một chút, vội vàng ôm chặt eo :
“Không ! Em và bất kỳ quan hệ gì cả!”
Anh cong môi, ánh mắt Giang Trình:
“Nước giếng phạm nước sông? xem , chủ động chọc bạn gái là , tự ý bước chân địa bàn của cũng là .”
“Anh...!” Giang Trình chỉ tay .
Vài gã đàn ông áo đen cao lớn đồng loạt qua, ngón tay Giang Trình khẽ run lên. Khi đám đàn em kéo , vẫn quên để một câu:
“Cứ chờ đấy cho .”
Nhìn bóng lưng bọn họ rời , thở phào nhẹ nhõm, cả như trút gánh nặng, chân mềm nhũn, ngả phía .
Hoàn quên mất phía còn Thẩm Thuật.
Một lúc , giọng trong trẻo lạnh lùng của từ đỉnh đầu vang xuống:
“Tựa thoải mái lắm , bạn gái?”