Bất Tham - 17
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:23:56
Vĩnh Hòa công chúa vẻ như khai sáng đầu óc, một mực đòi nghiêm trị Lục hoàng tử. Cuối cùng chuyện gì xảy , cũng rõ, chỉ nàng giam lỏng ở điện Giao Thái, thánh chỉ thì phép ngoài.
Thái độ của Nhu nhi, phần nào thể hiện rõ thái độ của Lục hoàng tử. Lần đến gặp chúng , nàng vênh váo tự đắc, hệt như Lục hoàng tử hoàng đế, còn nàng là hoàng hậu .
Phụ và kế mẫu cũng đắc ý vô cùng, hai đến mặt và đại tỷ vênh váo tự đắc. Đại tỷ chỉ dùng vài ba câu khích bác, thế là bọn họ liền cứng rắn tuyên bố đuổi chúng khỏi Cố gia.
Bọn họ tin chắc rằng Vĩnh Hòa công chúa thất thế, tước vị huyện chúa của đại tỷ cũng chẳng còn bao lâu nữa, nên hận thể ngay lập tức đuổi chúng để lấy lòng chủ tử lưng .
Nhu nhi thấy liền vênh váo mặt chúng , giả vờ thương hại với đại tỷ: "Sao chứ? Nếu tỷ chịu gả cho Lục hoàng tử, tuy rằng chắc chắn thể hoàng hậu, nhưng dù cũng sẽ vì theo nhầm mà rơi kết cục thê thảm ."
Đại tỷ hề nao núng, chỉ coi nàng như một tên hề đang trò: "Ồ? Vậy thì chúc ngươi toại nguyện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bat-tham/17.html.]
Nhu nhi , mặt đỏ bừng, ánh mắt đầy vẻ hung ác: "Đừng ở đó mà giả vờ nữa! Kết cục của ngươi chỉ thể thảm hại hơn gấp vạn !"
Sau khi bọn họ rời , lặng lẽ hỏi đại tỷ: "Tỷ tỷ nhất định phò tá Vĩnh Hòa công chúa ? Vì nàng là công chúa, nên sẽ qua cầu rút ván ?"
Đại tỷ lắc đầu: "Không . Tỷ suy nghĩ kỹ . Nếu Vĩnh Hòa công chúa chỉ là một kẻ nuông chiều sinh hư, ngang ngược và tùy hứng thì cũng chẳng . nàng dã tâm, tài năng, chỉ tiếc là giới hạn bởi phận nữ nhi nên thể phát huy hết khả năng. Hơn nữa, chim khôn chọn cành mà đậu, Lục hoàng tử tuyệt đối tướng mạo của bậc minh quân."
Rồi đại tỷ kể chuyện về mẫu , mẫu của chúng là một phụ nữ phi thường. Xuất từ gia đình nhà nho, bà hoài bão và tầm vượt xa bình thường. Nếu mẫu là nam nhi, gì đến lượt phụ tung hoành quan trường?
Đại tỷ kể rằng, lúc mới dạy tỷ sách chữ, mẫu từng : "Mẫu dạy con sách, để con danh tiếng là một tài nữ, khi kết hôn thì thể nâng cao giá. Mẫu chỉ mong con sách, hiểu lý lẽ, cách cho đạo."
Tỷ tiếp: "Chính vì mà tỷ bao giờ thích thấy bọn họ luồn cúi, a dua nịnh hót khác. Lúc còn trẻ, tỷ cũng từng khuyên can phụ , quan nên vì dân mà hành động, chỉ chơi đùa với quyền thuật mà việc gì thiết thực cho dân, sớm muộn gì cũng sẽ rước họa . Thế mà phụ mắng tỷ là phận nữ nhi, chút đức hạnh nào, những tư tưởng lệch lạc nếu như tỷ truyền bá cho các cô nương khác, chẳng sẽ khiến thiên hạ đại loạn ? Sau đó, ông sai vứt bỏ hết những quyển sách tỷ yêu thích, đó là 《Nữ Đức》《Nữ Giới》. Từ đó về , tỷ mới nhận rằng, tỷ và họ vốn cùng một loại , nên dứt khoát quan tâm nữa, mắt thấy tâm phiền."
Ta thấy đại tỷ nở một nụ mỉa mai: "Xem , bao nhiêu năm, phụ vẫn từng để tâm đến lời tỷ ."