Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

BẮT RỂ - CHƯƠNG 11

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:14:49

15

Trời nhá nhem tối, cửa thành sắp đóng.

Không kịp nữa .

Ta cởi bộ hỉ phục mặc cho Tống Hàn Oánh, để nàng và Ôn Kinh Triệp cùng xe ngựa khỏi thành, dọc đường rải kẹo và tiền mừng, nhất định khiến trạng nguyên lang cùng vợ thành tế vong mẫu.

Còn thì hóa trang thành thương nhân, trộn đoàn thương đội cưỡi ngựa thành, lệch thời gian với bọn họ.

Suốt đường như chạy trốn, xe ngựa cuối cùng cũng kịp khỏi thành phút chót khi cửa thành đóng .

Đêm nay chính là thời điểm mấy đội thương đội của Kim gia khởi hành.

Một đội Giang Nam thu mua tơ lụa, một đội đến Tây Nam thu mua , một đội dđếnđến Lĩnh Nam đợi mẻ vải thiều đầu mùa chín rộ để chế thành "vải thiều tiên" bán ngược về Lạc Kinh.

Không kịp lời từ biệt, ngàn vạn lời hóa thành cái nắm tay thật chặt, dùng sức lắc lắc: "Bảo trọng nhé."

Tống Hàn Oánh lệ nhòa khóe mắt, nghẹn ngào : "Bảo trọng."

Chúng đều , chia ly , đến khi nào mới thể gặp .

Nhìn theo bóng lưng nàng khuất dần, giá y. Ôn Kinh Triệp lưng chờ ở phía xa.

Ta hít hít mũi, một chiếc khăn tay lặng lẽ đưa tới.

"Đa tạ."

"Không gì. Đi thôi, trời tối , chúng về quán trọ ." Ôn Kinh Triệp còn xong, thấy đằng xa bỗng rực lên ánh lửa trùng trùng. Một đám đông cầm đuốc cưỡi ngựa đang lao về phía chúng .

Người dẫn đầu khi đến gần thì ghìm cương ngựa mạnh mẽ, con tuấn mã hí vang một tiếng đầy kiêu hãnh.

"Châu Nhi ở đây?" Hắn mật gọi tên mật của , nhưng ánh mắt mang theo vẻ dò xét lạnh lẽo.

Là Tống đại nhân, ông đến đuổi theo Tống Hàn Oánh .

Ta mặt ông , giọng điệu lạnh nhạt: "Bá phụ đến việc ?"

"Phủ tiểu tặc trộm bảo vật, Thánh thượng thương xót, cho nhân mã thành truy tìm." Hắn , "Châu Nhi gặp nào khả nghi ?"

"Không hề, con vẫn luôn ở cùng phu quân của con."

"Cùng phu quân đêm tân hôn bến đò?" Ông vẫy tay, đám binh sĩ phía lập tức vây chặt chúng .

Ta liếc Ôn Kinh Triệp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bat-re/chuong-11.html.]

Hắn bước lên nửa bước che chắn cho , chắp tay với Tống đại nhân: "Tiên mẫu nhiều năm bất hạnh đuối nước mà bỏ mạng. Hôm nay thành hôn vội vàng, bờ sông tế bái tiên mẫu."

Hắn một mực trấn định: "Chúng con quả thật hề thấy kẻ khả nghi nào."

Tống đại nhân tìm kết quả, cuối cùng cũng khoát tay cho chúng rời .

Đi mấy bước, chợt : "Rảnh rỗi thì đến phủ tìm A Oánh chơi nhé."

Sống lưng cứng đờ, cố gắng kiểm soát biểu cảm mặt, đột ngột đầu trừng mắt : "Bá phụ, hôm đó con đại náo phủ ngài, ngài còn giả vờ như chuyện gì xảy ?"

"Con coi Tống Hàn Oánh như tỷ ruột thịt, còn nàng thì ?"

Ôn Kinh Triệp ăn ý véo mạnh eo một cái.

Nước mắt trào , giọng điệu bi thương nhưng âm lượng cực lớn: "Nàng cướp vị hôn phu cũ của con!"

Sắc mặt Tống đại nhân cứng đờ. Đám binh sĩ bên cạnh lập tức cúi đầu, giả bộ như thấy gì.

"Hôm nay nếu con may mắn còn bắt một đàn ông về, thì con…"

Tống đại nhân liếc một bên cạnh, phân phó: "Cửa thành đóng . Ngươi cầm thẻ bài của , đưa trạng nguyên lang và Kim tiểu thư về phủ."

"Đêm hôm gió lạnh, lỡ như ốm thì ?" Ông híp mắt , "Châu Nhi, những hiểu lầm khác chúng về ."

16

Được tướng sĩ hộ tống về phủ, đúng là phen nở mày nở mặt.

Người nhà họ Hàn phần lớn về hết, chỉ còn kế của Hàn Quan vẫn kéo theo Hàn Quan đợi trong phủ.

Năm xưa chính bà, dắt theo đứa con trai bé bỏng đến Kim phủ, rụt rè dùng hôn ước để cầu cho con trai một tiền đồ.

Thấy chúng về, bà hai lời, giáng cho Hàn Quan hai bạt tai.

"Hai cái bạt tai , Châu Nhi đánh. Nực còn tưởng hai nhà đổi hôn ước, là vì Châu Nhi đời mang phận thương nhân."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Triều đình quy định con cháu thương nhân thi nhập tịch thời buổi đúng là chẳng mấy ai mang phận thương nhân.

Hàn Quan hóa với như đấy .

Trong ký ức của , bá mẫu luôn dịu dàng kín đáo, như một cái bóng sống phía chồng và con trai, nhưng hôm nay bà ưỡn thẳng sống lưng, với : "Làm sai chuyện gì thì trả giá. Mỗi một đồng tiền nhà họ Kim tiêu cho chúng , chúng sẽ trả đầy đủ."

Bà cúi vái lạy nữa, mới kéo Hàn Quan rời .

 

Loading...